Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

thị thành Hoa Lư , những người lính gác cổng thành

Tiểu thuyết gốc · 1035 chữ

Chiếc xe ngựa từ từ đi trên đoạn đường dài, hai bên là những đồng lúa xanh biếc, thấp thoáng đã thấy thị thành Hoa lư phía trước. Ở cổng thành, hai người lính An Nam ăn mặc chỉnh tề đứng gác, nhân dân đi vào đi ra đều bước qua hai người lính ấy. Cỗ xe ngựa của Vạn Kỳ Vũ là từ kinh thành, nên với hai người lính có chút lạ lẫm. Chiếc xe ngựa từ từ tiến lại gần, một người lính bước ra chặn lại.

-"Xin lỗi quý vị, trông quý vị rất lạ, chắc không phải dân ở đây. Cho chúng tôi kiểm tra danh tính trước khi vào thành"

Vạn Kỳ Vũ thấy vậy rất hài lòng, với người lính kia nàng cũng rất thưởng thức. Nói năng lễ nghĩa, trách nhiệm đầy đủ, nói chung là không chê chỗ nào cả. Lúc này bỗng nghe tiếng quát từ bên trong. Một người lính khác trông quân hàm thì có lẽ là đội trưởng, tất tả chạy ra, vừa chạy vừa quát, nhưng lại không dám quát to, hướng mặt về phía người lính gác cổng thành.

-"Trời ơi, mày làm cái gì vậy?"

Người lính gác cổng ngơ ngác, đôi mắt dường như còn chưa hiểu chuyện gì.

-"Thì... kiểm tra danh tính người trên xe xem có phải tội phạm hay dân thường"

Người đội trưởng lúc này còn hoảng hốt hơn, tay kéo người lính lại, quát mắng nhưng không dám to tiếng.

-"Trời ơi.thằng nhóc này, xe ngựa của Vạn phủ, trời ơi..."

Đồng thời bước tới cỗ xe ngựa, hai tay chắp trước, thi lễ.

-"Hai vị đường xa mệt mỏi, xin mời vào thành"

Lúc này Kỳ Vũ lại nổi tính nghịch ngợm, nàng từ trong cỗ xe bước ra ngồi cạnh hai vị đánh xe, tỏ vẻ cao ngạo.

• "thôi buồn rồi, không đi nữa. Có gì lỡ mất việc công hệ trọng các người tự gánh chịu"

Viên chỉ huy vừa nhìn thấy nàng thì giật mình, lại nghe nàng nói vậy, khuôn mặt trở nên tái xanh không nói được lời nào. Lúc này lính canh cổng liền bước tới phân trần.

-"Vị cô nương này, lỗi tại ta không biết phân biệt làm chậm trễ thời gian, xin cô nương lượng thứ. Bây giờ mọi người mau vào thành đi."

Viên chỉ huy nghe thuộc hạ đối đáp như vậy lại càng hoảng sợ, định rằng quay lại mắng hắn một cái thì lúc này Kỳ Vũ bật cười, nàng vui vẻ nói.

• "vị huynh đài này thật thẳng tính và cương trực, làm đúng nhiệm vụ chức trách của mình, thật đáng khen ngợi. Ta cũng không có gì gấp cả, ta chỉ đùa một chút thôi"

Nói xong liền đưa tay thi lễ.

• "cáo từ"

Viên chỉ huy nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm, tay lau mồ hôi trên trán, cũng chắp tay thi lễ. Cả ba quân nhân cùng đáp.

-"Cáo từ, tam vị đi thư thả"

Hữu tài đánh xe, cỗ xe ngựa từ từ tiến vào trong thành, phút chốc đã đi khuất. Lúc này người lính gác cổng thành mới hỏi viên chỉ huy.

-"Chỉ huy, sao người biết đó là xe ngựa của Vạn phủ"

Chỉ huy thở dài, gằn một tiếng, phất tay.

-"Ngươi mới vào nghề nên không biết, trên xe của Vạn phủ luôn có ký hiệu ở trên khung. Chưa kể hai người đánh xe còn mặc y phục có huy hiệu của vạn phủ"

Người lính lúc này mới hiểu ra, người lính gác cổng còn lại thì tiếp lời.

-"chỉ huy nói phải, chưa kể vị cô nương xinh đẹp trong kiệu kia, bộ y phục của nàng ta là bộ y phục hầu gái của Vạn gia trang"

Người lính gác cổng gật gù, hắn nhớ lại hầu nữ vừa rồi, liền buột miệng tấm tắc khen.

-"Quả là hầu nữ của Vạn gia trang, thật là xinh đẹp, nếu mà gả cho ta thì tốt biết mấy"

Lúc này viên chỉ huy bất ngờ đánh một cái vào đầu tên lính, trừng mắt, trong ánh mắt lộ rõ sự tức giận.

-"Đồ ngu, đồ ngu"

Tên lính bị đánh ngơ ngác. Viên chỉ huy tức giận lắm, tay chống nạnh chỉ vào hai thuộc hạ giáo huấn.

-"Ta nói cho hai ngươi biết, làm cái nghề này phải biết quan sát, các ngươi sẽ không biết mình gặp phải ai và đụng phải thứ gì. Nếu đắc tội với người không nên đắc tội, hậu quả là gì các ngươi gánh nổi không?"

Hai người lính thấy viên chỉ huy tức giận như vậy, cũng đều thu liễm lại, cùng nhau thi lễ.

-"Xin chỉ huy chỉ giáo"

Viên chỉ huy hít thở mấy cái thật sâu, rồi chỉ tay về phía thuộc hạ.

-"Cái vị tiểu thư mà các ngươi nói là hầu nữ ấy, các ngươi không thấy có gì đặc biệt à"

Cả hai tên lính đều bật cười thi lễ.

-"Chúng tôi biết, vị cô nương ấy rất xinh đẹp, đẹp hơn một hầu nữ bình thường rất nhiều"

Viên chỉ huy mặt đỏ tía tai, lao tới nắm lấy tay tên lính gần nhất. Hắn rút cuốn sổ ghi chép của mình ra đánh liên tục vào bắp tay tên lính ấy.

-" Đồ ngu, ngu hết phần thiên hạ. Điều đặc biệt là tóc đỏ mắt vàng, các ngươi có thấy không, các ngươi có hiểu không?"

Hai tên lính ngơ ngác nhìn nhau, viên chỉ huy buông tên này chụp lấy tên kia, lại cầm cuốn sổ đập liên tục vào bắp tay hắn.

-" Tóc đỏ mắt vàng xứ này chỉ có một người thôi . Là đệ nhất mỹ nữ kinh thành, là thánh nữ An Nam quốc, là ái nữ của nguyên soái Vạn Kỳ Sơn, là tiểu thư Vạn Kỳ Vũ. Các ngươi có hiểu không, hiểu không. Này thì gả cho ngươi này, gả cho ngươi này..."

Viên chỉ huy vừa nói vừa đánh cho hai tên thuộc hạ một trận, làm cổng thành một phen náo động.

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.