Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

tiểu thư cũng là phàm nhân

Tiểu thuyết gốc · 1121 chữ

Vạn Kỳ Vũ nằm trên đất cả đêm, nàng tỉnh lại và bắt đầu cựa quậy, Hùm Xám thấy vậy liền ra hiệu đàn em cởi khăn bịp mắt bịp miệng cho nàng. Nhìn thấy cảnh vật xung quanh cùng những con người xa lạ, Vạn Kỳ Vũ sợ hãi nép mình sát tảng đá. Vốn dĩ là người thông minh, nàng nhanh chóng hiểu ra vấn đề của mình. Hùm Xám thấy nàng sợ hãi thì trấn an.

-"tiểu thư đừng sợ, có người muốn gặp riêng tiểu thư, ta chỉ là sắp xếp cho cuộc gặp ấy, tiểu thư sẽ không sao cả"

Vạn Kỳ Vũ không nói gì, cả đêm bị bọn cướp trói tay bịt miệng mang đi khiến nàng đã rất mệt mỏi. Nàng suy cho cùng vẫn là phàm nhân, vẫn phải ăn uống sinh hoạt bài tiết bình thường. Nhưng thân phận nàng cao quý, lại ở đồng hoang đồi vắng, xung quanh có mấy chục người đàn ông. Nàng đã ráng nhịn nhưng không thể nhịn mãi được, nàng ấp úng.

• "ta... các vị có thể cho ta làm chút chuyện riêng không?"

Hùm Xám nheo mắt, bọn cướp bật cười.

-"Tiểu thư, người có hiểu hoàn cảnh của mình không? Giờ này lại muốn làm chuyện riêng gì nữa?"

Vạn Kỳ Vũ ngại đỏ mặt, vì bọn chúng không hiểu ý nàng, thế nên Kỳ Vũ lại phải nói lại một cách khác.

• "ta... là ta muốn đi làm thủ tục buổi sáng"

Bọn cướp lại cười ồ lên, tên này nhìn tên kia mặt mày thô bỉ, chọc ghẹo nàng.

-"Không biết thủ tục buổi sáng của thánh nữ là gì, chúng ta thân phận thấp hèn không hiểu"

Hùm Xám lúc này hiểu ra, hắn lập tức quát mắng.

-"các ngươi im miệng hết cho ta, có cái gì đáng cười chứ"

Bọn cướp đang cười thì bị mắng nên im lặng hết, Hùm Xám chỉ tay về phía một tên đàn em,

-"đại tiện hay tiểu tiện gì đó, ngươi mau đưa tiểu thư đi giải quyết việc riêng của tiểu thư đi"

Lúc này bọn cướp ồ lên, chúng đã hiểu cái thủ tục buổi sáng là gì, đúng là người cao quý thì ngôn từ cũng tao nhã. Tên cướp đưa Kỳ Vũ vào một bụi cây cách đó khoảng mười trượng, có một tảng đá to ngay đó, hắn phẩy tay,

-"Ra sau đó giải quyết đi"

Nói xong quay mặt đi, một chốc nhìn lại vẫn thấy nàng đứng đó, hắn nhăn nhó.

"Tại sao không đi đi"

Vạn Kỳ Vũ cũng muốn đi, chỉ là tay nàng bị trói ngược ra sau lưng, làm sao có thể sinh hoạt được, nàng ấp úng ngại ngùng

• "ta ...ta không tự cởi quần được"

Tên cướp nghe vậy bỗng trong lòng rạo rực thèm muốn lắm, khuôn mặt cười nham nhở nhìn nàng.

-"Vậy... để đại ca đây cởi quần giúp nàng"

Nói xong thì với khuôn mặt đầy khả ố tiến lại gần, hắn cúi xuống vươn tay túm lấy y phục của nàng. Vạn Kỳ Vũ hét lên thất thanh.

• "KHÔNG....."

Hùm Xám nghe tiếng hét thì hoảng hồn, tay rút kiếm lao thẳng tới. Vừa bước vào thì thấy Vạn Kỳ Vũ đang bị tên đàn em tiếp cận cởi đồ, Vạn Kỳ Vũ lúc này lại la lên.

