Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

bước vào kỳ thi tuyển sinh

Tiểu thuyết gốc · 1142 chữ

Trong thời gian Lý Thiệt Cường ôn luyện binh thư, Vạn Kỳ Vũ có ra ngoài tìm hiểu thông tin về học viện quân sự hoàng gia, nàng lê la đi hỏi thăm thì cũng thu được không ít tin tức.

Học viện quân sự hoàng gia đế quốc Quang Minh nằm sát bên học viện Thiên Tinh, trông thật nhỏ bé. Học viện quân sự mới được thành lập khoảng 100 năm trước, so với tuổi đời hơn 1 vạn năm của học viện Thiên Tinh thì học viện quân sự còn quá non trẻ. Nhưng công tâm mà nói thì học viện quân sự hoàng gia ở tu chân giới này đem so sánh với các học viện quân sự khác, học viện quân sự này chính là đứng đầu. Sự hình thành của học viện này cũng có sự đặc biệt của riêng nó, bởi đây chính là phần thưởng mà Quang Triệu hoàng đế tặng cho ái tướng của mình, người được mệnh danh là "võ khúc tinh quân" Địch Thanh.

Chuyện kể rằng 200 năm trước, Địch Thanh được sinh ra trong một gia đình nông dân nghèo, không có điều kiện tu chân. Địch Thanh từ nhỏ thông minh sáng dạ, lại có ham mê quân sự, nên 18 tuổi đi lính. Với tài năng và can đảm của mình, Địch Thanh dần leo lên những vị trí quan trọng. Đến năm 40 tuổi trở thành tiểu tướng trong quân, lập nhiều công trạng, được ban thưởng nhiều bổng lộc, lúc này được khuyên nên theo đường tu chân kẻo uổng phí tài năng, khi mà tuổi thọ của phàm nhân chỉ dưới trăm năm.

Khi mà con nhà thế gia vọng tộc từ nhỏ đã tu luyện, thì Địch Thanh 40 tuổi mới bắt đầu luyện thể, xuất phát điểm rất trễ. Thế nhưng thể chất trời sinh, trí tuệ thiên phú. Chỉ 10 năm sau tức là lúc 50 tuổi đã độ kiếp thành công trở thành tu hành giả trúc cơ kỳ. Không dừng lại ở đó, 70 tuổi kết đan, 100 tuổi đột phá nguyên anh cảnh giới, trở thành nguyên anh trẻ nhất trong lịch sử tu chân, khiến cả tu chân giới phải ngỡ ngàng.

Vào lúc này chiến sự giữa đế quốc Quang Minh và đế quốc Ma Tu đang nóng bỏng. Đế quốc Quang Minh liên tục bại trận bị dồn ép phải lui quân nhường đất hết lần này đến lần khác, khiến hoàng đế Quang Triệu lo lắng lắm. Trong một buổi thuyết triều, hoàng đế gọi Địch Thanh vào chầu và hỏi ý kiến. Địch Thanh chỉ ra hàng loạt sai lầm trong quân. Hoàng đế Quang Triệu liền phong Địch Thanh làm "phạt ma nguyên soái" lập tức ra chiến trường lãnh binh đánh giặc.

Địch Thanh nhận chỉ ra tiền tuyến. Lúc này tổng chưởng binh mã Trần Thư nguyên là xuất khiếu cảnh giới, hơn Địch Thanh một đại cảnh giới, tỏ ý coi thường vị nguyên soái trẻ măng này, không muốn hợp tác. Địch Thanh sau khi xem xét ngũ quân, thấy rằng quân đội kỷ cương lỏng lẻo, có nhiều sai phạm, lập tức ra lệnh lôi tổng binh Trần Thư xuất khiếu cảnh giới ra chém đầu khiến chongũ quân kinh hãi.

Bên phía đối diện, đội quân của đế quốc Ma Tu biết Trần Thư bị chém, khiến cho số tướng xuất khiếu cảnh của đế quốc Quang Minh trên chiến trường chỉ còn ba người. Lại thêm chuyện nguyên soái mới tới chỉ 100 tuổi, cho rằng non nớt thiếu kinh nghiệm, lập tức huy động tổng tấn công.

Địch Thanh đoán trước được sự việc, liền điều binh khiển tướng chống đỡ lại đội quân đông gấp đôi mình. Số tướng xuất khiếu cảnh của địch cũng nhiều gấp đôi, nhưng quân của Địch Thanh không hề nao núng, chặn đứng bước tiến quân thù, quyết không lùi nửa bước. Sau thời gian dài cầm cự, thời cơ đã đến. Địch Thanh dẫn quân đánh phản kích, đẩy lui quân đế quốc Ma Tu, khiến ma quân phải lui dần, lui dần. Đến cuối cùng phải rút trở về ma quốc, làm nền cho chiến tích oai hùng của Địch Thanh, biến hắn trở thành danh tướng bậc nhất tu chân giới, được Quang đế phong làm "võ khúc tinh quân".

Chuyện kể rằng sau khi đẩy lui ma quân ra khỏi biên cương lãnh thổ. Hoàng đế Quang Triệu vui mừng khôn xiết, triệu Địch Thanh về, cho phép hắn được tự chọn một phần thưởng cho mình, quyền cao chức trọng, vinh hoa phú quý,muốn gì được nấy. Địch Thanh vốn là người nhân nghĩa, xem thường tiền bạc, lại nghĩ về thủa cơ hàn của mình, liền cầu xin hoàng đế mở một học viện quân sự. Vốn dĩ việc tu chân là thứ chỉ dành cho người giàu có, vậy nên Địch Thanh cho rằng trong nhân gian có rất nhiều người tài giỏi nhưng không có điều kiện tu luyện. Học viện quân sự lập ra để tạo điều kiện cho những người đó đi đường vòng, vào học viện học tập, ra trường tìm kiếm công danh, rồi sau đó tu luyện.

Hoàng đế Quang Triệu cho là phải, ngoài việc ban thưởng Địch Thanh nhiều linh thạch, thì liền cho xây dựng học viện. Điều kiện tuyển sinh là phải thi cử, không đòi hỏi tu vi, và từ đó học viện đi vào hoạt động, tới nay đã được trăm năm rồi.

Buổi sáng trước cổng học viện quân sự, Vạn Kỳ Vũ nắm tay Lý Thiệt Cường, dúi vào tay chàng vài nén bạc, dặn dò.

• "muội biết huynh không có nhiều tiền, nên vài nén bạc này cho huynh tiêu vặt. Vào trong thi cử phải bình tĩnh, đừng nóng vội. Sau khi thi xong thì trở về, muội sẽ ở nhà đợi huynh"

Lý Thiệt Cường siết chặt tay Kỳ Vũ, khẽ gật đầu. Nàng vỗ nhẹ tay chàng, vỗ về.

• "được rồi, huynh vào trong thi cử đi, kẻo trễ bây giờ "

Lý Thiệt Cường cất vài nén bạc vào áo, cầm giấy tờ đi vào trong. Vạn Kỳ Vũ nhìn theo bóng lưng chàng, cho đến lúc chàng đi khuất trong học viện, nàng mới quay lưng, dự định trở về khoa dược dọn dẹp tiếp.

Bất chợt Vạn Kỳ Vũ thấy hai mẫu tử nhà kia , là mẹ và em gái đến đưa con trai vào thi tuyển, căn dặn nhiều điều. Khi nam tử kia bước vào trong học viện, mẫu tử bên ngoài còn đứng vẫy tay, trông rất tình cảm. Vạn Kỳ Vũ quyết định tới bắt chuyện để hỏi thăm thêm thông tin.

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.