Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

trả vàng

Tiểu thuyết gốc · 1250 chữ

Tại thư phòng, nguyên soái và quản gia vẫn chưa đi nghỉ, họ còn suy tư vài chuyện. Quản gia liền hỏi nguyên soái.

-"Lão gia, người nghĩ hắn sẽ chọn cái gì"

Ông quay sang nhìn quản gia, hơi nhíu mày.

-"đương nhiên là 100 lượng vàng rồi, một tên nông dân như hắn làm cả đời cũng chẳng mơ đến nỗi từng ấy vàng"

Quản gia gật đầu, nhưng trong lòng còn chút băn khoăn.

-"Lão gia, khi hắn đi rồi, người giải thích thế nào với tiểu thư?"

Nguyên soái đăm chiêu. Ở kinh thành ai cũng biết nguyên soái cưng chiều con gái như thế nào, ông phải nghĩ ra một cái cớ gì đó để ái nữ của ông không giận. Với người khác thì chuyện đơn giản, nhưng với ông thì rất khó khăn. Lúc này có tiếng gia nhân bẩm báo.

"Nguyên soái, Ngô Tuấn cầu kiến"

Nguyên soái và quản gia nhìn nhau, không lẽ hắn đã lựa chọn rồi? . Nguyên soái hạ lệnh .

-"cho hắn vào!"

Ngô Tuấn bước vào trên tay bưng khay đựng túi vàng, cúi đầu thi lễ.

-"Tham kiến nguyên soái, thuộc hạ đã lựa chọn rồi"

Nguyên soái gật đầu, vuốt nhẹ chòm râu.

-"được rồi, túi vàng đó của ngươi, ngươi về thu dọn đồ đạc rồi sáng mai hãy đi"

Ngô Tuấn lắc đầu, hai tay đưa khay vàng lên phía trước, cương quyết.

-"Nguyên soái, thuộc hạ đến là để trả khay vàng này cho người"

Nguyên soái và quản gia tròn mắt ngạc nhiên nhìn nhau. Nguyên soái hất hàm, quản gia liền tới chỗ Ngô Tuấn, tự mình cởi quần Ngô Tuấn để kiểm tra. Nhìn vào chỗ cần nhìn, quản gia thở dài lắc đầu, sau đó tự tay mặc quần lại cho Ngô Tuấn, đoạn quay lại nhìn về phía nguyên soái mà gật đầu. Nguyên soái cũng thở dài, chỉ tay về hướng Ngô Tuấn.

-"nếu ngươi đã cương quyết, ta cũng không làm khó ngươi. Túi vàng đó...cho ngươi, ngươi về phòng nghỉ ngơi đi"

Ngô Tuấn thi lễ .

" Tạ ơn nguyên soái, thuộc hạ cáo lui"

Sau đó bỏ đi. Quản gia và nguyên soái lại nhìn nhau, cùng thở dài lắc đầu.

.....

Lại nói về Kỳ Vũ, sau khi trở về thì cũng đói bụng. Đào nhi nhanh chóng đem bữa tối lên. Nàng vừa dùng bữa tối, vừa kể chuyện cho đào nhi nghe, hai tỷ muội vui cười thích thú. Cơm tối đã dùng xong, đào nhi quay trở về phòng, cô dọc đường bắt gặp Ngô Tuấn bưng một khay đựng cái túi gì đó đi về hướng thư phòng lão gia. Tò mò, cô đi theo xem. Núp ngoài xa, cô nhìn qua cửa chính thấy quản gia tụt quần Ngô Tuấn. Cô hoảng hốt không hiểu chuyện gì, lại thấy quản gia ngắm nghía kỹ lưỡng chỗ đó của Ngô Tuấn cô lại càng khó hiểu hơn. Cuối cùng cô thấy quản gia mặc quần lại cho Ngô Tuấn, sau một cái phất tay của lão gia, Ngô Tuấn lại bưng khay đồ đó về. Đào nhi tò mò định đi kể với Kỳ Vũ, nhưng đêm đã khuya, cô tự nhủ "thôi để ngày mai" , rồi cũng về phòng nghỉ ngơi.

