Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

đánh giá con rể

Tiểu thuyết gốc · 1261 chữ

Tô phu nhân đọc câu đối, nghiền ngẫm một hồi lâu, bởi dù gì cũng là việc hệ trọng, phải đánh giá thật chi tiết. Bà ta khẽ gật đầu

-"Kỳ phi hổ, hổ phi kỳ. Kỳ cuộn hổ tàng thân "

dùng để đối

"đèn kéo quân, quân kéo đèn. Đèn tắt quân dừng bước"

-"đối rất chuẩn, rất tốt"

Trưởng quầy nghe vậy thì vui vẻ thi lễ.

+"Lão nô biết phu nhân sẽ thích mà"

Lúc này hầu gái đi cạnh tò mò lắm, lại gần trưởng quầy, hỏi nhỏ.

*"Tiên sinh, câu đối này có gì mà tiên sinh thích thú đến vậy?"

Trưởng quầy nhìn phu nhân, thấy bà khẽ gật đầu, liền hướng hầu nữ giải thích.

+""Đèn kéo quân, quân kéo đèn" đối với "kỳ phi hổ, hổ phi kỳ " là rất chuẩn rồi, nhưng ở vế sau "đèn tắt quân dừng bước " lại có một cái bẫy"

Hầu nữ hứng thú lắm.

*"Tiên sinh, bẫy như thế nào?"

Trưởng quầy vuốt râu, ngẩng cao đầu.

+"Trước tiên phải nói đến lồng đèn kéo quân, khi ánh nến bên trong sáng lên sẽ chiếu sáng kết cấu bên trong, những chi tiết được chiếu sáng phản chiếu vào thành lồng đèn nhìn như một đội quân, lúc hơi nóng của ngọn nến bốc lên sẽ làm xoay cơ quan, khiến cho đoàn quân di chuyển, thế nên mới có tên là Đèn Kéo Quân "

Nói xong liền tới thắp nến, ánh sáng ngọn nến in bóng đội quân di chuyển trong đèn, khiến hầu gái thích thú lắm. Trưởng quầy lúc này lại nói.

+" Vế sau "đèn tắt quân dừng bước" có cái bẫy trong đó, bởi vì đúng là quân dừng bước, nhưng không đơn giản như vậy "

Nói xong liền tắt nến, ánh sáng không còn thì bóng đoàn quân cũng biến mất theo, trưởng quầy lúc này mới chỉ điểm.

+"Khi đèn tắt thì quân không đơn giản là dừng bước mà là biến mất, dù biến mất nhưng thực tế vẫn còn đó, chỉ là chúng ta không thấy được, giống như đang ẩn mình mai phục vậy. Trong câu đối không hề nói đến sự ẩn nấp này, nhưng chính sự ẩn nấp này lại làm nên giá trị câu đối, đó chính là cái bẫy mà ta nói đến "

Hầu nữ vỡ lẽ ra, cảm thấy mở rộng tầm mắt, trưởng quầy lúc này lại lấy lá cờ ra, chỉ vào con hổ trên lá cờ, gật gù.

+"Lão gia nhà ta được mệnh danh là Phi Hổ tướng quân, vị công tử kia lấy lá cờ của một vị tướng quân, dùng hình ảnh Phi Hổ tượng trưng cho tướng để đối với đoàn quân, khi tướng tàng thân thì quân cũng ẩn nấp theo, thật sự quá thú vị rồi, "kỳ cuộn hổ tàng thân", khi cuộn lá cờ thì hổ biến mất, nhưng ta vẫn biết là hổ vẫn còn đó, chỉ là ẩn trong lá cờ như đoàn quân ẩn nấp trong lồng đèn vậy, quả là một vế đối hoàn hảo"

Hầu nữ miệng thốt lên ngạc nhiên thích thú, mà Tô phu nhân cũng gật đầu hài lòng, thế nhưng chuyện đại sự vẫn phải do bà làm chủ. Phu nhân nhìn trưởng quầy.

-"câu đối thì không chê được, nhưng tướng tá hình dáng, gia tộc thế nào, còn phải xem xét"

Trưởng quầy vội vã hướng phu nhân thi lễ.

