Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

cha và con gái

Tiểu thuyết gốc · 1151 chữ

Trong hoàng cung, tại thư phòng của hoàng đế Quang Triệu, ông ta đang chờ đợi một người vào yết kiến, đó chính là công chúa Quang Phục.

Khi đệ nhất công chúa bước vào thư phòng của hoàng đế, nàng chưa kịp thi lễ thì hoàng đế đã vẫy tay.

- "ở đây không có ai, con không cần thi lễ, lại đây với phụ hoàng "

Nói xong thì vỗ vào bên cạnh, Quang Phục hiểu ý tới ngồi bên cạnh. Hai cha con im lặng một chút, hoàng đế mới khẽ thở dài.

- "chuyện lần này, may mà giải quyết êm thấm tên gián điệp, nếu không mặt mũi đế quốc biết để vào đâu nữa"

Quang Phục khẽ dựa đầu vào vai hoàng đế, đôi mắt nhìn xa xăm.

- "Cũng may có người ứng cứu kịp thời, nếu không hậu quả khó lường"

Hoàng đế gật đầu, trong lòng đã trút bỏ được gánh nặng mấy ngày qua nên có chút thoải mái.

- "thật không ngờ trong học viện đầy rẫy trận pháp bảo vệ, vậy mà lại để hở một vị trí hớ hênh cho tên gián điệp đặt trận pháp dịch chuyển. Nếu lần đó Hy nhi bị dẫn vào Thiên Tinh Sâm Lâm thì đã bị dịch chuyển khỏi đế quốc rồi, trẫm sẽ phải hối hận suốt đời "

Thiên Tinh Sâm Lâm là khu rừng bên trong học viện, tuy rằng là nhỏ so với một khu rừng nhưng hãy tưởng tượng giữa thủ đô Nam Kinh có 100 mẫu đất rừng thì cũng hiểu độ rộng lớn của nó. Thiên Tinh sâm lâm là một khu rừng thật sự, được thiết kế để cho các học viên vào lịch luyện. Bên trong chứa các trận pháp báo động, cảnh giới, bảo vệ... Với phạm vi ảnh hưởng bao trùm toàn bộ học viện , rất an toàn . Tuy là thế, nhưng có một điều không ai ngờ tới. Cái gì cũng có điểm mù, tựa như cơn bão có lớn mạnh thì tâm bão lại là nơi lặng gió. Tương tự vậy, trong học viện có một chỗ nằm trong phạm vi ảnh hưởng của 5 trận pháp khác nhau. Thật vô tình làm sao khi 5 trận pháp đó giao thoa và triệt tiêu lẫn nhau tạo thành vùng đất trống, nơi mà tên gián điệp âm thầm đặt trận pháp dịch chuyển không ai biết. Lần đó Sơn Ka chính là đưa Quang Hy đến khu vực này.

Quang Phục khẽ ngước đầu nhìn hoàng đế, có chút tò mò.

- "Chuyện của Vạn Kỳ Vũ, phụ hoàng tính sao, có cần can thiệp không?"

Hoàng đế khẽ lắc đầu.

- "Vạn Kỳ Vũ chỉ là một nữ tử 17 tuổi còn tinh nghịch, nàng ta không có ý đồ gì to lớn, chỉ là nghịch ngợm chút thôi. Chưa kể chính Hy nhi là người đem nàng ta làm công cụ chọc tức đạo sư Mắc Hài, thế nên nàng ấy không có tội"

Quang Phục mỉm cười, ôm nhẹ tay hoàng đế.

- "Vậy là phụ hoàng không trách phạt muội ấy"

Hoàng đế mỉm cười lắc đầu.

- "ta là hoàng đế Quang Minh quốc, là người đứng đầu đại lục tu chân. Nếu chuyện nhỏ nhặt như vậy cũng chấp nhất thì có xứng là hoàng đế?"

Đang vui vẻ chợt giọng nói có chút nặng hơn.