Còn phần Kỳ Vũ, nàng đang rất vui vẻ nên quyết định dành cả đêm nay luyện khí. Vốn dĩ ai cũng có một tầng chân khí, nhưng vì không phải ai cũng biết điều khiển khí, cho nên chỉ những người có khả năng điều khiển khí thành thạo mới được xem là luyện khí tầng 1. Kỳ Vũ vốn dĩ là luyện khí tầng 10, chỉ vì cơ thể trong sơn hà xã tắc đồ là do sư tôn tạo ra, nay nàng trở về cơ thể gốc thì 10 tầng luyện khí của nàng cũng phải mở phong ấn từ từ để hòa hợp với cơ thể gốc đó. Chính vì lẽ đó mà khi mở phong ấn tầng 1, nàng điều khiển chân khí từ từ, để khí lưu thông khắp cơ thể, đả thông kinh mạch. Cho nên chỉ một đêm thôi, nàng đã là luyện khí tầng 1. Quá nhanh quá nguy hiểm.

Sáng hôm sau, đào nhi mang điểm tâm sáng đến phòng Kỳ Vũ, cô gõ cửa.

-"tiểu thư, người dậy chưa?em mang bữa sáng cho người"

Tiếng Kỳ Vũ trong phòng vọng ra hỏi

• "em đi một mình hay đi với ai?"

Đào nhi có chút ngạc nhiên

-"tiểu thư, đương nhiên là em đi một mình rồi, tiểu thư nghĩ em đi với ai?"

• "nếu em đi một mình thì đẩy cửa bước vào đi, cửa không khóa"

Đào nhi đẩy cửa đi vào, cô đặt bữa sáng lên bàn, cô mỉm cười nhìn Kỳ Vũ thì ...bất ngờ cô chạy nhanh đóng cửa phòng lại, nhăn mặt. Cô nói như quát lên

-"tiểu thư...sao người lại.... không mặc gì thế này?"

Kỳ Vũ mặt ngây thơ vô tội.

• "tại sao? có vấn đề gì? Đây là phòng riêng của ta mà"

Đào nhi bước lại gần Kỳ Vũ, cô có vẻ phát hiện ra tiểu thư hình như cả đêm không ngủ, cô nói với nàng.

- "tiểu thư, dù là vậy...., nhưng sao lại thế này? Mà tiểu thư đêm qua không ngủ hay sao?"

Kỳ Vũ đợi đào nhi đến gần, bất ngờ tóm lấy và ôm đào nhi vào lòng, lấy tay bóp bóp nắn nắn giống như sư tôn trước đây vẫn thường trêu ghẹo nàng vậy. Chỉ là bây giờ nàng mới là người trêu ghẹo chứ không còn bị trêu ghẹo nữa. Quả là thầy nào trò nấy, giống nhau nha. Nàng cảm thấy khá là thích thú, chỉ là đào nhi không quen lắm ,la lên oai oái.

-"á á tiểu thư, người làm gì vậy, không được a , "

Kỳ Vũ cười thích thú, nàng cuối cùng cũng hiểu thú vui của sư tôn trước đây, thật thú vị. Lúc này đào nhi chạy đi lấy quần áo, mặc vào cho nàng.

-"tiểu thư, đừng có tồng ngồng như vậy nữa, mặc đồ vào đi"

Vạn Kỳ Vũ vốn dĩ là thiên kim tiểu thư, việc gia nhân phục vụ chuyện mặc đồ cũng là lẽ bình thường. Đào nhi nhẹ nhàng mặc y phục cho nàng, và cũng bắt đầu buôn chuyện.

-"tiểu thư, đêm qua lúc trở về phòng mình, em bắt gặp Ngô Tuấn có hành động kỳ lạ lắm"

Kỳ Vũ nghe vậy thì hiếu kỳ lắm

• "kỳ lạ thế nào, em kể ta nghe xem"

Đào nhi bắt đầu kể tường tận chi tiết mọi chuyện tối qua, từ việc Ngô Tuấn đến thư phòng của lão gia, đến việc bị quản gia tụt quần. Cô kể say sưa bất tận, không để ý thấy Kỳ Vũ mặt mày đăm chiêu suy nghĩ. Lúc đào nhi kể xong, cô phát hiện Kỳ Vũ đang mặt mày cau có. Kỳ Vũ ra lệnh.

• "đào nhi, em đi gọi Ngô Tuấn đến đây gặp ta, NGAY BÂY GIỜ"

Đào nhi có chút giật mình, nhưng nhìn thấy tâm trạng Kỳ Vũ đang rất không vui, cô cũng không dám ý kiến gì thêm.

-"tuân lệnh tiểu thư"

Sau đó đào nhi đi thẳng, để lại Kỳ Vũ một mình suy tư, Kỳ Vũ suy nghĩ "không lẽ lại là...."

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.