Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

giải thích

Tiểu thuyết gốc · 1191 chữ

Nói đến Nguyên Cồ tướng quân, người đang ngày đêm điều quân tìm kiếm không ngừng nghỉ mà vẫn chưa có bất cứ tin tức gì. Bỗng có gia nhân Vạn gia trang đến báo tin rằng Vạn Kỳ Vũ đã trở về, vị tướng cẩn thận hỏi lại.

-"ngươi có chắc người đó là tiểu thư?"

Người báo tin cam đoan.

-"Bẩm tướng quân, nô tài chắc chắn"

Như vẫn chưa an tâm, Nguyên Cồ tướng quân hỏi thêm.

-"vậy ngươi trả lời ta tiểu thư dáng người cao bao nhiêu, tóc màu gì, mắt màu gì, trang phục đang mặc như thế nào?"

Lúc này gia nhân cười gượng, không trả lời trực tiếp, mà hướng đến tướng quân.

-"Bẩm tướng quân, nô tài từng được hầu cận tiểu thư trước khi người mất tích thì làm sao nhận lầm được. Tiểu thư hiện giờ đang ở khách phòng cùng quản gia tiếp đón ba vị khách lạ, nếu tướng quân không tin thì xin về xác nhận lại"

Nguyên Cồ suy nghĩ một chút, liền hạ lệnh cho phó tướng,

-"ngươi lệnh cho tứ vạn vệ và tả hữu tài cùng ta về Vạn gia trang, còn lại tất cả án binh bất động, đợi ta xác nhận xong tin tức rồi quyết định"

Phó tướng tuân lệnh, sau đó Nguyên Cồ tướng quân hướng thẳng Vạn gia trang mà đến.

...

Bên trong khách phòng, Cúc nhi đang ôm Vạn Kỳ Vũ mà khóc, thì bên ngoài gia nhân thông báo Ngô Quyền tướng quân trở về. Cúc nhi hoảng sợ nhìn Kỳ Vũ với vẻ mặt cầu xin che chở, Vạn Kỳ Vũ vuốt khẽ mái tóc của Cúc nhi.

• "đừng sợ, em cứ đứng sau lưng ta"

Nói xong Vạn Kỳ Vũ ngồi vào ghế, tiểu Cúc lon ton chạy ra đứng sau lưng, cũng vừa hay tướng quân bước vào. Vạn Kỳ Vũ thi lễ.

• "tướng quân , mấy ngày không gặp, tướng quân vẫn khỏe chứ?"

Nguyên Cồ tướng quân thi lễ, sau đó nhìn Kỳ Vũ một chút, rồi quay sang phó tướng hạ lệnh.

-"rút quân"

Phó tướng vâng lệnh rời đi, lúc này tướng quân ngồi xuống ghế dành cho mình, quay sang mới hỏi Kỳ Vũ.

-"tiểu thư, ta nghe nói tiểu thư bị bắt cóc. Mọi chuyện như thế nào xin tiểu thư hãy nói rõ, ta sẽ giải quyết công bằng cho tiểu thư"

Vạn Kỳ Vũ nghe vậy thì mỉm cười cho có lệ, xua tay, hướng về tướng quân mà rằng.

• "hiểu lầm, chỉ là hiểu lầm thôi. Ta chỉ là muốn trốn đi chơi một mình, không ngờ lại để hai vị tả hữu tài hiểu lầm mà sinh ra cớ sự này. Lỗi tại ta, ta xin lỗi mọi người"

Hồ Nguyên Trừng ngồi gần đó nghe vậy thì có chút suy tư, bởi Vạn Kỳ Vũ nói vậy khác nào phủ nhận công lao cứu giúp của hắn. Ban đầu hắn có chút không vui, nhưng hắn giật mình nghĩ lại. Nếu Vạn Kỳ Vũ bị bắt cóc tại Hoa Lư thì chắc chắn Hồ gia chính là tình nghi số một, ân oán hai nhà Hồ và Vạn càng thêm nặng. Chi bằng nói là hiểu lầm, tình hình sẽ được xoa dịu đi, há chẳng phải là tốt hơn nhiều hay sao? Chỉ là Nguyên Cồ tướng quân có vẻ không dễ dàng chấp nhận cái sự "hiểu lầm" này. Tướng quân cau mày nhìn Kỳ Vũ.

-"tiểu thư chắc chắn chứ?"

