Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

nỗi lòng

Tiểu thuyết gốc · 667 chữ

Vạn tiểu thư đi rồi, Ngô Tuấn vẫn ngơ ngác nhìn theo, "đó là ác nữ vạn gia đó sao, là ác nữ chua ngoa đanh đá, không vừa lòng là đánh, không vừa ý là phá, hung dữ đến nỗi ai cũng không dám đến gần đó sao?" Không đúng, đó là một người phụ nữ dịu hiền, khoan dung,độ lượng, và rất đỗi thông minh nữa.

-"Tuấn ca"

Tiếng gọi của Mai nhi vang lên, Ngô Tuấn giật mình quay lại, mai nhi lúc này mới nói.

-"Tiểu thư đi rồi, huynh còn nhìn gì nữa, lại đây"

Ngô Tuấn vội vã lại ngồi gần cô, mai nhi nhìn vết thương trên trán Ngô Tuấn mà lòng không khỏi đau xót.

-"Huynh xem, huynh đã làm chuyện tốt gì này"

Nói đoạn, định cầm chiếc khăn tay lau vết thương cho Ngô Tuấn, nhưng hắn giật mình cất vội

-"cái này... là tiểu thư cho ta"

Mai nhi chết lặng. Ngô Tuấn với cô chơi thân từ nhỏ, là thanh mai trúc mã, mọi người đều xem như một cặp.Từ khi cô bị vạn gia đánh trở về tàn phế, Ngô Tuấn ngày nào cũng sang chơi trò chuyện, giúp đỡ gia đình cô, giúp cô lấy lại thăng bằng trong cuộc sống. Cùng với tuổi mới lớn, cô trở thành thiếu nữ, tâm sinh lý thay đổi, đã biết nhớ nhung một chàng trai. Không biết từ khi nào mà trong lòng cô đã từ lâu xem Ngô Tuấn là của mình. Bây giờ trước hoàn cảnh này, trái tim thiếu nữ của cô mách bảo rằng cô có thể mất chàng trai này. Cô cảm thấy tức giận, cô nhìn thẳng vào mắt Ngô Tuấn.

-"Huynh...huynh..."

Ngô Tuấn ngơ ngác.

-"ta làm sao? Sao muội tức giận vậy"

Ngô Tuấn rất yêu thương Mai nhi, điều đó ai cũng biết. Chỉ có điều họ không biết rằng tình yêu của chàng trai này chỉ là tình anh em huynh muội, thậm chí chưa có một cô nương nào từng khiến cho Ngô Tuấn nhung nhớ. Mai nhi lúc này chợt nhận ra điều đó, cô nghiêm túc hỏi Ngô Tuấn.

-"Muội là gì của huynh"

Ngô Tuấn ngơ ngác nhìn mai nhi.

-"muội đương nhiên là muội muội tốt của huynh rồi, sao muội hỏi lạ thế?"

Mai nhi lúc này đôi mắt như muốn bật khóc, chỉ là nãy giờ cô đã bật khóc nhiều lần rồi không còn nước mắt nữa. Cô quát lên.

-"ĐƯA CHO MUỘI"

Đoạn lết xe lăn lao vào giật lấy chiếc khăn tay. Ngô Tuấn hốt hoảng giữ chặt lấy, giằng co một hồi chiếc xe lăn ngã xuống, mai nhi cũng té lăn ra, cô gào khóc. Ngô Tuấn vội vã bế mai nhi ngồi lại chiếc xe lăn, an ủi.

-" muội có sao không, có đau ở đâu không, để huynh xem thử"

Mai nhi gạt tay Ngô Tuấn ra, mặt mày hờn dỗi

-"Không cần huynh lo"

Ngô Tuấn Không hiểu chuyện, ngơ ngác, hắn đứng dậy.

-"vậy muội nghỉ ngơi sớm, ta về nhà."

Ngô Tuấn vừa bước chân được vài bước, thì mai nhi đã quát lên.

-"Tuấn ca, muội nói cho huynh biết!"

Ngô Tuấn quay lại nhìn mai nhi với ánh mắt ngây thơ vô tội.

-"muội muốn nói điều gì?"

Nhìn ánh mắt ngờ nghệch của Ngô Tuấn, mai nhi càng thêm bực tức, nàng chỉ mặt Ngô Tuấn.

-"Muội nói cho huynh biết, vạn tiểu thư là kinh thành đệ nhất mỹ nữ, là An Nam thánh nữ, và là độc nhất hài tử của nguyên soái Vạn Kỳ Sơn. Người như huynh... không bao giờ có cửa"

Khuôn mặt Ngô Tuấn lúc này vẫn ngờ nghệch như cũ.

-"ta...ta...đương nhiên cái này ta biết..."

Nói xong bỏ về, để mai nhi ở lại. Mà mai nhi lúc này tức điên, hai tay vỗ liên tục vào tay dựa xe lăn, gào lên.

-"Á Á Á....."

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.