Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

lựa chọn của Ngô Tuấn

Tiểu thuyết gốc · 999 chữ

Ngô Tuấn trở về vạn phủ, cũng nhanh chóng đi xuống nhà bếp ăn tối. Đào nhi sau khi đưa Vạn Kỳ Vũ về phòng liền lập tức xuống bếp tìm bữa tối cho tiểu thư. Vừa bước vào đã thấy Ngô Tuấn đang bê tô cơm ngồi ở một bàn gần đó, đào nhi vui vẻ chào hỏi.

-"Ngô Tuấn, ngươi cũng ở đây ư?"

Ngô Tuấn đang ăn cơm, vui vẻ trả lời.

"Đào nhi cô nương, ta đi dự yến tiệc với tiểu thư, nhưng tiểu thư căn dặn không được ăn uống bất cứ thứ gì, nên giờ ta rất đói"

Đào nhi quay sang dặn đầu bếp làm mấy món để cô mang lên cho tiểu thư, xong quay lại đứng bên cạnh Ngô Tuấn, thì thầm ...

-"vừa rồi ngươi làm tình nhân của tiểu thư đi dự tiệc. Cảm giác.... "tình một đêm" với tiểu thư như thế nào vậy hả?"

"Phụt..." Ngô Tuấn sặc cơm phụt hết ra ngoài.

-"Xuân Đào cô nương, xin cô đừng nói tầm bậy, người ngoài nghe được sẽ không hay"

Nhìn khuôn mặt đỏ ửng ngại ngùng của chàng, đào nhi cười thích thú, cô vỗ vai ngô tuấn.

-"thôi, ta không chọc ghẹo ngươi nữa, ta đem buổi tối cho tiểu thư đây"

Nói xong liền lấy đồ ăn rồi đi khỏi, để lại Ngô Tuấn còn đang ngại ngùng. Ngô Tuấn nhìn đào nhi đi khỏi, thở dài. Bất ngờ đào nhi thò đầu qua cửa sổ nhìn vào Ngô Tuấn.

-"đã nghiện còn bày đặt ngại"

Nói xong cô đi mất hút, để lại Ngô Tuấn lần này với khuôn mặt có một cái biểu cảm thật khó diễn tả.

Ăn xong bữa tối của mình, Ngô Tuấn đi về phòng của mình. Vừa đi vừa thơ thẩn, chàng nhớ lại những lúc tiểu thư tình tứ với chàng. Dẫu biết rằng đó chỉ là diễn kịch, nhưng trái tim của chàng vẫn rộn ràng. Tiểu thư khen chàng diễn rất giống thật, nhưng nàng không biết rằng chàng không hề diễn, đó đều là cảm xúc thật của trái tim chàng. Ngô Tuấn cứ thế bước đi thơ thẩn, chẳng mấy chốc đã về đến phòng. Chàng có chút ngạc nhiên khi thấy phòng mình mở cửa, trong phòng còn thắp đèn sáng. Ngô Tuấn cảm thấy kỳ lạ, lúc đi chàng đã đóng cửa cẩn thận, ai mà lại tự ý mở cửa đi vào như vậy? Chàng mau chóng lại gần, nhìn vào trong phòng, thì ra đó là lão gia và quản gia, còn có hai tỳ nữ đi cùng. Cảm giác có chút bất an, "tại sao nguyên soái lại tới tìm mình giữa đêm khuya thế này, có cái gì đó rất không đúng" . Chàng bước vào phòng liền lập tức thi lễ.

-"Nô tài Ngô Tuấn bái kiến nguyên soái"

Nguyên soái trừng mắt nhìn Ngô Tuấn,

-"quỳ xuống..."

Ngô Tuấn hoảng sợ quỳ xuống, vái lạy.

-"Nguyên soái, không biết nô tài đã làm gì sai, để khiến nguyên soái nổi giận"

Nguyên soái quay sang liếc nhìn quản gia, quản gia hiểu ý liền bước tới chỉ mặt Ngô Tuấn mà mắng.

-"Tiện dân to gan, không xem lại bản thân mình là người như thế nào , xuất thân ra sao, lại dám đi mơ tưởng tới tiểu thư nhà chúng ta"

Ngô Tuấn nghe vậy thì hốt hoảng lắm, chàng dập đầu sát đất thanh minh.

-"Nguyên soái, tiên sinh, nô tài không dám, nô tài tự biết mình chỉ là cỏ ven đường, sao dám mơ tưởng với đến mây"

Quản gia vuốt khẽ chòm râu, nói một cách chậm rãi.

-"Ta biết ngươi không với nổi mây, nhưng lỡ như mây sa xuống cỏ, ngươi nghĩ một người cha yêu thương nuông chiều con như nguyên soái, đến lúc đó phải làm sao?"

Ngô Tuấn nghe vậy thì ấp úng, chàng mở miệng van xin.

-"Nguyên soái, tấm lòng của nô tài với tiểu thư chỉ là chủ và tớ, xin nguyên soái hãy tin tưởng tấm lòng chân chính của nô tài"

Nguyên soái cũng vuốt chòm râu, ông nhìn Ngô Tuấn với ánh mắt nghi ngờ.

-"ta đâu có nghi ngờ "cái chân chính" của ngươi, ta chỉ lo lắng cái "chân phụ" của ngươi mà thôi"

Ngô Tuấn nghe xong thì ấm ớ không biết nói gì. lúc này nguyên soái nhìn sang quản gia gật đầu . Quản gia hiểu ý liền vỗ tay, hai nô tỳ bên cạnh bưng tới hai khay đồ để trước mặt Ngô Tuấn, lúc này quản gia mới nói.

"Ngươi thật ra từ lúc tới đây cũng chưa phạm lỗi lầm gì, mà xét thấy còn có lúc lập được công trạng. Bây giờ cho ngươi lựa chọn"

Nói tới đây liền chỉ vào hai khay trước mặt Ngô Tuấn. Chàng xem hai khay đồ đó. Một khay có một cái túi, chàng mở ra thì thấy toàn là vàng. Khay còn lại có một chậu nước sạch, một con dao bén, một hũ thuốc nhỏ. Lúc này quản gia mới nói.

-"Ngươi phải chọn một trong hai . Hoặc là ngươi lấy túi vàng này rồi rời khỏi kinh thành, 100 lượng vàng này đủ để ngươi sống sung sướng suốt đời, đừng bao giờ quay lại nữa,"

Nói tới đây lại vuốt râu ngập ngừng đôi chút, ánh mắt có chút không nhẫn tâm.

-"Hoặc nếu muốn ở lại đây, muốn hầu cận bên cạnh tiểu thư nhà ta, ngươi phải tự tay cắt bỏ đi mối lo lắng của lão gia nhà ta. Mọi chuyện cho ngươi một đêm suy nghĩ, sáng mai cho lão gia một câu trả lời".

Quản gia nói xong, nguyên soái liền đứng dậy bỏ đi. Quản gia và hai nô tỳ cũng đi theo, bỏ lại Ngô Tuấn quỳ ở đó. Trước mặt chàng là hai khay đồ để chàng phải lựa chọn.

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.