Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

chàng thư sinh may mắn

Tiểu thuyết gốc · 1237 chữ

Nhóm ba người của Vạn Kỳ Vũ đã rời đi. Khi ra khỏi khu chợ được một chút , nàng cảm thấy hài lòng với cuộc sống của người dân nơi đây. Giờ này nàng muốn tìm hiểu cuộc sống của người dân tầng lớp trung lưu. Vậy nên nàng quyết định tới một tửu lầu sang trọng ăn trưa, vừa thám thính dân tình vừa thưởng thức những món ăn đặc sản của Hoa Lư. Bọn họ đến một tửu lâu trong trung tâm Hoa Lư. Bước vào trong là một gian phòng sang trọng với thiết kế vô cùng bắt mắt, có phòng chung cho khách bình dân là một phòng ăn rộng lớn với gần trăm bàn ăn từ dưới sảnh đến trên lầu. Đặc biệt có những phòng riêng dành cho những vị khách quan trọng đến để bàn công việc, hoặc đơn giản chỉ là những người muốn tới ăn với một không gian riêng tư một chút. Vạn Kỳ Vũ vừa bước vào, đã có một bồi bàn chạy ra.

-"Các vị quan nhân, xin mời vào, xin mời"

Tả tài bước lên trước, nói với bồi bàn.

-" cho chúng ta một phòng riêng cho ba người, chọn nơi yên tĩnh một chút"

Bồi bàn cúi đầu lịch sự.

-"Có ngay khách quan, mời khách quan đi bên này"

Bồi bàn dẫn ba người đi lên lầu, đến khu vực dành cho khách quan trọng, rồi quay sang cúi đầu.

-"Ba vị khách quan, xin đợi ở đây một chút, để ta vào trong thu xếp"

Vạn Kỳ Vũ khẽ gật đầu, bồi bàn cúi đầu lịch sự, sau đó mở một căn phòng sang trọng và vào đó sửa soạn lau chùi bên trong. Như để thêm phần chắc chắn cho một sự phục vụ chu đáo, động tác của hắn vô cùng tỉ mĩ cẩn thận. Ở bên ngoài chờ đợi , Kỳ Vũ nhìn thấy một bức tranh khá đẹp treo ở một góc tường. Trong vô thức nàng nhẹ nhàng bước tầm hơn mười bước tới bên cạnh để thưởng lãm bức tranh ấy. Hữu tài vội đi theo, tả tài thấy thế thì đứng yên chờ bồi bàn thu xếp. Lúc này phía dưới có một nam nhân ăn mặc thư sinh nho nhã bước cầu thang đi lên, tâm trạng vui vẻ, gặp tả tài đang đứng một mình liền tới bắt chuyện.

-"Vị huynh đài này, tửu lâu này là nơi hoặc là người tới để bàn việc làm ăn đại sự, hoặc là các cặp đôi hẹn hò yêu đương. Sao huynh lại đứng đây một mình, phải chăng..."

Nói xong thì vỗ cây quạt giấy vào tay, chỉ về phía tả tài.

-"Phải chăng...huynh cũng giống như ta, đang đợi chờ người trong mộng?"

Tả tài nghe xong cười gượng, liếc nhìn sang phía Kỳ Vũ, mà Kỳ Vũ và hữu tài lúc này lại che miệng tủm tỉm cười. Lúc này thư sinh kia lại nói tiếp.

-"Cũng không giấu gì huynh, nàng thơ của ta họ Vương, là một mỹ nữ xinh đẹp ở đất hoa lư này. Năm nay 18 tuổi, xinh như hoa như ngọc, để mời nàng tới đây ta đã hao tổn không biết bao nhiêu tâm trí lẫn tiền tài mà. Haizzz, quả là đệ nhất mỹ nữ Hoa Lư thật không dễ chinh phục"

Vạn Kỳ Vũ Ngạc nhiên lắm, "đệ nhất mỹ nữ Hoa Lư" là ai? nàng chưa từng nghe bao giờ, mà tả tài cũng hỏi trong ngạc nhiên.

-"đệ nhất mỹ nữ Hoa Lư ư? Vị huynh đệ này đừng đùa, ta chưa nghe qua đất Hoa Lư có người như vậy!"

