Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

trò chuyện lấy thông tin.

Tiểu thuyết gốc · 1143 chữ

Vạn Kỳ Vũ đứng trước cổng học viện quân sự, nhìn dòng người đông đúc, khác hẳn với sự vắng vẻ của học viện Thiên Tinh. Nhìn sự đông đúc này có thể hiểu rằng rất nhiều người dù không đủ điều kiện nhưng ước mơ của họ vẫn cháy bỏng. Vạn Kỳ Vũ đi lại phía hai mẹ con kia, cúi đầu thi lễ.

• "phu nhân, tiểu thư, hai vị là mới đưa vị huynh đệ kia vào ứng thí, có phải không?"

Phu nhân kia gật đầu, nữ tử kia nhìn Kỳ Vũ rồi reo lên.

-"Ta biết huynh, có phải lúc nãy cũng vừa đưa một vị huynh đài đi thi, đúng không?"

Vạn Kỳ Vũ mỉm cười gật đầu.

• "không sai, ta chính là đưa ca ca của mình vào ứng thí, cũng mong chờ cơ hội như hai vị vậy"

Vị phu nhân kia cũng cao hứng, cười vui.

-"hài tử của ta mong ước ngày này, đã hơn mười năm đèn sách, mong muốn được đổi đời . Ta cũng nguyện chúc cho nó thành công, có thể đi theo lối mòn của võ khúc tinh quân để lại"

Vạn Kỳ Vũ thoáng chốc ngớ người. Hơn mười năm đèn sách ư? Lý Thiệt Cường từ lúc đến với nàng chỉ là một năm, vừa phải học binh thư vừa luyện kiếm, vậy làm sao đủ thời gian để học đủ kiến thức đi thi? không phải là nàng đã làm khó Thiệt Cường rồi sao? Nữ tử kia vừa nghe võ khúc tinh quân thì vui vẻ lắm, khuôn mặt mộng tưởng.

-"A... phục ma nguyên soái...ta muốn được gả cho ngài ấy"

Người mẹ lấy ngón tay chọc nhẹ vào trán con gái mình, mắng yêu.

-" nữ tử này chỉ biết mơ mộng hão huyền. Người ta là tu chân đệ nhất mãnh tướng, có phối ngẫu cũng là với công chúa, nào đến phiên con"

Vạn Kỳ Vũ nghe tới đây thì cũng muốn biết thêm, liền vẽ đường mà hỏi.

• "không biết phục ma nguyên soái đã có gia thất hay hôn ước gì chưa?"

Vị phu nhân nghe vậy thì cũng vui vẻ nói.

-" tinh quân chưa có gia thất, nhưng nghe nói hoàng đế Quang Triệu có hai đứa con gái yêu Quang Phục công chúa và Quang Hy công chúa, có ý muốn gả cho tướng quân, mà chưa có dịp tốt"

Vạn Kỳ Vũ ngạc nhiên, hỏi lại.

• "phu nhân nói vậy là nghĩa là sao?"

Nữ tử kia lúc này nói xen vào.

-"Tinh quân thì vẫn đang trấn thủ biên cương, còn Quang Phục công chúa vừa mới tốt nghiệp học viện Thiên Tinh, muốn ở lại học thêm để trở thành đạo sư của học viện, nên có vẻ không thích hợp"

Vạn Kỳ Vũ cảm thấy hứng thú, công chúa đi làm đạo sư ư? Lúc này vị phu nhân kia tiếp lời.

-"còn Quang Hy công chúa năm nay mới 18 tuổi, vừa đăng ký nhập học vào học viện Thiên Tinh, nên phải chờ đợi bốn năm nữa mới được"

Vạn Kỳ Vũ nghe vậy thì cảm thấy thú vị, nàng thầm nghĩ "cả hai công chúa đều ở trong học viện à, vậy thì ta có thể có duyên gặp gỡ ". Nàng lại càng cảm thấy thú vị hơn khi Quang Hy công chúa lại học cùng khóa với mình. Nữ tử kia khi mẹ nói xong, liền níu tay mẹ.

