Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

vụ án hái cà

Tiểu thuyết gốc · 1339 chữ

Nguyên lai bác ba và chú tư là hai nông dân nhà gần nhau, cả hai nhà đều trồng cà tím. Bác ba thì siêng năng cần mẫn còn chú tư thì ham ăn nhác làm, thường xuyên ăn nhậu bỏ bê đồng áng cho vợ con. Sáng nay bác ba ra đồng thì tá hỏa khi thấy vườn cà mình chăm bón bao lâu nay đã bị ai đó "thu hoạch giúp" . Đau đớn phẩn nộ vì công lao bị trộm sạch, trên đường đi công việc ngang qua chợ thì thấy chú tư đang bán cà, thế là bác ba chạy vào giành lại. Đó là câu chuyện mà Kỳ Vũ nghe được những người xung quanh nói lại. Lúc này bác ba khuôn mặt đau khổ, thân hình gầy gò đang cố giật lại sọt cà từ tay chú tư to béo.

-"trả cà lại cho ta, trả cho ta, cà này là của ta"

Chú tư bật cười, khuôn mặt lộ vẻ mỉa mai.

-"Bác ba, cà này thì đáng bao nhiêu mà bác giành của tôi? Tôi thấy sọt táo gian hàng bên cạnh giá trị hơn nhiều, bác chạy sang đó mà giật "táo này của ta" thì có khi bác được cả hàng táo đấy"

Mọi người xung quanh nghe xong bật cười làm bác ba thẹn lắm, nhưng bác ba vẫn không chịu buông sọt cà ra, lúc này người lính trị an mới hỏi.

-"Lão nông, làm sao ông biết cà trong sọt này là của ông?"

Bác ba vốn tính thật thà, lại không nhiều lý lẽ, không biết phải giải thích thế nào, ấp úng nói.

-"ta...ta...cà của ta, ta nhìn là ta biết"

Người lính trị an nghe xong chỉ biết lắc đầu, mà người xung quanh "ồ" lên ngạc nhiên xen lẫn thích thú, còn chú tư thì bật cười rõ to.

-"Ha ha ha, bác ba thật biết nói lý lẽ mà. Chi bằng bác cứ báo quan đi, để xem quan xử bác thế nào"

Nói xong lại cười còn to hơn. Bác ba giận tím mặt, nhưng không biết phải làm gì, miệng lắp bắp

-"được... được rồi, ta sẽ đưa ngươi lên quan"

Người lính trị an nghe vậy lắc đầu thở dài, sau đó cản bác ba lại.

-"Lão nông, ông không bằng không chứng lại đòi đi báo quan, không sợ bị phạt roi sao? Chưa kể chỉ là sọt cà nhỏ mà lại đi làm phiền quan phụ mẫu, không sợ đại nhân sẽ nổi giận ư?"

Bác ba nghe xong thì khuôn mặt không khỏi hiện ra sự cay đắng bất lực, lúc này Vạn Kỳ Vũ bước vào tham gia náo nhiệt, nàng cất tiếng.

• "hai vị quan nhân nói vậy là sai rồi"

Hai người lính nhìn nàng có chút ngạc nhiên,

-"Cô nương này nói vậy nghĩa là sao?"

nàng hướng về phía hai người lính thi lễ, đoạn chỉ về phía lão nông mà rằng.

• "sọt cà này với quan nhân thì đúng là không đáng giá bao nhiêu, nhưng với người nông dân nghèo thì đó là một tài sản không nhỏ. Của mất thì người đau, với lại...."

Nói đến đây thì chỉ tay vào sọt cà, miệng khẽ mỉm cười.

• "thực ra cũng không cần đến quan phủ, có thể chứng thực vấn đề cà này của ai ngay tại đây"

Hai người lính nghe vậy thì không khỏi ngạc nhiên, họ nhìn nhau một cái, rồi quay sang Kỳ Vũ.

-"Cô nương, nhờ cô giúp đỡ"

Vạn Kỳ Vũ mỉm cười gật đầu, sau đó nhìn sang chú tư đang ngơ ngác, nàng liền hỏi chú tư.

• "người nông dân này, xin hỏi ngài dạo này có túng thiếu gì không?"

Chú tư nghe vậy thì giật mình. Vốn dĩ vì kẹt tiền ăn chơi nên trộm cà bán, nghĩ rằng Kỳ Vũ đang dò hỏi lý do, nên lập tức chối đẩy.

-"Ta làm gì mà túng thiếu chứ? không có"

Vạn Kỳ Vũ mỉm cười, nàng lại quay sang hỏi bác ba.