• "hắn đang định cởi quần ta"

Hùm Xám nổi giận. Hắn đã căn dặn rất nhiều lần rằng Vạn Kỳ Vũ là món hàng đòi hỏi phải còn nguyên vẹn, không được sứt mẻ dù chỉ một chút, thế nhưng đàn em có nhiều đứa thèm thuồng, vậy nên hắn phải chém một đứa để những tên còn lại biết sợ. Hắn vung kiếm chém qua, đầu tên cướp kia rơi xuống đất. Hắn trừng mắt nhìn đàn em.

-"tiểu thư đây là bậc nào cao quý, há đến phiên các ngươi mơ tưởng. Bọn bây đứa nào mà không nghe lời ta căn dặn, trong lòng có ý làm càn, cứ nhìn tên này mà làm gương"

Hùm Xám phất tay ra hiệu, bọn đàn em khiêng xác tên cướp đi phi tang. Hùm Xám quay về phía Kỳ Vũ.

-"tiểu thư giải quyết chuyện riêng xong chưa"

Vạn Kỳ Vũ nhìn Hùm Xám ngại ngùng lắm, nàng cười gượng gạo,

• "tay ta bị trói thế này, thực sự rất bất tiện...."

Hùm Xám thoáng chốc đã hiểu ra vấn đề, hắn nhăn mặt. Vậy là lúc nãy tên đàn em của hắn cũng không hẳn có ý đồ, lúc này hắn có cảm giác là vừa mới mắc bẫy của Kỳ Vũ, nhưng hắn lại nghĩ rằng một nữ tử mới 16 tuổi thì biết gì đâu mà bày mưu chơi hắn, có phải chăng là do hắn hấp tấp hồ đồ. Hắn lại gần cởi trói sau lưng cho Vạn Kỳ Vũ, rồi lại trói tay nàng ra phía trước, hắn nhìn nàng rồi hỏi.

-"tiểu thư,như vậy chắc là được rồi chứ?"

Cũng chẳng để nàng trả lời. Hắn lấy một sợi dây dài, một đầu cột chỗ tay trói, đầu kia đưa cho một tên đàn em rồi dặn dò.

-"ngươi cầm đầu dây này canh chừng, để tiểu thư ra sau tảng đá giải quyết. Nhớ không được vô lễ, nếu không ngươi tự biết số phận của ngươi sẽ thế nào chứ?"

Tên đàn em nhận lấy sợi dây cúi đầu tuân lệnh. Hùm Xám và đồng bọn rồi đi, tên đàn em nhìn Kỳ Vũ ra hiệu.

-"Tiểu thư, xin mời"

Vạn Kỳ Vũ ngập ngừng nhìn hắn.

• "ngươi... không được nhìn trộm đâu đấy"

Tên cướp bật cười.

-"Tiểu thư, nhãn tiền trước mắt, ta còn ham sống lắm, người hãy yên tâm"

Vạn Kỳ Vũ đi ra sau tảng đá. Tên cướp thở dài, hắn ngồi phệt xuống đất, nhìn về phía tảng đá rồi lắc đầu. Dù có là thiên kim tiểu thư thì cũng phải sinh hoạt bình thường thôi, bất ngờ Kỳ Vũ lấp ló sau tảng đá nhìn hắn làm hắn giật mình.

• "ngươi.... tuyệt đối không được nhìn trộm đâu đấy"

Tên cướp quỳ sụp xuống hướng về phía Kỳ Vũ mà vái liên tục, lời lẽ van nài thảm thiết.

-"Tiểu thư ơi tôi xin người nhanh lên giùm tôi cái, tôi sợ tiểu thư lắm rồi"

Vạn Kỳ Vũ nấp sau tảng đá, tên cướp lại ngồi xuống. Hắn cầm sợi dây lâu lâu giật giật mấy cái để xác nhận xem nàng còn đó hay không, hắn ngáp dài một cái.

-"Tiểu thư thế gia thật phiền phức"

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.