Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

kết luận

Tiểu thuyết gốc · 1327 chữ

Trong phòng họp bí mật, các thành viên sau khi đọc bản báo cáo của Quang Phục công chúa thì đều có tâm trạng trầm tư lẫn thán phục. Trầm tư là bởi tai họa của học viện lại do một học viên giải quyết giúp, còn thán phục là một học viên khả năng chiến đấu thua cả luyện khí tầng 10 lại có thể trảm sát một kim đan cảnh giới. Hiệu trưởng gật gù

- "mặc dù học trò Vũ không thuộc đội điều tra, nhưng học trò ấy vẫn là người của học viện chúng ta, thế nên cũng không quá mất mặt"

Hiệu phó đồng tình.

- "Học trò Vũ lần này đã lập được đại công, nếu công chúa bị bắt cóc ngay trong học viện Thiên Tinh thì đó là một cơn địa chấn, là một nỗi sỉ nhục cho không chỉ học viện mà là cả đế quốc"

Quang Phục lúc này có tâm tư gì đó, liền vội hỏi.

- "Các vị đạo sư, xin hỏi thân thế Vạn Kỳ Vũ thế nào, có đáng tin không, và tại sao nàng ta lại phải giả nam nhân?"

Công chúa vừa hỏi xong thì tất cả nhìn về phía đội trưởng đội bảo vệ. Đương nhiên Triển Chiêu phải lo mảng này, đội trưởng trầm ngâm.

- "Thân thế của nàng ấy đã được điều tra kỹ lưỡng, trong sạch không có vấn đề gì"

Nói đoạn liền lấy ra một xấp hồ sơ mật, kiểm tra lại một lần nữa.

- "Vạn Kỳ Vũ ở An Nam quốc được mệnh danh là thánh nữ bởi màu tóc đỏ và đôi mắt vàng, sinh ra có ánh sáng thiên đạo chiếu vào, nên được xem là điềm lành"

Mọi người ngạc nhiên nhìn nhau, không lẽ là người được thiên đạo lựa chọn? Triển Chiêu lại nói tiếp.

- "Nàng ta là con gái duy nhất của nguyên soái Vạn Kỳ Sơn, gia thế trong An Nam quốc mà nói thì chỉ sau hoàng đế. Nàng ấy càng lớn càng xinh đẹp, đến năm 16 tuổi thì sắc đẹp không ai bằng, nên được gọi là đệ nhất mỹ nữ kinh thành Đại La"

Tự nhiên Quang Phục lại tặc lưỡi một cái. Cũng phải thôi, nàng cũng là mỹ nữ xinh đẹp, lại nghe Triển Chiêu ca ngợi một mỹ nữ khác khiến nàng có chút ghen tị. Triển Chiêu không để ý vẫn tiếp tục.

- "Vạn Kỳ Vũ được hoàng đế Hồ Quý Ly ban hôn cho thái tử, nhưng lại bị thái tử lừa nhảy xuống hồ nước trong hoàng cung mà suýt chết, hôn mê mất mười ngày. Sau đó lại bị thái tử từ hôn giữa yến tiệc cung đình, khiến cho tâm tính thay đổi hoàn toàn, trở thành một người trưởng thành hơn rất nhiều"

Quang Phục thoáng chốc nổi giận, vô thức đập tay xuống bàn.

- "Tên thái tử khốn nạn"

Dù gì thì Quang Phục cũng là nữ tử như Kỳ Vũ, nghe một người phụ nữ bị phụ bạc như vậy khiến nàng đồng cảm và tức giận thay. Triển Chiêu khẽ liếc nhìn Quang Phục, ngưng một chút rồi nói tiếp.

- "Hoàng đế Hồ Quý Ly vốn là gian thần soán ngôi vua, thế nên bản thân hắn rất sợ điều tương tự xảy ra với hắn, và hắn xem Vạn gia là cái gai trong mắt cần nhổ bỏ, mục tiêu là hai cha con Vạn gia"

Nói đến đây thì mọi người dần hiểu chuyện, trưởng khoa trận pháp khẽ nhíu mày.

"Ta được biết Vạn Kỳ Vũ tới học viện Thiên Tinh này trong bí mật, chính là giấu diếm không cho Hồ gia biết chuyện?"

Trưởng khoa thuần thú sư gật đầu.

