Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

kế hoạch của Vạn Kỳ Vũ

Tiểu thuyết gốc · 1281 chữ

Tối đến, Vạn Kỳ Vũ ngồi trong phòng riêng, tay cầm ấm trà mới pha. Nàng rót cho mình một chén , nhẹ nhàng thưởng thức . Nàng lúc này đang nghĩ về Hồ Nguyên Trừng, hắn cùng hai hộ vệ ẩn thân âm thầm bám theo nàng mà không ai biết. Cái khả năng ẩn thân này khiến nàng buột miệng khen ngợi.

• "giỏi, rất giỏi,"

Trong các cao thủ ẩn thân ở An Nam quốc, nếu có ai ẩn thân giỏi hơn hai hộ vệ Thần Công và Thần Pháo thì người đó chỉ có thể là huynh đệ Lê Phụng và Lê Hiểu mà thôi . Hai huynh đệ Lê Phụng và Lê Hiểu có tài ẩn thân gọi là An Nam đệ nhất, khiến cho ngay cả những người tu vi kim đan cũng không thể phát hiện ra. Hai người họ lại là cao thủ trúc cơ cảnh giới với một điểm rất đặc biệt. Khi kết hợp với nhau, song kiếm hợp bích tạo ra ma khai dẫn độ thiên kiếp có thể đánh bại cả cao thủ kim đan cảnh giới. Chính các khả năng đánh vượt cảnh giới này mà trở thành chiến lực mạnh nhất của Vạn gia , thế nên được nguyên soái Vạn Kỳ Sơn yêu thích lắm. Nguyên soái yêu quý phong làm tả hữu hộ vệ, đứng đầu vạn vệ Vạn gia, lúc nào cũng ẩn thân bên cạnh nguyên soái để bảo vệ ngài. Nhưng thời gian này tả hữu hộ vệ không ở bên cạnh nguyên soái nữa , mà giờ họ đi theo một người mà nguyên soái hết sức yêu thương, ái nữ Vạn Kỳ Vũ. Vạn Kỳ Vũ nâng chén trà lên uống cạn, nàng đặt chén trà xuống, gỏ vào bàn ba cái. Từ trong bóng tối, tả hữu hộ vệ xuất hiện thi lễ.

-"tiểu thư, có thuộc hạ"

Vạn Kỳ Vũ không ngẩng đầu lên nhìn tả hữu hộ vệ, nàng vẫn hướng ánh mắt vào chén trà. Các ngón tay gõ nhẹ xuống bàn, có chút trầm tư,

• "hai vị, mấy ngày qua đều ẩn thân bảo vệ ta, vất vả rồi"

Tả hữu hộ vệ nhìn nhau, họ dường như có một thắc mắc lớn không biết nên làm thế nào. Vạn Kỳ Vũ như cảm nhận được, nàng ngước lên nhìn họ.

• "hai vị có gì muốn nói sao? cứ nói đi đừng ngại"

Tả hữu hộ vệ được mở lời, lúc này Lê Phụng bước lên thi lễ.

• "tiểu thư, tại sao người lại thả cho tên Hồ Nguyên Trừng đó đi"

Vạn Kỳ Vũ rót một chén trà. Nàng đặt bình trà xuống, mắt nhìn ra ánh trăng ngoài của sổ,

• "ta giăng mẻ lưới để bắt cá lớn, ai mà ngờ lại dính vào lưới một con giao long, không thả không được"

Tả hữu hộ vệ vẫn không hiểu lắm, lần này Lê Hiểu bước lên thi lễ.

-" tiểu thư, thuộc hạ không hiểu, có gì không được? Nếu huynh đệ thuộc hạ liên thủ, đừng nói là hai tên Thần Công Thần Pháo, mà thậm chí cả tên Hồ Nguyên Trừng và bọn bắt cóc đó chúng thuộc hạ đủ tự tin giải quyết được. Chẳng lẽ tiểu thư không tin vào thuộc hạ, hoặc là... tiểu thư đã thật sự phải lòng tên Hoàng tử đó rồi?"

Vạn Kỳ Vũ nghe tới đây thì bật cười, khiến cho tả hữu hộ vệ càng thêm mơ hồ. Nàng nào có hứng thú gì với Hồ Nguyên Trừng đâu? chỉ là vì đại nghiệp sau lưng mà thôi, nàng từ từ giải thích.