• "lão nông, ngài có bao nhiêu gốc cà?"

Bác ba nhìn Kỳ Vũ,

-" khoảng 100 gốc"

Kỳ Vũ lại quay sang nhìn chú tư, chú tư hiểu ý, trả lời luôn.

-" Của ta cũng khoảng 100 gốc"

Vạn Kỳ Vũ khẽ cười, nàng cúi xuống nhặt một trái cà non trong sọt, đưa đến trước mặt hai người lính.

• "mọi chuyện đã rõ ràng rồi, hai vị đã hiểu chuyện chưa?"

Hai người lính ngơ ngác nhìn nhau, rồi cùng hướng về phía Kỳ Vũ.

-"Cô nương, xin nói rõ hơn"

Vạn Kỳ Vũ thu trái cà về, mỉm cười, hướng ánh mắt vào sọt cà, phẩy nhẹ tay một cái.

• "chắc hai vị quan nhân cũng biết, đối với người nông dân thì nông sản như đứa con của họ vậy. Một người nông dân sẽ không thu hoạch nông sản của mình khi mà nông sản chưa đủ độ chín của nó"

Nói đến đây thì cầm trái cà non thẩy nhẹ vào sọt cà.

• "mà mọi người cũng thấy trong sọt cà này có cả cà non rất nhiều, người nông dân nếu không túng thiếu quá tuyệt sẽ không đi thu hoạch khi cà còn non và nhỏ như vậy, trừ phi..."

Mọi người nghe vậy đều gật gù, mà sắc mặt chú tư cũng nhợt nhạt đi. Kỳ Vũ lúc này hướng mặt về phía chú tư, bất ngờ nói lớn.

• "trừ phi... LÀ HẮN ĂN TRỘM"

chú tư giật mình, phất tay một cái, quát lớn.

-"Đừng có ngậm máu phun người, cà của lão tử, lão tử hái lúc nào cũng được, không khiến các ngươi quản"

Hai người lính nghe xong thì lập tức tối sầm mặt lại nhìn hắn, lúc này Kỳ Vũ lại bật cười.

• "nói hay lắm, cứ cho là vậy đi, ta vẫn còn một cách khác phiền phức hơn một chút để kiểm chứng"

Bác ba nghe vậy mừng rỡ lắm, liền cúi đầu hướng Kỳ Vũ thi lễ.

-"Cô nương, xin cô nương hãy giúp lão phu"

Kỳ Vũ lúc này liền đỡ tay bác ba, đoạn hướng về phía hai người lính trị an.

• "nhị vị quan nhân, 100 gốc cà cũng không nhiều gì. Bây giờ chúng ta cùng về vườn cà của hai người nông dân này, vườn cà nào thu hoạch rồi sẽ khác rất nhiều với vườn cà chưa thu hoạch, vết tích hái cà chắc chắn vẫn còn sót lại, như vậy không phải quá rõ ràng rồi sao?"

Bác ba nghe vậy mừng rỡ .

-"đúng rồi, đúng là như vậy."

Đoạn chụp lấy tay chú tư kéo đi.

-"ngươi mau cùng ta tới quan phủ, ta có bằng chứng rồi"

Lúc này chú tư hốt hoảng, quỳ sụp xuống van xin.

-"Bác ba, tha cho ta, ta cũng chỉ vì kẹt quá. Vợ ốm con đau nên chỉ muốn mượn ít cà bán lấy tiền chữa trị, mong bác khai ân"

Lời nói của chú tư rất thảm thiết, khiến người xung quanh cũng mũi lòng, nhưng lúc này bác ba lại mắng.

-"đúng là đừng nghe con đĩ kể chuyện, đừng nghe thằng nghiện trình bày. Ngươi ham ăn nhác làm, ăn trộm cà của ta để bán lấy tiền ăn chơi chứ vợ ốm con đau hồi nào. Sáng nay ta còn thấy vợ con ngươi ra đồng làm việc thay phần của ngươi kia kìa"

Mọi người "ồ" lên ngạc nhiên xen lẫn sự khinh bỉ , chú tư lập tức bị tóm gọn tội trạng . Hai người lính trị an giải quyết xong tranh chấp thì quay lại định cúi đầu cảm ơn Kỳ Vũ đã giúp họ phá án, nhưng nàng đã không còn ở đây nữa mà đã rời đi từ lúc nào không ai biết. Tựa như "thần long thấy đầu không thấy đuôi" vậy

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.