Thư sinh kia lắc đầu thở dài, phe phẩy cây quạt trước mặt.

-" Vị huynh đài đây thật là không hiểu phong tình, tâm tính sao lại như khúc gỗ vậy? Đối với người đang yêu thì nhân tình của mình luôn là người phụ nữ đẹp nhất, đạo lý cơ bản này huynh cũng không hiểu thì sao chinh phục được trái tim thiếu nữ đây"

Vạn Kỳ Vũ nghe vậy thì che miệng tủm tỉm cười, mà tả tài cũng chỉ biết chẹp miệng cho qua. Lúc này phía dưới có một nữ tử tương đối xinh đẹp bước vào, thư sinh liền với tay gọi lớn

-"Vương tiểu thư, tại hạ ở đây!"

Nữ tử kia nhìn lên thấy thư sinh liền mỉm cười, rảo bước hướng lên lầu, mà thư sinh nhìn sang tả tài với vẻ mặt rất tự hào.

-"Huynh đài, huynh xem nàng thơ của ta có đẹp không! Ta đâu có nói dối huynh"

Tả tài nhìn nữ tử đó, đúng là xinh đẹp, nhưng xinh đẹp cỡ này thì bất cứ hầu nữ nào trong vạn gia trang cũng không thua kém gì. Tả tài hơi rối trí, gật đầu qua loa.

-"đẹp, đẹp lắm.."

Thư sinh lúc này đắc ý lắm, liền hỏi tả tài.

-"Vậy nàng thơ của huynh đâu? Không phải là.... bị cho leo cây rồi chứ?

Tả tài có chút khó chịu, nhưng hắn cũng không phải người hẹp hòi chấp nhất những chuyện nhỏ nhặt như vậy. Lúc này Kỳ Vũ kéo tay hữu tài đến bên cạnh, hướng tả tài gọi.

• "huynh, huynh đợi ta có lâu không?"

Thư sinh nghe vậy thì nhìn sang , mà tả tài thì đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì. Lúc này Kỳ Vũ lại tỏ vẻ e thẹn, nói tiếp,

• "huynh, ta biết huynh mời một mình ta , nhưng thân là nữ tử mới chỉ 16 tuổi còn khờ dại . Đại ca ta không yên tâm để ta đi một mình, nên đã đưa ta đến đây"

Nói xong liền kéo tay hữu tài lên.

• "huynh không trách ta chứ"

Lúc này cả tả tài và hữu tài đều hiểu ý, liền cúi đầu thi lễ nhau.

-"đệ, là huynh thất lễ rồi"

-"huynh, được huynh hạ cố đến, đệ mừng còn không hết"

Hai người vừa thi lễ xong thì nữ tử họ Vương cũng vừa lên tới. Thư sinh rôm rả ra chào đón, liền giới thiệu nhóm người Kỳ Vũ cho nữ tử kia. Thư sinh lúc này nhìn tả hữu tài có vẻ ngoài không quá sang trọng, lại nhìn Kỳ Vũ khoác chiếc áo khoác đen chùm kín đầu. Thầm nghĩ trong lòng rằng "những người này chắc cũng không quá giàu có, nam nhân kia chắc cũng ráng gom chút tiền làm sang với nữ tử kia thôi. Mà nữ tử kia chắc nhan sắc cũng bình thường, nhân cơ hội này lấy họ ra làm nền cho sự thanh tao cao quý của ta. Để Vương tiểu thư nở mày nở mặt, mà ta cũng ghi thêm nhiều điểm trong mắt vương tiểu thư" . Nghĩ đến thế, thư sinh kia liền quyết định bạo chi, hướng về phía ba người.

-"Chúng ta đã có duyên như vậy, chi bằng hãy ngồi chung một bàn. Hôm nay hãy để tại hạ mời tất cả các vị một bữa no say"

Tả tài nhìn sang kỳ vũ, thấy nàng khẽ gật đầu, thì liền quay sang thư sinh thi lễ.

-"vậy đa tạ huynh đệ"

Vừa hay bồi bàn đã dọn dẹp thu xếp xong, cả nhóm năm người cùng bước vào phòng.

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.