Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tô phu nhân trở về

Tiểu thuyết gốc · 1085 chữ

Nói về chuyện khách điếm Tô gia, khi Vạn Kỳ Vũ rời đi được vài ngày, Tô phu nhân cũng về đến, liền đi thẳng tới khách điếm kiểm tra công việc làm ăn. Khi phu nhân cùng hầu gái vừa bước vào, trưởng quầy mừng rỡ ra tiếp đón.

+"Phu nhân, chào mừng người quay trở về"

Tô phu nhân khẽ gật đầu, bước vào trong. Trưởng quầy vội đi pha trà, trong lúc đó phu nhân đi tới chỗ treo miếng ngọc bội, chỗ mà lúc ở đây bà lúc nào cũng kiểm tra đầu tiên. Khi tới nơi, Tô phu nhân không còn thấy miếng ngọc bội nữa, bà quát lên.

-"TRƯỞNG QUẦY..."

Trưởng quầy hoảng hốt chạy lại, Tô phu nhân trợn mắt, tay chỉ về phía trước kia là miếng ngọc bội, la mắng.

-"ông trông coi thế nào mà để ăn trộm lấy mất miếng ngọc bội rồi hả..."

Trưởng quầy vội vã xua tay giải thích.

+"Làm gì có tên trộm nào, xin phu nhân bình tĩnh"

Đoạn chắp tay cúi đầu thi lễ.

+"Chúc mừng phu nhân, chúc mừng tiểu thư "

Tô phu nhân ngạc nhiên nhìn trưởng quầy hỏi lại.

-"chúc mừng cái gì? Ông nói rõ ta nghe xem nào "

Trưởng quầy lúc này vui vẻ, hướng về phía Tô phu nhân.

+"Phu nhân có điều không biết, khi phu nhân vắng mặt, đã có một công tử khôi ngô tuấn tú tới đối được câu đối của phu nhân, nên đã lấy miếng ngọc bội đi rồi"

Tô phu nhân lại trợn mắt, không những không vui mà lại vô cùng tức giận, vung tay đập xuống bàn mà mắng.

+"TO GAN... từ lúc nào mà một tên nô tài nhà ngươi lại tự cho mình cái quyền đánh giá câu đối của ta, ngươi biết chuyện này hệ trọng như thế nào chứ?"

Trưởng quầy không những không hoảng hốt, ngược lại còn vui cười.

+"Lão nô biết chuyện này rất hệ trọng, thế nên mới đánh liều đưa miếng ngọc bội cho vị công tử kia, bởi vị công tử như thế rất xứng đôi vừa lứa với tiểu thư nhà chúng ta, không thể lỡ mất được"

Đoạn hướng tay về phía bàn, nơi để câu đối của Vạn Kỳ Vũ, bên cạnh là lá cờ cuộn lại.

+"Phu nhân, chi bằng cứ xem câu đối trước đã"

Chuyện này rốt cuộc là thế nào? Nguyên lai, Tô Giám tướng quân có một ái nữ tài sắc vẹn toàn, lễ giáo được dạy dỗ trọn vẹn, mới 18 tuổi đã luyện khí tầng 10, là một trong những mầm non nhân tài của tu chân giới, nên phụ mẫu yêu thương lắm. Lại nói chuyện thái tử Hốt Hoằng Tháo cũng là tài năng luyện khí tuổi 18 , vào học viện Thiên Tinh sau một năm thì trúc cơ thành công, cũng là một nhân tài hiếm có, hơn Tô Vân một tuổi. Cả Ung quốc luôn cho rằng đây là đôi uyên ương trời sinh một cặp, nhưng chuyện đời đâu đơn giản như thế, trong chăn mới biết chăn có rệp. Thái tử Hốt Hoằng Tháo dù có tài năng nhưng kiêu căng ngạo mạn, coi trời bằng vung, ngoài cha hắn là hoàng đế Hốt Tất Liệt ra thì hắn không coi ai ra gì, trong mắt hắn thì nữ nhân chỉ là đồ chơi mà thôi. Lại nói chuyện một lần Hốt Hoằng Tháo nghe tới danh tiếng của Tô Vân, hắn liền tìm tới xem mắt, thấy tiểu thư Tô gia xinh đẹp, hắn tự cho hắn cái quyền sở hữu nàng, những hành vi của hắn vô cùng khả ố, khiến cho phu phụ Tô gia căm ghét lắm, nhưng không dám đắc tội. Tô tướng quân cùng Tô phu nhân cho rằng người xứng đáng với ái nữ của mình phải là người văn võ song toàn, đức độ nhân nghĩa, nên đã âm thầm bàn tính chuyện tuyển rể. Họ tìm một danh nhân tài giỏi , thuê người đó viết ra một câu đối, lấy ngọc bội làm quà tặng, nếu người nào đủ điều kiện và đối được câu đối thì Tô phu nhân sẽ trực tiếp xem mắt, tìm hiểu thân thế, tạo điều kiện cho đôi trẻ đến với nhau, nên duyên chồng vợ, tránh để tên cuồng ngạo Hốt Hoằng Tháo làm phiền, Tô Vân tuyệt không thể gả cho một tên khả ố như Hốt Hoằng Tháo.

Đó là mọi chuyện, và cái món quà lớn hơn đó chính là hôn ước với Tô tiểu thư, còn miếng ngọc bội vốn là hình trái tim, nhưng bị chia làm hai nửa, một nửa Tô Vân tiểu thư giữ bên người, nửa còn lại đem ra làm phần thưởng. Tô phu nhân lúc này đang tức giận, bởi việc trưởng quầy tự ý trao miếng ngọc bội, cũng là tự ý chọn rể thay chủ, điều này đương nhiên phạm thượng. Tô phu nhân mặc dù tức giận, nhưng thấy trưởng quầy rất tự tin cho rằng đã tìm được người xứng đáng, lại xét thấy bao năm qua làm việc đều khiến Tô gia rất hài lòng, con mắt nhìn người của trưởng quầy, Tô phu nhân nhận xét là rất tốt, thế nên cũng giảm bớt đi phần nào tức giận, chỉ tay về phía trưởng quầy mà mắng.

-"cái tội qua mặt chủ nhân, tự ý quyết định đại sự của ngươi, ta sẽ tạm gác đó, để xem câu đối có hoàn chỉnh không, nếu như câu đối không ra gì thì ngươi biết số phận của ngươi sẽ như thế nào chứ?"

Trưởng quầy vẫn vui vẻ, cúi đầu thi lễ.

+"Đương nhiên lão nô biết, thế nhưng lão nô cũng tin tưởng rằng phu nhân cũng sẽ rất hài lòng"

Đoạn đưa tay về phía câu đối của Kỳ Vũ, hối thúc.

+"Phu nhân, xin hãy xem qua"

Tô phu nhân hít một hơi sâu, lườm mắt nhìn chưởng quầy một cái, rồi bước tới, từ từ lấy bức hoành ra xem, trên đó có bút tích của Vạn Kỳ Vũ, Tô phu nhân thoáng chốc gật đầu.

-"chữ đẹp, rất có khí chất"

Tô phu nhân đọc câu đối của Kỳ Vũ, bà trầm ngâm suy nghĩ một hồi, khiến hầu gái đi theo cũng hồi hộp theo. Rốt cuộc thì bà ấy có hài lòng hay không?

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.