• "hai vị. Thứ nhất, tên Hồ Nguyên Trừng hôm nay đến đây là cứu ta, nếu chúng ta giết hắn thì không phải đạo lý"

• "thứ hai. Nếu ta giết hắn tại Hoa Lư, điều đó sẽ dẫn đến chiến tranh tổng lực giữa Hồ gia và Vạn gia mà chưa biết phần thắng thuộc về ai và kéo dài bao lâu, điều này khiến cho đất nước chìm trong nội chiến, sinh linh đồ thán, quốc gia suy yếu. Nếu nổi lên một thế lực thứ ba hay giặc ngoại xâm tiến đánh thì làm sao mà vệ quốc?"

Tả hữu hộ vệ nhìn nhau, họ đã dần hiểu ra, lại càng khâm phục Vạn Kỳ Vũ còn nhỏ tuổi mà đã nhìn xa trông rộng như vậy. Lúc này Kỳ Vũ lại nói tiếp.

• "cho nên cả Vạn gia và Hồ gia đều muốn tránh cuộc chiến này. Hồ gia bao lâu nay luôn tìm cách nuốt chửng Vạn gia chứ không phải là tiêu diệt, mà chính chúng ta cũng phải như thế"

Tả hữu hộ vệ giật mình, họ nhìn nhau. Như hiểu ra chuyện gì đó, liền hướng Kỳ Vũ mà hỏi.

-"tiểu thư, không lẽ người định....."

Vạn Kỳ Vũ cầm chén trà lên ngang tầm mắt, hít một hơi thật sâu, miệng mỉm cười đầy ẩn ý.

• "không sai, sông núi nước Nam vua Nam ở. Ta chính là muốn đòi lại ngai vàng cho người An Nam chúng ta"

Tả hữu hộ vệ nghe xong thì mừng rỡ lắm, quỳ mọp xuống đất, đồng thanh thề nguyện.

-"tiểu thư, chúng thuộc hạ nguyện trung thành đến chết vì người"

Vạn Kỳ Vũ đặt chén trà xuống, vội tới đỡ hai hộ vệ đứng dậy.

• "các vị đừng đa lễ, đại nghiệp phục quốc sau này còn trông cậy rất nhiều ở hai vị"

Tả hữu hộ vệ vui mừng đứng dậy, họ nhìn nhau vẻ mặt vô cùng sung sướng. Người An Nam có tinh thần dân tộc rất cao, nếu Hồ Quý Ly cứ giữ họ Lê mà không đổi sang họ Hồ thì có lẽ mọi chuyện rất khác. Việc đổi lại họ Hồ cho "rạng rỡ tổ tông" đã như khẳng định hắn là người Ung quốc, khiến cho rất nhiều nhân sĩ An Nam quốc tức giận. Rất nhiều người trong số họ không tuân phục hoàng gia mà đầu quân cho Vạn gia. Lúc này Kỳ Vũ lại hướng về tả hữu hộ vệ mà nói.

• "ta bày ra cái bẫy này với hai mục đích. Thứ nhất là dẫn dụ cao thủ của Hồ Quý Chén đến, tiêu diệt chúng khiến cho Hồ gia tổn thất. Thứ hai là có thể tạo nên một sự kiện lớn, việc họ Hồ bắt cóc ta sẽ là một vết nhơ khó rửa sạch, sau này chúng ta dấy binh thì cũng không lo không có cái cớ cho cuộc đảo chính"

Tả hữu hộ vệ gật đầu thán phục, chỉ là bất chợt trong suy nghĩ của Lê Phụng có điều gì đó khúc mắc, liền hướng về Kỳ Vũ hỏi.

-"tiểu thư, nếu người đã vất vả giăng bẫy để có cái cớ, vậy sao người lại nói với Nguyên Cồ tướng quân là người trốn đi chơi. Phủ nhận việc bị bắt cóc như vậy há không phải công cốc hay sao?"

Vạn Kỳ Vũ tay vuốt bình trà, ánh mắt có chút cảm thụ.

-"Lê Phụng hộ vệ, không giấu gì, ta đã ra lệnh cho gia nhân vạn gia trang ra ngoài tung tin đồn ta bị bắt cóc và được Hồ Nguyên Trừng cứu về. Vậy thì việc ta có chối hay không liệu có quan trọng nữa chăng?"

Tả hữu hộ vệ cúi đầu, quả là diệu kế. Vừa chối bỏ để lấy lòng Hồ Nguyên Trừng, vừa tung tin để tạo dư luận có lợi sau này, kế sách vẹn toàn.

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.