Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

nơi ẩn nấp

Tiểu thuyết gốc · 1224 chữ

Tại Hoa Lư, binh lính vẫn đang lùng sục khắp cánh rừng, phong tỏa tất cả con đường. Tất cả làm việc suốt đêm không ngủ, trời đã sáng, vẫn chưa thấy tung tích của tiểu thư mất tích. Sự lo lắng hiện rõ trên nét mặt của vị tướng trấn thủ Hoa Lư. Vị phó tướng đến bên cạnh chia sẻ âu lo với chủ tướng.

-"Tướng quân, người đã thức suốt đêm tìm kiếm, nên nghỉ ngơi một chút"

Nguyên Cồ lắc đầu, ngài hết sức lo lắng, bởi sau một đêm dài vẫn không thấy chút tin tức gì. Ngài hướng về phó tướng mà rằng.

-"không thể nghỉ ngơi được, mỗi thời khắc trôi qua là mỗi lúc chúng ta càng cách xa tiểu thư hơn. Nếu chúng ta mất tiểu thư thật sự, điều này sẽ dẫn đến sự hỗn loạn cực lớn không chỉ Hoa Lư hay kinh thành, mà là cả quốc gia"

Đứng trên ngọn đồi cao nhất, vị tướng ấy quan sát toàn cục diện. Phong tỏa tất cả lối đi, trong đôi mắt xa xăm ấy đang nhìn thấy một tương lai tối tăm của đất nước. Tướng quân nhìn thấy binh lính tìm kiếm suốt đêm mệt mỏi, nhưng không thể ngừng lại được, ngài liền hạ lệnh cho phó tướng.

-"truyền lệnh của ta, chia quân làm hai, một phần tiếp tục tìm kiếm, phần còn lại nghỉ ngơi tại chỗ, sau đó luân phiên nhau nghỉ ngơi và tìm kiếm"

Viên phó tướng lập tức cúi đầu.

-"Thuộc hạ tuân lệnh"

Phó tướng rời đi làm nhiệm vụ, Nguyên Cồ vẫn không ngừng quan sát quân binh, sương mờ ban sớm khiến cho cảnh vật thêm mờ ảo. Đôi mắt vị tướng bất chợt nheo lại, trong đầu dường như có một suy nghĩ gì đó . Ngài phất tay ra hiệu, trưởng đội trinh sát xuất hiện.

-"Tướng quân, có thuộc hạ"

Nguyên Cồ hướng đôi mắt về phía thành Hoa Lư, trong lòng ưu tư.

-" nơi nguy hiểm nhất lại là nơi an toàn nhất . Rất có thể bọn bắt cóc đang ẩn náu ngay trong thành Hoa Lư, thế nhưng ta không thể dẫn quân vào thành lục soát được, điều đó sẽ gây hoảng loạn cho dân chúng. Bây giờ ngươi dẫn đội trinh sát của ngươi ẩn thân vào thành bí mật tìm kiếm. Nhớ rằng nhất định không để bứt dây động rừng, nếu phát hiện được điều gì đó thì báo cho ta ngay"

Trưởng đội trinh sát cúi đầu nhận lệnh rồi rời đi, Nguyên Cồ lại hướng ánh mắt về phía kinh thành Đại La. Đôi mắt nheo lại, cau mày, buột miệng hỏi vào hư không.

-"Hồ Quý Ly, bắt cóc Vạn tiểu thư ngay tại Hoa Lư, ngươi đang nghĩ cái gì vậy?"

.....

Nguyên Cồ tướng quân đã đúng, nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất, nhưng có một nơi an toàn hơn thành Hoa Lư mà vị tướng tài ba không nghĩ tới, đó chính là Vạn gia trang. Không một ai ngờ rằng bọn bắt cóc sẽ lẫn trốn ngay sát Vạn gia trang cả. Và cách Vạn gia trang chỉ hơn một dặm, ẩn sau những tảng núi đá vôi, một nơi ẩn nấp mới được băng cướp Hùm Xám tạo ra, cũng là nơi chúng giam giữ thánh nữ An Nam quốc : Vạn Kỳ Vũ.

