Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

bên trong thị thành. Câu chuyện xưa cũ

Tiểu thuyết gốc · 1177 chữ

Nhóm ba người mau chóng gửi cỗ xe ngựa vào một bãi giữ xe gần đó, Kỳ Vũ đội áo trùm đầu lên để che đi mái tóc của nàng, sau đó họ bắt đầu tản bộ. Để biết một nơi nào đó có thịnh vượng hay không, Vạn Kỳ Vũ quyết định đến chợ. Thị thành Hoa Lư không náo nhiệt bằng kinh thành Đại La, nhưng trông có vẻ bình yên hơn nhiều. Không có những tên cưỡi ngựa chạy như điên, không thấy những kẻ hách dịch. Trên phố thị, những người mua bán kỳ kèo trả giá mấy món hàng. Khung cảnh hiện ra rất náo nhiệt nhưng bình an, nàng có chút thưởng thức, liền hướng về tả hữu tài.

• "hai vị đánh xe, hai vị có thấy đất Hoa Lư bình yên hơn kinh thành không?"

Hai vị đánh xe nghe xong bật cười, thay nhau nói.

-"đương nhiên rồi, kinh thành không chỉ là nơi hoàng thân quốc thích ở, còn là nơi tập hợp các quan đại thần quyền cao chức trọng, thế nên thuộc hạ ỷ thế coi khinh dân đen ra ngoài làm loạn rất nhiều. Những binh lính giữ gìn trị an trong kinh thành cũng rất sợ đắc tội với danh gia vọng tộc, nên cũng không dám mạnh tay trấn áp, thành ra kinh thành rất loạn"

Vạn Kỳ Vũ "ồ" lên một tiếng ngạc nhiên, người ta nói dưới chân thiên tử quốc pháp như sơn, có lẽ không đúng lắm. Nàng hướng đôi mắt xa xăm.

• "vậy gia nhân vạn gia thì sao? Ở đất Hoa Lư này, hạ nhân vạn gia có ra ngoài sinh sự không?"

Hai vị đánh xe nhìn nhau thoáng chốc, như để nhớ lại một điều gì đó xa xôi.

-"tiểu thư, rất lâu trước đây cũng có nhiều hạ nhân và nhân vật giàu có làm loạn, nhưng sau này không còn nữa"

Kỳ Vũ rất hiếu kỳ, nàng tò mò hỏi thêm.

• "nguyên nhân là gì, hai vị có thể nói rõ hơn không?"

Hai vị đánh xe trầm ngâm một chút, hồi tưởng lại.

-"chuyện này chúng tôi nghe cũng lâu rồi, hồi đó Nguyên Cồ tướng quân còn là hiệu úy, có lần được giao nhiệm vụ trông coi một ngôi đền cổ kính trong thành. Lần ấy người thân tín của nguyên soái đến ngồi kiệu vào đền bị Nguyên Cồ hiệu úy cản lại, bởi trong đền quy định không cho ngồi kiệu bất kính với thánh nhân"

Vạn Kỳ Vũ có chút cuốn hút vào câu chuyện, nàng chỉ biết một Nguyên Cồ tướng quân oai phong lẫm liệt, không nghĩ đến Nguyên Cồ hiệu úy sẽ như thế nào.

• "vậy chuyện gì đã xảy ra"

Nàng tò mò hỏi, tâm thế hiếu kỳ, tả hữu tài lại kể tiếp.

-"lúc ấy thân tín của nguyên soái quát mắng hiệu úy ghê gớm lắm, nhưng hiệu úy vẫn cương quyết bắt xuống kiệu. Người đó tức giận trở về Vạn gia trang khiếu kiện với nguyên soái"

Kỳ Vũ khẽ nheo mắt.

• "vậy phụ thân xử lý thế nào?"

Hữu tài khẽ cười.

-"không biết người đó ăn nói thêm mắm thêm muối thế nào, nguyên soái tức giận lắm, cho người trói hiệu úy tới trước cửa"

Kỳ Vũ khẽ "ồ" lên một tiếng, quay sang nhìn hữu tài.

