Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

ban thưởng

Tiểu thuyết gốc · 1096 chữ

Đã vài ngày sau vụ bắt cóc hụt, học viện quyết định giấu kín chuyện này, chỉ một dòng thông báo là đạo sư Sơn Ka có chuyện phải đi công tác xa nên sẽ có một đạo sư khác dạy thay. Thế nên trong học viện không có gì thay đổi cả, mọi chuyện vẫn cứ bình thường như trước.

Tuy là như vậy, nhưng đối với lớp học năm nhất, mọi người đều nhìn thấy hiện tượng lạ. Quang Hy công chúa dạo này bám riết lấy Vạn Kỳ Vũ, thái độ yêu quý lắm, và công chúa cũng không còn giữ hình tượng lạnh lùng quý phái thanh cao thoát tục mà trở về bản chất nữ tử 18 tuổi hồn nhiên vui vẻ tinh nghịch, khiến cho ai nấy cũng ngạc nhiên. Trong lớp học, Quang Hy lúc nào cũng giữ sát Kỳ Vũ bên cạnh, khiến nhiều người nhìn vào bàn tán.

- "Không phải chứ, tên tóc đỏ đó chỉ là công cụ thôi mà, sao ta nhìn không thấy giống như vậy"

- "Phải đó, công cụ gì chứ, ta thấy công chúa xem hắn như là bảo bối thì đúng hơn"

Từ lúc được Vạn Kỳ Vũ giải cứu, Quang Hy dần trở nên yêu mến, không biết tự lúc nào đã thân thiết đến thế. Sau buổi học, Kỳ Vũ trở về khoa dược với hộp cơm trưa, đặt lên bàn ngồi đợi Lý Thiệt Cường trở về, trong lòng cảm thấy mệt mỏi.

Lý Thiệt Cường trên đường trở về, bước vào trong đã thấy Kỳ Vũ ngồi trên ghế, tay dựa lên bàn, mặt mày ủ rũ. Thiệt Cường lại gần ngồi xuống hỏi thăm.

- "sao muội lại mệt mỏi như vậy, có chuyện gì sao?"

Kỳ Vũ ngồi thẳng dậy, tay vuốt nhẹ mái tóc, lắc đầu.

• "không có gì đâu, huynh đừng lo lắng, ăn cơm đi"

Với Thiệt Cường mà nói thì dù được Vạn Kỳ Vũ xem là ca ca đi chăng nữa, chàng vẫn hiểu chủ nhân của mình là ai. Thiệt Cường mở hộp lấy thức ăn ra bàn, chưa kịp ăn thì bất chợt nghe một giọng nói nữ nhân vang lên.

- "Giờ mới ăn cơm à, cho ta ăn cùng được không?"

Lý Thiệt Cường ngơ ngác nhìn ra, trước mắt chàng là một nữ nhân cực kỳ xinh đẹp đang nhìn vào. Thiệt Cường ngạc nhiên.

- "cô nương là ai, tới đây có việc gì ?"

Chưa kịp hỏi xong thì Kỳ Vũ vội vàng đưa tay ngăn lại, đoạn nàng bước ra cúi đầu thi lễ.

• "Quang Phục công chúa, không biết hôm nay công chúa hạ cố tới đây là có chuyện gì ?"

Lý Thiệt Cường giật mình, vậy ra đây chính là đệ nhất công chúa đế quốc Quang Minh ư? Chàng hốt hoảng đứng dậy cúi đầu thi lễ . Quang Phục lúc này xua tay.

- "Không cần phải sợ, ta tới đây cũng không có chuyện gì to tát cả, tại sao các ngươi không mời ta vào nhà nhỉ "

Cả Vạn Kỳ Vũ và Lý Thiệt Cường đều giật mình, vội vã mời Quang Phục vào . Công chúa bước vào ngồi xuống ghế, ngắm nhìn Kỳ Vũ mà tấm tắc.

