Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

hoàng hôn hoả hồn bào

Tiểu thuyết gốc · 966 chữ

Lại nói về băng cướp Hùm Xám. Sau khi bỏ chạy khỏi hai cận vệ của Hồ Nguyên Trừng chúng tụ tập lại ở một nơi sâu thẳm trong cánh rừng, dự tính ngày mai sẽ bỏ trốn khỏi An Nam quốc. Hùm Xám cùng đồng bọn ngồi quanh một đống lửa, hắn suy tính lại mọi chuyện, trầm ngâm suy nghĩ bước tiếp theo. Hiện giờ Hoa Lư đã mở phong tỏa, quan quân đã rút về, nhưng không loại trừ khả năng sẽ có một đội đặc nhiệm âm thầm truy vết chúng. Hùm Xám suy nghĩ rằng nếu là hắn, hắn sẽ truy quét cho đến khi bắt được những kẻ bắt cóc. Việc để Vạn Kỳ Vũ mất tích tại Hoa Lư giống như một cái tát trời giáng vào an ninh, vào danh dự của vị tướng giữ thành. Liệu Nguyên Cồ có bỏ qua cho hắn hay không?

Hùm Xám đoán không sai, bởi đâu đó ngoài kia là những binh lính giỏi ám sát và ẩn thân nhất vẫn đang lùng sục cả trong thành lẩn ngoại thành, âm thầm giăng bẫy chờ đợi những kẻ bắt cóc to gan. Hùm Xám biết thế hắn mới chọn trốn vào sâu trong rừng, nơi không có giường êm chăn ấm, rượu ngon gái đẹp, mà chỉ có bầy muỗi vo ve và hùm beo rắn độc ẩn nấp đâu đó xung quanh. Lúc này bên cạnh hắn, Cửu Nương đang mân mê chiếc áo khoác đỏ của Vạn Kỳ Vũ, ả thấy có chút không hợp lý.

-"Không đúng, có gì đó không đúng"

Hùm Xám nghe Cửu Nương nói vậy liền quay sang nhìn ả , vẻ mặt tò mò.

-"Cái gì không đúng?"

Cửu Nương cầm chiếc áo khoác của Vạn Kỳ Vũ lên trước mặt Hùm Xám,

-"Cái áo này có gì đó không đúng"

Hùm Xám nhìn chiếc áo thật kỹ, nhưng vẫn không thấy có gì bất thường cả. Cửu Nương thu chiếc áo về, nhìn ngắm kỹ lưỡng từng chi tiết nhỏ.

-"Ta đã nhìn rất kỹ. Chiếc áo này không phải lam phẩm, cũng không phải hoàng phẩm, càng không phải huyền phẩm"

Hùm Xám cau mày hừ một tiếng, hắn không vui vẻ gì lắm.

-"Thì nó là bạch phẩm chứ gì, cho dù nó đẹp thì bạch phẩm vẫn là bạch phẩm thôi, có gì kỳ lạ chứ"

Cửu Nương liếc mắt nhìn Hùm Xám, nhếch mép cười.

-"Ngươi nghĩ vậy thật sao?"

Nói xong liền thẩy chiếc áo vào đống lửa đang cháy trong sự ngạc nhiên của Hùm Xám. Ả chỉ tay về phía chiếc áo.

-"Ngươi nhìn xem, có thấy gì không"

Hùm Xám tròn mắt nhìn chiếc áo trong đám lửa, nó không hề cháy, lửa không có tác dụng với chiếc áo. Lúc này Cửu Nương lấy chiếc áo ra khỏi đống lửa, giũ mạnh một cái, chiếc áo lại trở nên sạch sẽ. Ả nhìn chiếc áo với ánh mắt tò mò lắm.

-"Chiếc áo này không những không cháy trong lửa, mà còn không bị dính bẩn, chắc chắn không phải bạch phẩm tầm thường"

Hùm xám vươn tay ra, hướng về phía Cửu Nương.

-"Có thể cho ta mượn xem một chút được không?"

Cửu Nương vui vẻ cười, lời nói có chút chọc ghẹo.

-"Ai da, chưa gì mà đòi mượn áo của ta rồi, không phải là quá táo bạo rồi sao"

Hùm Xám vẫn như cũ, sau bao nhiêu lần bị Cửu Nương chọc ghẹo thì hắn vẫn không trả lời. Cửu Nương đưa chiếc áo cho hắn, không quên châm chọc.

-"Lấy áo của lão nương rồi... nhớ phải trả đấy"

Hùm Xám không phản ứng, hắn cầm lấy chiếc áo đỏ ấy, mân mê xăm soi một hồi, càng nhìn càng thấy kỳ lạ. Không có khí tức của yêu thú nên chắc chắn không phải huyền phẩm, không có ẩn giấu pháp ấn nên không phải hoàng phẩm, mà nếu là lam phẩm thì hắn chắc chắn phải nhận ra, nhưng làm gì có bạch phẩm nào kỳ lạ thế này chứ. Hắn buột miệng.

-"Không lẽ là tiên phẩm?"

Cửu Nương bên cạnh bật cười, ả cười không nhịn được khiến bọn đàn em cũng cười theo. Tiên phẩm là vật phẩm như thế nào chứ? Đến lượt bọn chúng cầm trên tay sao? Dưới tiên phẩm là huyền phẩm, vật phẩm chỉ có ở hai đế quốc là Quang Minh đế quốc và Ma Tu đế quốc, đến nhìn thấy chúng còn chưa có cơ may đó! Còn hoàng phẩm thì ở An Nam quốc này chỉ có ba cây kiếm thuộc quyền sở hữu của hoàng đế Hồ Quý Ly, tể tướng Kiều Công Tiễn, và cây còn lại thuộc về nguyên soái Vạn Kỳ Sơn. Chạm vào hoàng phẩm bọn chúng còn chưa có tư cách thì lấy đâu tiên phẩm trong tay, thật là một trò hề mà. Hùm Xám nhận ra sai lầm của mình, hắn cũng không nói gì thêm. Cửu Nương lúc này lại buông lời chọc ghẹo.

-"Đại ca nói phải, nhất định là tiên phẩm, là tiên phẩm rồi"

Nói xong lại bật cười, cả đám nhộn nhịp hẳn lên. Hùm Xám không nói gì, hắn lại cầm áo lên nhìn ngắm thêm một hồi nữa, cảm thấy vẫn thật kỳ lạ . Thật ra thì hắn không sai, chiếc áo hắn cầm quả thật là một vật phẩm cấp tiên phẩm. Vật phẩm này được chính tay thượng tiên Âu Cơ se từng sợi chỉ từ ánh mặt trời lúc hoàng hôn mà dệt nên, đem tặng cho ái đồ Vạn Kỳ Vũ của mình. Tên của chiếc áo này là : Hoàng Hôn Hoả Hồn Bào.

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.