• "vậy Nguyên hiệu úy làm sao thoát khỏi kiếp nạn đó"

Lúc này hữu tài khẽ nhìn sang tả tài, tả tài liền tiếp lời.

-"tiểu thư, lúc ấy Nguyên Cồ hiệu úy dù nghĩ mình khó tránh khỏi cái chết, nhưng không hề run sợ, khẳng khái hiên ngang kể lại tất cả sự tình. Lúc đó nguyên soái không những nguôi giận, mà còn khen ngợi hiệu úy biết giữ gìn kỷ cương pháp tắc. Đã không xử phạt mà còn ban thưởng, về sau liên tục trọng dụng, liên tục cất nhắc, để giờ này đã là vị tướng đứng đầu thành Hoa Lư"

Hữu tài gật đầu, như để phụ họa thêm cho câu chuyện, đôi mắt xa xăm.

-"kể từ lần đó, Nguyên Cồ tướng quân cai quản thành trì, pháp tắc xem trọng. Đừng nói cường hào địa chủ giàu có, mà ngay cả người của vạn gia trang ta vi phạm luật lệ đều bị tướng quân lôi ra xử theo phép nước"

Vạn Kỳ Vũ gật đầu, đôi môi không giấu được nụ cười. Nàng rất là thưởng thức vị tướng oai phong này, thành Hoa Lư bình yên cũng là nhờ công rất lớn của Nguyên Cồ tướng quân.

Bọn họ cứ thế đi thăm thú, chợ Hoa Lư không chỉ bán những sản vật đất cố đô mà còn bán rất nhiều sản vật từ nơi khác chuyển đến. Rời khỏi khu gia dụng, nàng đến khu nông sản. Các loại rau củ quả tràn ngập trong chợ, trông thật bắt mắt. Những trái bí to, những củ hành nhỏ, củ cải thì trắng mà củ khoai thì đỏ. Bất chợt nàng dừng lại trước cửa hàng bán táo, những trái táo chín đỏ mọng bày bán trên sạp, trông vô cùng bắt mắt. Trong vô thức nàng cầm một trái táo lên đưa ngang tầm mắt, nhìn vào trái táo như nhìn vào ký ức xa xăm của nàng.

-"Táo đi cô nương"

Tiếng mời chào của chủ cửa hàng làm nàng giật mình, nàng nhìn sang người bán táo, khẽ mỉm cười.

• "ông chủ, táo này bán như thế nào vậy?"

Chủ cửa hàng niềm nở, chỉ tay vào sạp táo.

+"5 hào 1 cân, tiểu thư mua mấy cân"

Vạn Kỳ Vũ lấy ra 1 đồng, nàng đặt xuống sạp táo, đồng thời bốc thêm một trái táo nữa, đôi mắt nhìn ông chủ,

• "ta lấy hai trái táo này, không cần trả lại tiền thừa"

Ông chủ sạp táo vui vẻ cầm lấy tiền, ánh mắt hướng về phía Kỳ Vũ với vẻ hài lòng. Kỳ Vũ lúc này đưa một quả táo lên miệng cắn một cái, hương vị táo chín mọng lan tỏa ra khắp miệng, nàng gật đầu khen ngợi.

• "táo ngon, táo rất ngon"

Ông chủ nghe vậy rất vui sướng, vì suy cho cùng ai bán hàng mà không vui vẻ khi được khách hàng khen ngợi hàng của mình, ông chủ khẽ cúi đầu.

-"Cảm ơn lời khen của tiểu thư"

Vạn Kỳ Vũ khẽ mỉm cười, cúi đầu đáp lễ, rồi lặng lẽ rời đi. Lúc này, ở gần đó vang lên tiếng cãi vã, nàng cũng hiếu kỳ bước về phía đó xem chuyện gì đang xảy ra. Hai người nông dân đứng tuổi đang giành nhau một sọt cà tím, hai người lính trị an cũng đã có mặt ở đó. Người nông dân gầy trông mặt khắc khổ đang cố giật lại sọt cà từ người nông dân mập,

- "Cà của ta, trả lại cho ta."

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.