Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

bữa cơm tối bình yên

Tiểu thuyết gốc · 1016 chữ

Hướng dẫn viên lấy trong kho ra hai cây chổi đưa cho bọn họ, mỉm cười dặn dò.

-"Vì đây không phải làng học viện, vậy nên hai đệ phải tự dọn dẹp nơi ở của mình cho sạch sẽ, không ai vào làm giúp đâu nhé "

Vạn Kỳ Vũ và Lý Thiệt Cường cúi đầu thi lễ.

• - "chúng đệ biết rồi"

Hướng dẫn viên gật đầu, định bước đi thì Vạn Kỳ Vũ níu lại, thắc mắc.

• "tỷ tỷ, đệ muốn hỏi. Nếu đã không có học viên vào khoa dược thì sao không đóng cửa khoa luôn đi, còn duy trì làm gì?"

Hướng dẫn viên bậm môi, chẹp miệng một cái.

-"Cái này chỉ là để chiều lòng lão sư Hoa Đà mà thôi"

Vạn Kỳ Vũ và Lý Thiệt Cường "ồ" lên một tiếng. Nguyên nhân là lão sư Hoa Đà địa vị cao quý, muốn mở một khoa dược trong học viện, mặc cho mọi người khuyên ngăn , vậy là học viện xây dựng một khoa dược nhỏ bé như thế này. Hướng dẫn viên mỉm cười.

-"Biết làm sao được, người càng già càng cố chấp mà, phải chịu thôi"

Cuối cùng thì hướng dẫn viên cũng từ biệt để về lo chuyện thủ tục cho xong xuôi hết. Lịch khai giảng là 5 ngày nữa, còn bây giờ đôi bạn trẻ đang cầm mỗi người một cây chổi, Vạn Kỳ Vũ thở dài.

• "ca ca..."

- " chuyện gì"

• "trời sắp tối rồi, huynh vào chùi rửa cái bàn trong nhà, muội đi ra ngoài mua chút đồ ăn về, được không?"

Lý Thiệt Cường mỉm cười.

-"đương nhiên là được rồi, đây chính là công việc của huynh mà"

Lý Thiệt Cường nhận lấy cây chổi của Kỳ Vũ, nhìn nàng quay lưng rời đi. Chàng thở phào nhẹ nhõm, tự nói với chính mình.

-"mọi chuyện cuối cùng cũng thu xếp xong hết cả, tiểu thư cũng vất vả nhiều rồi"

Nói xong thì tự mình vào dọn dẹp căn nhà.

....

Vạn Kỳ Vũ ra ngoài học viện, nàng trước lúc vào đã để ý đến một quán ăn đối diện học viện Thiên Tinh, dường như là để phục vụ tu hành giả, nên muốn mua một chút đồ ăn ngon cho Lý Thiệt Cường.

Lý Thiệt Cường dọn dẹp bàn ghế và hai cái giường xong thì Vạn Kỳ Vũ cũng trở về. Trời cũng đã tắt nắng, ánh nến được thắp lên. Kỳ Vũ từ nhẫn trữ vật lấy ra hai tô cơm, hai bát canh, hai khúc thịt, một đĩa rau xào, đặt xuống bàn,trước mặt Thiệt Cường, mỉm cười

• "muội biết mấy ngày qua huynh toàn ăn lương khô thuần khiết nên chắc ngán lắm rồi. Lúc nãy muội thấy bên ngoài có quán ăn bán thực phẩm thuần khiết nên mua về đây, chỉ tốn 2 lượng bạc một suất, cũng rẻ. Chúng ta ăn xong rồi còn làm việc khác"

Một bữa cơm đơn sơ nhưng thực chất không đơn giản chút nào. Tốn 2 lượng bạc thì cũng đắt đỏ với một người như Thiệt Cường, chàng khẽ gật đầu, trong lòng cảm thấy chút nghẹn ngào. Đúng như lúc trước hướng dẫn viên từng hỏi rằng chàng có là gì của nàng đâu, thế sao nàng phải tốn nhiều công sức cho chàng như vậy. Thiệt Cường nghĩ rằng mình tới đây để hầu hạ tiểu thư, nhưng lại thấy tiểu thư chăm lo ngược lại cho mình, tâm trạng có chút rối bời.

Vạn Kỳ Vũ và được vài đũa cơm, liền đặt tô xuống.

• "ngán quá, không ăn nữa đâu, huynh ăn giúp phần của muội luôn đi"

Nói xong thì đứng dậy bước về phía giường, ngồi xuống. Lý Thiệt Cường nhìn vậy có chút hốt hoảng, không phải là nàng cố tình "ngán" để nhường cơm cho chàng đó chứ . Vạn Kỳ Vũ nhìn sắc mặt mà đoán biết được Thiệt Cường đang nghĩ gì, nàng bật cười.

• "huynh đừng có hiểu lầm, tuy rằng ở cái học viện này muội không bằng ai, nhưng muội vẫn là đệ nhất tiểu thư của An Nam quốc. Làm gì có chuyện nhịn đói nhường cơm cho huynh được"

Lý Thiệt Cường nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm, Kỳ Vũ lại giải thích tiếp.

• "lúc nãy bên ngoài có mấy món ăn của phàm nhân trông ngon quá, muội đã ăn no rồi, lát nữa vận chân nguyên đào thải tạp chất là xong thôi "

Lý Thiệt Cường lúc này mới yên tâm. Những người tu vi trúc cơ trở lên được gọi là bán tiên, họ có thể dễ dàng đào thải tạp chất khỏi cơ thể, nên chuyện ăn uống cũng dễ dàng hơn. Lại nói tu vi trúc cơ có thể sử dụng phép thanh tẩy cấp thấp nhất, cấp độ đơn giản này vừa làm sạch quần áo và vừa làm sạch cơ thể, nên nàng luôn sạch sẽ là vậy, và chuyện giặt giũ là chuyện riêng của chàng rồi. Lúc này Vạn Kỳ Vũ lại dặn dò.

• "huynh ăn xong rồi nghỉ ngơi sớm. Chúng ta đã đi một chặng đường rất dài, thế nên hôm nay dừng lại ở đây thôi, ngày mai sẽ còn nhiều việc để làm"

Nói xong liền toạ thiền. Lý Thiệt Cường lúc này mới an tâm ăn uống thoải mái sau nhiều ngày ăn lương khô. Chàng nhìn bàn cơm, trông đơn sơ nhưng hai suất cơm là cả 4 lượng bạc, là Kỳ Vũ cố ý mua nhiều cho chàng, lại sợ chàng ngại nên cố ý và vài đũa cơm cho có. Lý Thiệt Cường tâm trạng hạnh phúc lắm, bởi chàng biết chàng rất được quan tâm.

Thưởng thức từng miếng cơm, khúc thịt, chàng nhìn ra ngoài cửa kia. Màn đêm đã buông xuống, trong căn nhà giữa học viện Thiên Tinh này chỉ có chàng và nàng. Trong lòng chàng cảm thấy vô cùng ấm áp.

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.