Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

ngày đầu tiên ở học viện

Tiểu thuyết gốc · 1145 chữ

Lý Thiệt Cường đưa tay lên vuốt mặt, sau một đêm ngon giấc, chàng chậm rãi ngồi dậy. Buổi sáng đầu tiên trong học viện của Thiệt Cường, đêm qua chàng đã say giấc sau chuỗi ngày mệt mỏi ngủ trên xe ngựa. Bên ngoài học viện ánh nắng ban mai chiếu rọi, tiếng chim ríu rít trên những tán cây. Thiệt Cường rời giường bước đến ngồi cạnh bàn, nhìn thấy một bình trà nóng pha sẵn đang bốc mùi hương thơm ngát, bên cạnh là một suất thức ăn thuần khiết đã chuẩn bị sẵn. Thiệt Cường nghĩ "chắc là Kỳ Vũ chuẩn bị đây mà, thật là chu đáo" .

Nhắm khẽ đôi mắt lại, Thiệt Cường cảm nhận được tiếng chim hót líu lo của buổi sáng bình yên, đâu đó gần đây có tiếng chổi quét qua nền đá của một người lao công nào đó. Tò mò, chàng mở mắt ra. Một cô lao công xinh đẹp với mái tóc đỏ rực như lửa đang quét lá khô trước sân , ánh nắng ban mai chiếu rọi vào mái tóc của nàng khiến vẻ đẹp ấy càng thêm đẹp. Lý Thiệt Cường mỉm cười, thầm khen ngợi Vạn Kỳ Vũ siêng năng. Sáng sớm không những chuẩn bị đồ ăn cho chàng mà đã biết làm việc chăm chỉ, thật sự rất đảm đang. Thiệt Cường đang mỉm cười hài lòng, chợt chàng cảm thấy có gì đó không đúng. Một chút suy nghĩ, Thiệt Cường giật mình hốt hoảng chạy ra.

-" tiểu thư, xin người đừng làm công việc của hạ nhân này, những việc này hãy để ta"

Vạn Kỳ Vũ là thánh nữ An Nam quốc lại đang quét sân? còn Thiệt Cường tới đây để hầu hạ nàng lại đang ngồi thưởng thức trà buổi sáng? cái này quá ngược đời rồi, nguyên soái Vạn Kỳ Sơn mà biết chuyện sẽ đánh chết chàng. Lý Thiệt Cường vội chạy lại giành lấy cây chổi, nhưng Vạn Kỳ Vũ xô chàng ra.

• "muốn làm gì cũng được, nhưng hãy ăn cơm đi đã, cơm muội để trên bàn ấy"

Thiệt Cường lúc này xấu hổ lắm, nhưng Kỳ Vũ không để ý, lại trách móc chuyện khác.

• "đã dặn huynh bao nhiêu lần rồi, gọi muội là Vũ đệ, ở đây còn tiểu thư cái gì nữa?"

Thiệt Cường im lặng ngại ngùng không biết nói gì, Kỳ Vũ lúc này lại xô chàng.

• "vào ăn cơm đi, đây là lệnh, đừng có cãi lời muội"

Đoạn phẩy tay mấy cái.

• "đi đi, vào ăn cơm đi"

Mệnh lệnh đã ra thì Thiệt Cường đành tuân theo, chàng vào ăn vội cơm để nhanh ra làm việc, vừa và được vài đũa thì đã nghe giọng Kỳ Vũ nói vọng vào.

• "ăn từ từ thôi, nghẹn bây giờ"

Lý Thiệt Cường sựng lại, chàng biết rằng mình rất được quan tâm. Một hạ nhân như chàng được tiểu thư Vạn gia nhận làm ca ca, phút chốc từ mặt đất đầy bùn leo lên lưng voi. Không những có địa vị, còn được Vạn Kỳ Vũ chăm sóc chu đáo, dày công vun đắp, khiến chàng luôn cảm thấy mình quá may mắn. Lý Thiệt Cường ăn bữa cơm mà chàng thấy ấm áp vô cùng. Vạn Kỳ Vũ bên ngoài tạm đặt cây chổi xuống, bước vào ngồi cạnh chàng, Thiệt Cường thấy vậy vội bỏ đũa xuống với bình trà rót vào chén cho nàng, Kỳ Vũ thấy vậy bật cười.