-"Nghe nói hôm nay hoàng đế mời tinh quân về triều để dò hỏi ý tứ, không biết thế nào rồi?"

À thì ra là chỉ là dự định, còn chưa hỏi ý, tức là vẫn chưa có hôn ước gì cả. Vạn Kỳ Vũ đã nghe danh đệ nhất mãnh tướng tu chân giới Địch Thanh đẹp trai tài giỏi, nhưng chưa từng có dịp gặp gỡ, thân cũng là một nữ tử nên nàng cũng muốn một lần gặp gỡ qua. Bỗng có người la lên.

-"Nhìn kìa, học viện Thiên Tinh lại có người độ kiếp"

Vạn Kỳ Vũ nhìn vào bầu trời phía trên học viện Thiên Tinh lúc này tích tụ lôi vân, làm mọi người nhốn nháo. Phu nhân kia tỏ vẻ ngạc nhiên.

-"tháng trước Lôi Đài Độ Kiếp đã tiến hành độ kiếp cho các học viên hết rồi mà, sao bây giờ lại có lôi vân? không lẽ ai đó mượn lôi đài để độ kiếp sao?"

Học viện Thiên Tinh sở hữu một thứ gọi là "Lôi Đài Độ Kiếp" chuyên dùng để độ kiếp. Trên lôi đài bố trí rất nhiều bảo vật cả hoàng phẩm lẫn huyền phẩm, lại khắc rất nhiều trận pháp xung quanh, mục đích để người độ kiếp được bảo vệ tốt nhất. Lôi vân sau một lúc tích tụ cũng đã hoàn chỉnh, mọi người lúc này lại reo lên.

*"Là lôi vân cấp 6, đất nước chúng ta lại sắp có thêm một tu hành giả xuất khiếu cảnh rồi"

*"Là ai? Là ai đang chuẩn bị độ kiếp"

Mọi người nhìn vào, là một đám mây màu vàng. Vị phu nhân kia lúc này mới nói.

-"hoàng sắc lôi vân, là một tu hành giả nguyên anh thổ linh căn đang chuẩn bị độ kiếp, không lẽ là..."

Tất cả mọi người xung quanh nghe vậy đều quay mặt nhìn vị phu nhân kia, nữ tử lúc này lại níu tay mẹ.

-"Mẫu thân, nguyên anh thổ linh căn ở nước ta thì không phải là chỉ có mình phục ma nguyên soái đó sao?"

Mọi người tròn mắt nhìn nữ tử kia, rồi chẳng ai nói ai câu gì, đều quay mặt nhìn về phía lôi vân. Địch Thanh năm nay mới 200 tuổi, nếu hắn độ kiếp thành công, hắn sẽ là xuất khiếu cảnh trẻ nhất tu chân giới, thật là quá bá đạo rồi.

Cả kinh đô Nam Kinh đều nín thở theo dõi . Lần lượt 36 đợt lôi kiếp cuồn cuộn đánh xuống chấn động một vùng trời. Khi đợt lôi kiếp cuối cùng chấm dứt, ở bên trong học viện vọng ra tiếng reo hò.

*"Địch nguyên soái độ kiếp thành công rồi, thành công rồi...."

Cả Nam Kinh ồ lên sung sướng, người người vui mừng, nhưng Vạn Kỳ Vũ thì chỉ cảm thấy chạnh lòng. Nhìn xứ người nghĩ đến xứ ta, tự hỏi bao giờ An Nam quốc mới được như vậy, tâm tư nàng trở nên nặng trĩu. Sau khi hỏi thăm trò chuyện với những người xung quanh thu được không ít tin tức, Kỳ Vũ trở về khoa dược tiếp tục dọn dẹp, để mặc tất cả sau lưng những tiếng reo vui của người dân xứ lạ.

Việc ai người nấy làm vậy.

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.