Kỳ Vũ vội thi lễ.

• "chắc chắn, chắc chắn"

Nguyên Cồ tướng quân lại cau mày nhìn sang Hồ Nguyên Trừng, ánh mắt không một chút thiện cảm.

-"vậy cái tên này là sao? Tại sao hắn lại ngồi đây?

Vạn Kỳ Vũ vội vàng giải thích.

• "là có duyên gặp gỡ, ta mời ngài ấy đến nhà chơi"

Hồ Nguyên Trừng lúc này đứng dậy, hướng Nguyên Cồ tướng quân thi lễ.

-"không giấu tướng quân, ta có công cán đi ngang qua, vô tình gặp tiểu thư"

Tướng quân nhăn mặt, đôi mắt đầy nghi ngờ.

-"ngươi thì có công cán gì ở đất Hoa Lư?"

Hai hộ vệ của Hồ Nguyên Trừng tức giận lắm, đây há là cách nói chuyện của một tướng quân với một vị hoàng tử sao? Xét vai vế thì hoàng tử vẩn là cao hơn tướng quân, theo đúng lý thì vị tướng này phải cung kính với hoàng tử chứ không phải ngược lại . Họ lao lên định nói lý lẽ nhưng bị Hồ Nguyên Trừng cản lại, bởi hắn biết rất rõ vị tướng này trung thành với vạn gia, là một trong hai tâm phúc của Vạn gia mà Hồ gia phải e ngại. Vạn Kỳ Vũ thấy không khí căng thẳng liền nói sang vấn đề khác.

• "tướng quân, thấy ngài cũng mệt mỏi rồi, với lại chuyện quân cơ quan trọng, ngài cũng nên sớm trở về nghỉ ngơi"

Nguyên Cồ tướng quân nhìn Vạn Kỳ Vũ một cái ,sau đó liếc nhẹ Cúc nhi khiến cô giật mình, rồi đi đến tứ vạn vệ và tả hữu tài, chỉ tay về phía Cúc nhi mà rằng.

-"tiểu nữ tử kia nhỏ tuổi không hiểu chuyện thì có thể bỏ qua được, còn các ngươi đều là hộ vệ dày dặn của Vạn gia. Tiểu thư mới bao nhiêu tuổi các ngươi có biết không? Các ngươi nhận nhiệm vụ bảo vệ tiểu thư không chỉ là khỏi các mối nguy hiểm bên ngoài, mà còn phải bảo vệ tiểu thư khỏi chính sự nông cạn của tiểu thư, điều này các ngươi cũng không hiểu sao?"

Sáu người bọn họ chắp tay thi lễ.

"Tướng quân nói phải, chúng ta biết sai rồi"

Tướng quân hướng sang phía Kỳ Vũ thi lễ.

-"tiểu thư bảo trọng"

Sau đó quay lưng bỏ đi. Vạn Kỳ Vũ hướng theo bóng lưng đó mà đáp lễ, rồi nàng hướng sang Hồ Nguyên Trừng.

• "có vẻ ngươi không được hoan nghênh ở đây, nên ngươi cũng về sớm đi, chúng ta sẽ gặp lại nhau ở kinh thành"

Hồ Nguyên Trừng nghe Vạn Kỳ Vũ nói vậy thì cho là phải. Hắn cũng đã xong việc ở đây rồi, giờ cũng phải về gặp cha hắn phụng mệnh, nên cũng cáo từ. Khi Hồ Nguyên Trừng đi rồi, Vạn Kỳ Vũ cũng cho các hầu cận nghỉ ngơi, lúc này nàng nắm lấy bàn tay của tiểu cúc, nhẹ nhàng vỗ về.

• "ta xin lỗi, vì ta mà em phải chịu cực rồi"

Tiểu Cúc lắc đầu, nhìn Vạn Kỳ Vũ với ánh mắt cảm động.

-"Em không sao đâu, tiểu thư,"

Vạn Kỳ Vũ nhìn tiểu Cúc mỉm cười, vỗ nhẹ vào vai tiểu Cúc, ánh mắt hiền từ.

• "ổn cả rồi, em đưa ta về phòng, pha cho ta một ấm trà"

Tiểu Cúc cúi đầu nhận lệnh, cả hai hướng về phòng riêng của Vạn Kỳ Vũ mà đi, kết thúc một ngày đầy biến động.

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.