+"Phu nhân dạy rất phải, lão nô thấy vị công tử ấy khôi ngô tuấn tú, cử chỉ ứng xử đều cho thấy là một người được giáo dục tử tế, chắc chắn là con của một thế gia nào đó"

Tô phu nhân khẽ gật đầu, bà tạm thời hài lòng, nhưng còn một vấn đề.

-"tu vi người đó thế nào, bao nhiêu tuổi, không thể vì văn chương tốt mà bỏ qua chuyện tu vi"

Trưởng quầy lúc này mắt lại sáng rực lên, nhìn Tô phu nhân mà khoe.

+"Cái này thì còn tuyệt vời hơn nữa, vị công tử này mới 17 tuổi , tu vi đã là trúc cơ cảnh giới rồi"

Tô phu nhân tròn xoe mắt, nhìn trưởng quầy.

-"ngươi nói... thật không? không phải đang lừa ta đó chứ?"

Cả hầu nữ nghe xong cũng tròn miệng ngạc nhiên. Trưởng quầy khẳng định chắc chắn.

+"Lão nô sao dám dối gạt phu nhân, chính lão nô kiểm chứng thấy chân nguyên lưu động trên bàn tay, có lẽ chỉ mới độ kiếp gần đây thôi "

Tô phu nhân lúc này đã thật sự rất hài lòng, bởi trúc cơ kỳ ở tuổi 17 là một tài năng vô cùng hiếm có, vài chục năm mới xuất hiện một người, trong lịch sử thì những người này đều ít nhất nguyên anh trở lên. Tô phu nhân lúc này lại cau mày.

-"nếu đã tài năng đến thế, sao ông không níu giữ người ta lại đợi ta về xem mắt, chẳng lẽ người đó có việc gì gấp gáp lắm sao"

Trưởng quầy mỉm cười, khẽ cúi đầu.

+"Phu nhân, người quên rồi sao, thời gian đăng ký nhập học vào học viện Thiên Tinh sắp đến hạn cuối, vị công tử ấy chính là đang gấp rút tới Nam Kinh "

Tô phu nhân nghe xong thì vỡ lẽ, bởi chính bà vừa mới đưa con gái tới học viện Thiên Tinh trở về.

-" À... phải rồi, đúng là như vậy nhỉ, nhưng mà..."

Chuyện hôn nhân đại sự thì vẫn phải do cha mẹ quyết định. Trưởng quầy hiểu ý, mỉm cười nói.

+"Phu nhân yên tâm, lão nô biết thân biết phận sao dám tự ý làm càn, miếng ngọc bội lão nô chỉ gửi tạm ở vị công tử đó thôi, còn việc có tặng hay không thì là do phu nhân, lão nô đâu dám... "

Tô phu nhân nghe vậy thì ngạc nhiên.

-"ý ông là sao?"

Trưởng quầy vuốt râu, hồi tưởng.

+"Không giấu gì phu nhân, lão nô hoàn toàn không nói chuyện hôn sự của tiểu thư cho vị công tử kia biết. Lúc đưa miếng ngọc bội, lão nô nói rằng miếng ngọc này chỉ là chìa khóa để mở món quà to lớn hơn, phải do chính phu nhân trao tặng".

Nói xong liền cúi đầu lại gần, nói một cách chậm rãi.

+"Lão nô hẹn vị công tử kia khi đến kỳ nghỉ cuối năm học thì sẽ đến đây gặp phu nhân nhận quà. Lão nô vẫn tin chắc là phu nhân sẽ hài lòng, nhưng giả sử như phu nhân không vừa ý vị công tử ấy, vậy thì cứ bỏ một số tiền lớn làm quà tặng chuộc lại miếng ngọc bội, còn hôn sự tiểu thư ta không nói ra, như thế thì vẹn cả đôi đường rồi"

Tô phu nhân nghe xong, lúc này mới nở một nụ cười mãn nguyện, chỉ tay về phía trưởng quầy, khen ngợi.

-"đúng là tâm phúc của Tô gia, bao nhiêu năm nay ông chưa từng làm Tô gia phải thất vọng, tốt lắm, tốt lắm..."

Trưởng quầy được khen ngợi thì bật cười khoái chí, mà hầu gái lúc này cũng vỗ tay reo vui. Tô phu nhân mỉm cười nhìn về phía xa xăm.

- "Học viện Thiên Tinh à? vậy thì bọn trẻ sẽ sớm được gặp nhau thôi, ta dành chờ đợi một chút vậy " .

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.