- "nhưng nếu như có tên tiểu tử nào dám đùa giỡn với ái nữ của ta, ta quyết không tha cho hắn"

Quang Phục khẽ cười, khuôn mặt xinh đẹp càng thêm tươi tắn, nàng đưa tay vuốt nhẹ ngực hoàng đế.

- "Biết rồi mà, người thương ái nữ của người nhất, bớt giận nào..."

Đoạn ngồi thẳng dậy, có chút trầm ngâm.

- "Vậy là... phụ hoàng để mặc kệ hai đứa nó sao?"

Hoàng đế gật đầu, tâm trạng thư thái.

- "từ khi Hy nhi chơi với nữ tử ấy, ta thấy Hy nhi suy nghĩ thấu đáo hơn, lại vui vẻ hồn nhiên hơn trước. Với tư cách là một người cha, ta thật sự phải cảm ơn nàng ta "

Đoạn quay sang vỗ nhẹ vai Quang Phục, ánh mắt vui vẻ.

- "có câu gần mực thì đen gần đèn thì sáng, coi như Hy nhi kiếm được ngọn đèn của riêng mình vậy "

Hoàng đế xem ra hài lòng với Kỳ Vũ lắm, mà Quang Phục cũng rất có thiện cảm, nên nàng cũng không nói gì thêm.

Sau một chút im lặng, Quang Phục chợt nhớ ra việc cần làm, nàng liền nói với hoàng đế.

- "Phụ hoàng, con về đây theo sự nhờ vả của học viện. Hiệu trưởng muốn nói lại rằng trong hệ thống tuyển người của học viện đúng là có sai sót nên đã tuyển nhầm tên gián điệp ấy, học viện đã chỉnh sửa để không phải phạm thêm sai lầm, xin phụ hoàng yên tâm"

Đây là bước đi hay của hiệu trưởng, bởi học viện được cho quyền tự quyết lại tuyển nhầm gián điệp khiến công chúa suýt bị bắt cóc. Đây là tội lớn, thế nên nhờ Quang Phục công chúa đi nói trước để xoa dịu hoàng đế rồi tự mình đến chịu tội sau, hoàng đế cũng không nỡ trách phạt.

Hoàng đế Quang Triệu khẽ gật đầu.

- "con về nói với hắn rằng chuyện này ta bỏ qua, tuy nhiên phải chắc chắn là không còn lập lại sơ suất"

Quang Phục cúi đầu, hoàng đế lại nói tiếp.

- "tuy rằng tên gián điệp đã bị diệt, nhưng cẩn tắc vô áy náy. Trẫm vẫn cho người tiếp tục điều tra thân phận của những thành viên còn lại. Sẽ mất nhiều thời gian, khi nào xong ta sẽ viết thư gửi kết quả cho hắn"

Quang Phục bật cười, lấy vai đẩy nhẹ hoàng đế.

- "Phụ hoàng quá cẩn thận rồi"

Hoàng đế cũng bật cười , hai cha con tiếp tục trò chuyện vui vẻ.

Học viện Thiên Tinh đã trải qua một cơn tai kiếp mà không mấy ai biết, mọi chuyện cứ như thể chưa từng có gì xảy ra, chỉ một số ít người mới biết rằng nguy hiểm đã gần kề như thế nào. Nếu lần đó công chúa bị bắt cóc thì hoàng đế sẽ trút giận lên đầu học viện, và có thể sẽ huy động quân đội tấn công đế quốc Ma Tu để đòi người. Một cơn mưa máu nữa sẽ rơi trên tu chân giới , đó là thảm họa thật sự mà không phải ai cũng nghĩ tới.

Quang Phục trở về học viện, nàng bất chợt mỉm cười khi nghĩ rằng những ngày kế tiếp sẽ là những ngày bình yên. Nhưng đó chỉ là suy nghĩ của nàng thôi, vì không ai biết được "ngày mai sẽ ra sao" cả.

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.