Vạn Kỳ Vũ bị trói ngược tay ra sau lưng, bị bịp miệng bằng vải và đang nằm trên nền đất cạnh một tảng đá lớn, bên cạnh là tập hợp tất cả thành viên của băng cướp Hùm Xám. Một tên cướp lại gần Kỳ Vũ, vuốt khẽ mái tóc đỏ của nàng, miệng tấm tắc khen ngợi.

-"Đẹp quá đại ca ơi, hay là đại ca cho bọn em hưởng chút lộc đi"

Hùm xám lườm ánh mắt chết chóc về phía tên đàn em.

-"món hàng này chỉ cần trầy xước một chút thôi là số vàng hứa hẹn ấy sẽ biến mất, cùng với đó là cơn thịnh nộ của khách hàng. Ta đang suy nghĩ xem số vàng ấy cùng tính mạng của tất cả anh em ở đây mà đem so với cái đầu của ngươi, thứ nào sẽ có giá trị hơn "

Tên cướp giật mình hoảng sợ thụt vội tay lại, nhìn Kỳ Vũ thèm thuồng mà không dám làm gì. Hắn hướng về phía Hùm Xám.

-"Đại ca, tiểu đệ chỉ là nói đùa một chút thôi mà"

Hùm xám "hừ" một tiếng, rồi không nói gì nữa, tên đàn em cũng biết sợ nên im lặng theo. Hùm xám nheo mắt nhìn về phía Kỳ Vũ, hắn biết Hoa Lư đang náo loạn vì hắn. Mọi nẻo đường đều bị bịt kín, hắn đang ẩn nấp sát vách Vạn gia trang thì tạm thời an toàn, nhưng vẫn phải tìm đường đưa món hàng này tới tay người nhận. Việc thu thập thông tin là vô cùng cần thiết, Hùm Xám lại nhìn sang Cửu Nương.

-"Cửu Nương, ta có thể nhờ ngươi vào thành thám thính thông tin có được không?"

Cửu Nương nghe vậy thì cau mày, ánh mắt lộ vẻ lo lắng.

-"Đại ca, ngươi không phải không biết, trong băng chúng ta thì ta là người duy nhất lộ mặt. Sau vụ bắt cóc thì hộ vệ của vạn gia đã nhìn thấy mặt ta, ngươi lệnh ta vào thành thám thính có phải không hợp lý?"

Hùm xám khuôn mặt nhăn nhó thường ngày. Hắn không phải là không biết những điều Cửu Nương vừa nói, chỉ là....

-"cửu nương, ta không phải không hiểu điều đó. Chỉ là phi vụ này quá lớn và quá nguy hiểm, trong băng chúng ta thì ta chỉ có thể tin tưởng năng lực của một mình ngươi mà thôi, ngoài ngươi ra thì không ai có thể lĩnh nhiệm vụ này cả"

Cửu Nương nghe xong thì cũng ưu tư lắm. Hùm Xám không phải không có lý, dù ả có bị thấy mặt nhưng tài cải trang và ẩn thân của ả thì hiếm ai bằng, huống chi trong băng chỉ có ả là luyện khí tầng 6 và Hùm Xám luyện khí tầng 7, còn lại tất cả đều tầng 3. Việc này ả không đi thì chẳng ai có thể đi được. Ả thở dài một cái, cầm lấy thanh kiếm, uể oải đứng lên.

-"Được rồi, lão nương đi một chuyến, sớm sẽ mang tin tức trở về"

Hùm Xám nghe vậy thì mừng rỡ, hướng về phía Cửu Nương ,

-"tất cả trông cậy ở ngươi"

Cửu Nương cười nhạt, ả đạp nhẹ lên những ngọn cỏ, thoắt cái đã biến mất sau những tán cây. Hùm Xám ở lại cùng đàn em, hắn hướng ánh mắt lên bầu trời cao xanh kia, trong thâm tâm nhiều lo lắng lẫn hoang mang. Cũng đã lâu lắm rồi hắn mới có lại cảm giác sợ hãi như vậy. Lần gần nhất khi hắn có cảm giác sợ hãi này là lúc mà hắn còn chưa làm cướp, là lúc hắn còn là công tử của một thế gia nào đó, cái quá khứ mà hắn không bao giờ muốn nhớ.

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.