Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

gặp lại mai nhi.

Tiểu thuyết gốc · 931 chữ

Người phụ nữ thấy Vạn Kỳ Vũ cương quyết, lại là chuyện tốt cho mình, nên cũng thuận tình. Bà dẫn chủ tớ Kỳ Vũ về nhà, trên đường Kỳ Vũ thuận miệng hỏi.

• "cô cô, cuộc sống của Xuân Mai dạo này ổn chứ"

Người phụ nữ thở dài.

-"Nhi nữ của ta cũng dần ổn định, nhưng đến giờ vẫn chưa dám bước ra khỏi nhà"

Đoạn ngửa mặt lên nhìn trời rồi nói

-"Cũng may trời xanh có mắt, ác nữ nghe nói bị hoàng thái tử cự tuyệt tình cảm nên đã gieo mình xuống hồ nước trong cung tự vẫn hôn mê tới giờ. Cái chết chỉ là chuyện sớm muộn, đáng đời"

Đào nhi nghe vậy tức giận, định xông lên ăn thua đủ thì bị Kỳ Vũ đưa tay cản lại. Nàng nghĩ chuyện nàng tỉnh dậy củng được 5 ngày rồi, lý ra kinh thành đã biết, cớ sao mọi người vẫn chưa biết gì, hay là Vạn gia che giấu thông tin? Nàng đang suy nghĩ thì bất chợt cũng đã đến nhà Xuân Mai.

Mai nhi ngồi bên cửa, trên chiếc xe lăn của mình. 14 tuổi, các thiếu nữ tuổi xuân phơi phới, vui chơi chạy nhảy trên đôi chân của mình. Trong khi mai nhi ngồi đây, với chiếc xe lăn củ kĩ lết từng bước nặng nhọc. Ánh mắt cô bé như đang mơ hồ nghĩ về điều gì, như ước mơ nhỏ bé của một con chim trong lồng chỉ mong một ngày được vỗ cánh bay lên trời cao. khoé mắt cô ướt lệ, bỗng có tiếng gọi

-"Mai nhi, mẹ về rồi đây"

Mai nhi gạt nhanh dòng lệ, cô không muốn để mẫu thân mình thấy dòng nước mắt ấy, vì chuyện của cô mà mẫu thân đã đau khổ tự trách suốt 3 năm qua. cô nhanh chóng lăn xe ra đón.

-"Mẫu thân, sao hôm nay người về sớm vậy, quán trà đại bá đóng cửa sớm hay sao?"

Mẫu thân cô mở cổng đi vào,

-"Nào có đâu, lúc nãy mẹ có duyên gặp được vị y sư này, cô nương ấy mở lời muốn xem bệnh cho con "

Mai nhi liếc nhìn chủ tớ Kỳ Vũ, rồi quay lại nói với mẹ.

-"Mẹ à, bệnh con bao lâu nay đã có bao y sư đến, họ đều chịu thua, cũng mất không biết bao nhiêu tiền rồi, người đừng để người ta gạt nữa "

Mẫu thân cô xua tay

-"Không phải đâu, vị y sư này xem bệnh miễn phí, không có tốn tiền"

Mai nhi nhìn mẹ mình không vui

-"Mẹ à..... mấy lần trước mẹ cũng nói là không mất tiền, rồi đồ đạc trong nhà cũng theo mấy vị y sư gì đó đi mất, mẹ xem trong nhà còn có gì giá trị nữa đâu?"

Người mẹ lại tiếp tục xua tay.

-"Không phải đâu nữ nhi ngoan của ta, lần này ta nói thật, không mất tiền, thật sự không mất tiền"

Nhìn thấy hai mẫu tử mai nhi như vậy, khoé mắt Kỳ Vũ cay cay. Nàng lại gần Mai nhi, cởi khăn trùm đầu ra, nhẹ nhàng nói.

• "mai nhi, là ta đây".

Mai nhi tròn xoe mắt, cô nhìn thẳng vào Kỳ Vũ, là mái tóc đỏ rực ấy, là đôi mắt vàng long lanh ấy, rất đẹp nhưng vô cùng tàn nhẫn. Cô giật nảy mình té ngửa về sau, rớt khỏi xe lăn, la hét.

-" Á.... TIỂU THƯ THA CHO NÔ TỲ, NÔ TỲ BIẾT SAI RỒI, NÔ TỲ KHÔNG DÁM NỮA, XIN ĐỪNG ĐÁNH NÔ TỲ NỮA"

mà người mẹ như cũng hiểu ra điều gì, chạy lại ôm con lôi vào trong.vừa khóc lóc vừa van xin

-" Vạn tiểu thư, tiểu nữ nhà ta ra nông nỗi này chưa đủ sao? Xin người tha cho mẹ con ta"

Vạn Kỳ Vũ với tay tới, nàng chỉ muốn nói là nàng tới đây để tạ lỗi, nhưng lời nói của nàng không đến được tai họ, vì họ đang gào thét van xin trong sợ hãi. Mà người người mẹ chuyển sang quỳ lạy dập đầu. Thấy mọi chuyện không ổn, nàng gầm lên.

• "IM MIỆNG HẾT CHO TA"

• "IM MIỆNG HẾT"

• "IM NGAY CHO TA"

lúc này mẹ con Mai nhi mới im lặng, họ ôm lấy nhau sợ hãi. Kỳ Vũ đến bên cạnh họ nhẹ nhàng nói.

• "mai nhi, em cho ta nói vài câu thôi, có được không?"

Mai nhi nhìn nàng, gật đầu trong sợ hãi, nàng liền nói.

• "Mai nhi, chuyện thứ nhất là ta không còn là ác nữ nữa, ta hoàn lương rồi, em không cần phải sợ ta"

Rồi nàng đưa bàn tay ra,

• "mai nhi, để ta đỡ em dậy"

Nàng dựng lại chiếc xe lăn, đỡ Mai nhi ngồi vào, nàng tự mình đẩy xe lăn vào trong nhà, lấy một chiếc ghế ngồi cạnh Mai nhi và nói.

• "mai nhi, thực ra hôm nay ta đến đây để xin em tha thứ cho tội lỗi mà ta gây ra cho em"

Mai nhi vẫn ánh mắt đầy sợ hãi nhìn Kỳ Vũ.

-"Tiểu thư, nô tỳ nào dám trách gì tiểu thư"

Kỳ Vũ nắm lấy bàn tay của Mai nhi, nàng mỉm cười nhẹ nhàng.

• "được rồi, ta biết em vẫn đang rất sợ ta"

Đoạn quay sang hướng về đào nhi

• "đào nhi, em nói giúp ta vài câu đi".

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.