Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

dò hỏi

Tiểu thuyết gốc · 1049 chữ

Trong làng học viện, tại nhà của Quang Hy, đệ nhất công chúa Quang Phục đang ngồi bên cạnh chủ nhà. Theo yêu cầu của học viện thì Quang Phục tới đây để hỏi thông tin, và tất nhiên Quang Hy vẫn giấu diếm thông tin về người vệ sĩ kia. Quang Phục năn nỉ.

- "Hy nhi, muội phải hiểu rằng học viện sẽ không bao giờ chấp nhận một sự tồn tại trong học viện mà không biết đó là ai, muội nhất định phải nói thân phận của vệ sĩ đó"

Quang Hy vẫn im lặng quay mặt đi chỗ khác, khiến Quang Phục càng lúc càng cảm thấy bất lực, nàng quá hiểu tính khí em gái mình. Quang Phục nói trong tuyệt vọng.

- "Muội không thể nói cho tỷ biết được sao, dù có là ta cũng không thể nói?"

Quang Hy khoát tay, tỏ thái độ dứt khoát.

- "muội đã hứa với người đó là giữ kín mọi chuyện, tuyệt không tiết lộ cho bất kỳ ai, tỷ tỷ đừng năn nỉ vô ích "

Dù đã nói hết lời, nhưng Quang Phục vẫn không thuyết phục được Quang Hy tiết lộ . Và bởi đã quá rõ tính khí ngang bướng của muội muội, Quang Phục có lẽ đã chịu thua, khẽ thở dài.

- "Thôi được rồi, tỷ không hỏi nữa, nhưng có điều tỷ muốn muội phải biết, đó là muội với Vạn Kỳ Vũ sẽ không có kết quả "

Nói xong đứng dậy toan đi về , thì lúc này Quang Hy hỏi lại, trong lời nói có chút hờn dỗi.

- "tại sao lại không có kết quả? Muội không hiểu tại sao tỷ lại có ác cảm với Vũ đệ như vậy, chẳng lẽ vì đệ ấy không có đấu hồn thì không thể được sao?"

Quang Phục lại khẽ thở dài , vốn dĩ nàng định nói thật với Quang Hy chuyện Vạn Kỳ Vũ là nữ, thế nhưng chưa kịp nói thì Quang Hy đã nói tiếp.

- "đệ ấy không chỉ thông minh tài giỏi, mà còn rất chu đáo với muội. Nếu không có Vũ đệ thì giờ này muội đã không còn ngồi ở đây"

Cái gì thế nhỉ? Quang Hy có phải vừa mới nói "nếu không có Vũ đệ thì giờ này muội đã không còn ở đây" phải không nhỉ? Không lẽ Vạn Kỳ Vũ có dính líu gì đó trong chuyện này ? Quang Phục là một người rất thông minh, vừa nghe xong đã nắm bắt được một điều gì đó, nàng đứng khựng lại. "Nếu bây giờ gặng hỏi thì Hy nhi sẽ quyết không nói, vậy thì phải giăng bẫy" . Nghĩ như thế, Quang Phục ngồi xuống cạnh Quang Hy, khẽ ôm nhẹ mà dịu dàng nói.

- "Hy nhi, thực ra tỷ cũng rất có thiện cảm với Vũ đệ, thế nhưng muội cũng biết thân phận hai người rất khác biệt"

Quang Hy bắt chân chéo, khoăn tay trước ngực, mặt hất sang hướng khác.

- "thì đã làm sao?"

Quang Phục thấy thời cơ đến, liền tiếp tục dẫn dụ.

- "Phụ hoàng nhất định sẽ không chấp nhận chuyện này"

Quang Hy nghe vậy thì thoáng đổi sắc, trong lòng có chút tâm tư. Quang Phục nhanh chóng nắm bắt được chi tiết đó, liền nhẹ nhàng nói tiếp.

- "Tuy nhiên, vì có thiện cảm nên tỷ có thể nói giúp cho Vũ đệ, có thể phụ hoàng sẽ đổi ý , chỉ là..."

Nói tới đây thì lại ra vẻ ngập ngừng khó xử, Quang Hy nghe vậy thì sắc mặt chuyển sang vui mừng. Liền quay sang nhìn Quang Phục, hạ chân xuống, hai tay đặt lên đùi, nhìn Quang Phục với ánh mắt mong chờ.

- "chỉ là làm sao? Tỷ tỷ nói đi "

Quang Phục giả vờ suy tư, tiếp tục ra vẻ khó xử, ngập ngừng đôi chút.

- "Chỉ là ta không biết Vũ đệ là người thế nào thì làm sao nói tốt cho đệ ấy được. Với lại đệ ấy chưa lập được công trạng gì với đế quốc, thì dù ta có muốn nói giúp đệ ấy đi chăng nữa, phụ hoàng cũng nhất định không đồng ý đâu "

Quang Hy nghe xong thì mừng vui, cười tươi rạng rỡ, níu lấy tay Quang Phục.

- "cái này thì tỷ tỷ yên tâm, Vũ đệ vừa mới lập được một công trạng to lớn"

Quang Phục thấy cá đã cắn câu, nhưng chưa giật cần vội, trong lòng vui mừng nhưng vẫn giả vờ như thờ ơ .

- "Ồ... đệ ấy thì có thể lập được công trạng gì chứ, ta không tin đâu"

Quang Hy mỉm cười, tay vẫn níu lấy vai Quang Phục.

- "có mà ,muội sẽ kể mọi chuyện cho tỷ, nhất định tỷ sẽ tin, nhưng tỷ phải hứa không được nói lại với bất cứ ai "

Quang Phục thấy thời cơ đã đến, liền quyết định giật cần câu, nhưng không giật mạnh quá sợ rằng cá sẽ xổng mất, thế nên nàng vẫn giả vờ thờ ơ.

- "Thôi được rồi, ta hứa sẽ không nói với ai. Muội kể lại đi, nhưng ta nói trước là ta không dễ bị lừa đâu đấy nhé "

Quang Hy sung sướng cười tươi tắn, xua tay.

- "không lừa tỷ, tuyệt đối không lừa tỷ, chuyện là thế này..."

Quang Hy thuật lại toàn bộ quá trình mình bị bắt cóc ra sao, Vạn Kỳ Vũ phát hiện và liều mạng cứu mình thế nào. Quang Phục chăm chú nghe không bỏ sót một chút nào, đôi mắt mở to theo từng tình tiết gay cấn của vụ bắt cóc . Khi thu thập tất cả các thông tin cần thiết, Quang Phục tỉ mĩ hỏi lại tất cả vấn đề, và tất cả tình tiết ấy đến tay các chức sắc cao nhất của học viện.

Trong phòng họp bí mật, các thành viên đang đọc bản báo cáo của Quang phục. Quang Phục đã hứa không nói lại chuyện đó với bất kỳ ai, vậy nên nàng đã viết ra giấy và gửi tới phòng họp bí mật. Thế là vừa hoàn thành nhiệm vụ, vừa giữ được lời hứa với Quang Hy. Quá dễ dàng.

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.