- "Quả nhiên khi không dám râu thì nhìn đúng là xinh đẹp, không hổ danh đệ nhất mỹ nữ kinh thành Đại La "

Vạn Kỳ Vũ cười gượng, còn Lý Thiệt Cường lại bắt đầu sợ hãi. "Không phải là Kỳ Vũ giả nam nhân tán tỉnh công chúa Quang Hy khiến tỷ tỷ của nàng ấy đến đây dằn mặt đấy chứ" , nghĩ đến đây thì Thiệt Cường càng thêm lo lắng, nhưng Quang Phục lúc này chỉ mỉm cười.

- "Ngươi cứ yên tâm, chuyện của ngươi ta không trách phạt gì, cũng không tiết lộ những gì ngươi muốn giấu. Ta tôn trọng chuyện riêng tư của ngươi "

Lý Thiệt Cường nghe xong thì thở phào nhẹ nhõm, tâm trạng đã dịu đi nhiều . Quang Phục lấy trong nhẫn trữ vật ra một túi tiền đặt lên bàn, khiến cho Kỳ Vũ cảm thấy tò mò.

• "công chúa, cái này là sao?"

Quang Phục khẽ mỉm cười, nhìn Kỳ Vũ, tay vỗ nhẹ vào túi tiền mà nói.

- "Đây là 100 linh thạch thượng phẩm, ta cho ngươi"

Lý Thiệt Cường bên cạnh giật mình suýt té, cả đời chàng chưa bao giờ thấy số tiền lớn như vậy ( 1000 tỷ vnđ) . Trái với suy nghĩ của Quang Phục, tưởng rằng Vạn Kỳ Vũ sẽ nhảy lên vui mừng, nhưng nàng lúc này trông khuôn mặt lại lo lắng lắm, khiến Quang Phục tò mò.

- "Sao vậy, không thích tiền à?"

Kỳ Vũ khẽ lắc đầu, môi cười gượng gạo.

• " không phải là không thích, chỉ là có câu "vô công bất thụ hưởng" , xưa nay những thứ từ trên trời rớt xuống chỉ có nước mưa và phân chim mà thôi. Tiểu nữ vốn không lập được công trạng gì, thế nên không dám nhận "

Quang Phục nghe vậy thì bật cười vui vẻ.

- "Aha , quả nhiên ngươi không những rất thông minh mà suy nghĩ cũng rất thấu đáo. Hy nhi đúng là không nhìn nhầm người, rất tốt, rất tốt "

Nói xong liền đứng dậy, cầm túi tiền đưa trước mặt Kỳ Vũ.

- "Ngươi đừng lo lắng, chuyện ngươi có công cứu giá Hy nhi đã kể lại với ta rồi. Số tiền này không phải từ trên trời rơi xuống mà là thưởng cho người có công. So với công trạng của ngươi lập được,ta cảm thấy số tiền này vẫn còn hơi ít, vậy ngươi hãy yên tâm cầm lấy "

Vạn Kỳ Vũ nghe vậy thì vui vẻ, tay đón lấy túi tiền.

• "tạ công chúa ban thưởng"

Quang Phục mỉm cười gật đầu.

- "Ừ, như vậy mới phải"

Đoạn quay sang nhìn mâm cơm, liếc khẽ Thiệt Cường.

- "Ta không làm phiền các ngươi ăn cơm nữa, cáo từ"

Cả Vạn Kỳ Vũ và Thiệt Cường vội thi lễ.

•- "cung tiễn công chúa"

Quang phục vừa bước ra khỏi khoa dược, đã nghe bên trong vọng ra tiếng vui mừng.

• "a ha ha... chúng ta thoát nghèo rồi ca ca"

- "tuyệt quá, thời gian tới muội không phải lo chuyện tiền bạc nữa, ta hạnh phúc lắm"

Quang Phục bên ngoài mỉm cười vui vẻ, khẽ gật đầu, sau đó bước đi với tâm trạng phấn khích.

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.