- "Đối với một tiểu quốc mà nói thì một tồn tại của Vạn gia tới nhập học ở học viện Thiên Tinh này sẽ là một sự đe doạ cực lớn tới cục diện đôi bên, chắc chắn hắn sẽ tìm cách phá hoại "

Trưởng khoa thuần chiến binh cũng xen vào.

- "Vậy nên có thể kết luận rằng việc học trò Vũ giả nam nhân chính là tung hỏa mù để nhiễu loạn thông tin nhằm che giấu thân phận được lâu hơn "

Tất cả đều trầm ngâm, không ngờ rằng một nữ tử mới 17 tuổi đã phải mang quá nhiều gánh nặng. Lúc này đội trưởng lại ngập ngừng đôi chút.

- "Còn có một điều đáng lưu ý nữa. Bởi vì nguyên soái Vạn Kỳ Sơn là người liêm khiết, mà Vạn Kỳ Vũ tới học viện Thiên Tinh quá đột ngột nên không kịp chuẩn bị sẵn. Nàng ấy chỉ được cha cho 3 linh thạch thượng phẩm, không dám thuê nhà trong làng học viện mà phải ở nhờ trong khoa dược của học viện"

Tất cả sững sờ, sao có thể như thế được chứ? Đường đường là ái nữ của nguyên soái cũng không đến độ túng thiếu như vậy? Triển Chiêu không để người khác kịp cảm thán đã nói tiếp.

- "Vạn Kỳ Vũ đóng tiền ăn, nhưng thực phẩm linh lực đó lại đem về nhường cho một thái giám đi cùng. Thái giám đó vừa tới đã thi đậu vào học viện quân sự, được chính Vạn Kỳ Vũ sắp xếp, tất cả tài nguyên đều nhường cho tên hầu đó"

Lại một lần nữa mọi người lại sững sờ. Có người chủ nào lại chăm lo cho người hầu như thế? So với các bạn học cùng trang lứa thì Vạn Kỳ Vũ là người chịu thiệt thòi nhất rồi, một công chúa như Quang Phục sợ rằng không thể hiểu nổi, nhưng cảm động thì có nhiều.

Quang Phục sau một hồi nghe kể thì cảm thấy thương cảm cho Vạn Kỳ Vũ lắm, công chúa đã hiểu hơn về học trò đặc biệt đó , lúc này lại hỏi.

- "Các vị đạo sư, chúng ta đều công nhận Vũ muội đã lập được đại công, thế nên cũng phải xét công ban thưởng mới đúng"

Phó hiệu trưởng nghe vậy thì khẽ thở dài, tay vuốt râu.

- "Điều công chúa nói thì chúng ta đều biết, chỉ là học trò Vũ muốn giấu diếm thân phận, vậy nên chúng ta cũng không nên làm rình rang sẽ khiến học trò ấy khó xử. Có ban thưởng cũng chỉ trong âm thầm mà thôi"

Hiệu trưởng gật đầu, liền hướng các thành viên một lượt mà nói.

- "chúng ta tạm thời cứ giữ bí mật theo mong muốn của học trò Vũ, đồng thời âm thầm hỗ trợ trò ấy nếu cần thiết, các vị thấy thế nào?"

Tất cả đều gật đầu, và như vậy , Vạn Kỳ Vũ đã có cho mình một chỗ dựa vững chắc ngay trong học viện Thiên Tinh mà chính nàng còn không biết đến.

Bất chợt trưởng khoa trận pháp Khổng Minh mở lời hỏi.

- "Trưởng khoa dược, Hoa Đà lão sư đâu rồi, dạo này không thấy?"

Trọng Đạt thở dài lắc đầu.

- "Khổng Minh, đâu phải ông không biết lão sư yêu nghề nhưng lại không yêu chức vụ. Vì khoa dược không có ai nên lão sư nay đây mai đó nghiên cứu về thuốc, có mấy khi có mặt ở học viện đâu?"

Cung Cẩn gật đầu.

- "Đúng vậy, năm nay tuy có một học viên khoa dược, nhưng phải đến năm ba mới học chuyên ngành cao cấp, lúc đó lão sư mới đứng dạy"

Hiệu trưởng nghe vậy thì bật cười, nói xen vào.

- "các vị chưa nắm được thông tin rồi, chính lão sư Hoa Đà gợi ý với ta là năm sau sẽ về dạy môn lịch sử. Lúc ấy ngài sẽ yên vị trong học viện, chúng ta sẽ thường xuyên gặp ngài ấy"

Tất cả đều "ồ" lên trong ngạc nhiên và cả vui sướng nữa.

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.