• "huynh không cần phải thế, ở đây chỉ có hai ta, không phải là ở Vạn phủ người nhìn kẻ soi mói. Huynh cứ vui vẻ bình thường là được rồi"

Lý Thiệt Cường thu tay lại, cầm đũa tiếp tục ăn cơm. Vạn Kỳ Vũ nhấp một ngụm trà, thưởng thức hương thơm, thở nhẹ một cái, mỉm cười nói với Thiệt Cường.

• "hôm nay huynh không phải làm gì cả, chỉ việc lấy binh thư ra ôn luyện thôi"

Thiệt Cường có chút ngạc nhiên, Kỳ Vũ nhìn chàng mỉm cười.

• "huynh quên rồi sao, ngày mai là ngày huynh thi tuyển vào học viện quân sự. Muội muốn huynh dành cả ngày hôm nay ôn lại binh thư, ngày mai phải thi đậu, việc dọn dẹp nhà cửa để cho muội làm được rồi"

Lý Thiệt Cường ngập ngừng. Việc để cho tiểu thư quét dọn còn người hầu ngồi ôn thi như thế này thì thật sự quá ngược đời rồi. Kỳ Vũ lúc này tự rót trà, mỉm cười.

• "thực ra việc quét dọn cũng chẳng vất vả gì, muội chỉ làm cho vui. Ngày mai huynh thi xong thì mọi việc huynh sẽ phải làm hết, thế nên hôm nay huynh chỉ phải học thôi"

Nói đến đây lại tươi cười, chỉ tay về phía Thiệt Cường.

• "nếu huynh mà thi rớt cuộc tuyển sinh này, đừng về nhìn mặt muội nữa"

Thiệt Cường nghe xong thì giật mình, chàng và vội những đũa cơm cuối cùng, rồi nhanh chóng lấy binh thư ra ôn luyện. Kỳ Vũ nhìn thấy rất hài lòng.

• "tốt, rất tốt"

Đoạn đứng dậy cầm chổi ra ngoài quét tiếp. Lý Thiệt Cường ngồi ôn luyện binh thư, thoáng chốc nhìn ra ngoài ngắm bóng hình mỹ nữ. Chàng liên tưởng đến việc những hiền thê chăm chỉ làm việc cho phu quân có thời gian mài dùi kinh sử, lên kinh ứng thí. Một chút cao hứng, thầm nghĩ trong đầu "phu nhân của ta, nàng vất vả rồi" , đoạn lại tủm tỉm cười hạnh phúc lắm. Dù biết rằng đó chỉ là một chút mơ ước hảo huyền của mình mà thôi. Cầm cuốn binh thư trong tay, Thiệt Cường trong lòng đầy quyết tâm, trong lòng tự nhủ "ta nhất định sẽ thi đậu, để tiểu thư không phải thất vọng về ta" .

Vậy là cả ngày hôm đó , Thiệt Cường dành hết thời gian cho việc học tập ôn luyện, đến tận khuya chàng ngủ gật trên bàn. Kỳ Vũ tới cạnh nhìn chàng mỉm cười. Bởi vì biểu hiện của Thiệt Cường khiến nàng thật sự rất hài lòng.

Đêm đã khuya, gió thổi cũng lạnh hơn. Ánh mắt Kỳ Vũ nhìn vào bầu trời xa xăm kia, trong tâm tư nàng trào lên một nỗi nhớ mong, nàng bất chợt tự hỏi.

• "sư tôn, người có đang dõi theo đồ nhi?"

Vạn Kỳ Vũ nhớ lại thời gian trong sơn hà xã tắc đồ, nàng cũng hay ngủ gật thế này, sáng hôm sau thì đã thấy mình tỉnh giấc trên giường rồi. Nàng quay lại nhìn Thiệt Cường ngủ gật trên bàn, đôi môi xinh đẹp của nàng khẽ mỉm cười.

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.