Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

nhập cảnh đế quốc Quang Minh

Tiểu thuyết gốc · 1096 chữ

Đoàn thương buôn cuối cùng cũng đã đến biên giới đế quốc Quang Minh, tất cả dừng lại để làm thủ tục thông quan. Phu xe quay lại nói với hai vị khách.

+"Đã tới cửa khẩu, hai vị chuẩn bị giấy tờ nhập cảnh, lính kiểm soát nơi đây rất kỹ lưỡng "

Lý Thường Kiệt sửa soạn giấy tờ, còn Kỳ Vũ thì chỉ đơn giản là kéo rèm nhìn lên phía trước . Ở ngay cửa khẩu, lính kiểm soát kiểm tra thủ tục giấy tờ hàng hóa từng xe hàng. Khi kiểm tra một xe hợp lệ, xe đó được chạy vào lãnh thổ đế quốc Quang Minh mà không gặp khó khăn gì. Từng xe một trong đoàn thương buôn sau khi kiểm tra xong đều được vào trong, rất nhanh đã đến xe ngựa của Kỳ Vũ. Người lính đến bên cạnh, giọng nói đều, rõ ràng.

*"Xin vui lòng xuất trình giấy tờ hợp lệ trước khi nhập cảnh vào đế quốc"

Lý Thường Kiệt lấy giấy tờ đưa ra, người kiểm soát vươn tay lấy, tiện miệng nói.

*"Cái đoàn thương buôn này thường xuyên xuất nhập cảnh đất nước ta, khiến ta vô cùng quen thuộc, nhưng chiếc xe ngựa này ta mới thấy lần đầu "

Đoạn cầm giấy tờ lên xem, Vạn Kỳ Vũ cũng tiện lời.

• "bọn ta có việc đột xuất nên mới đi cùng thôi, không có gì đặc biệt cả "

Kiểm soát viên nhìn một lúc, rồi lại ngẩng lên nhìn Kỳ Vũ một hồi, mỉm cười.

*"Vạn Kỳ Vũ, con gái của nguyên soái Vạn Kỳ Sơn An Nam quốc, 17 tuổi, trúc cơ cảnh giới, đến học viện Thiên Tinh nhập học?"

Vừa nói xong thì cả phu xe, Vạn Kỳ Vũ và Lý Thường Kiệt đều tròn mắt nhìn . Việc thân thế thì trong giấy tờ đã ghi rõ, nhưng trúc cơ cảnh giới mà hắn cũng nhìn ra, chúng tỏ người này tu vi cũng phải trúc cơ trở lên. Người lính lại nhìn sang bên Thường Kiệt.

*"Tên này là thái giám của tiểu thư à"

Vạn Kỳ Vũ hốt hoảng xua tay.

• "không có... đây là ca ca của ta"

Người lính nhìn Thường Kiệt, mỉm cười ẩn ý.

*"Tiểu thư họ Vạn, có ca ca họ Lý sao? thú vị..."

Vạn Kỳ Vũ cảm thấy không vui, nàng bất chợt nhận ra điều gì đó, hai tay che ngực, chân khép lại, nhìn người lính, vẻ mặt nàng hoảng hốt pha lẫn ngượng ngùng.

• "ngươi... ngươi... ngươi..."

Nhìn thái độ của Vạn Kỳ Vũ, người lính mỉm cười xua tay.

*"Tiểu thư không cần phải lo lắng, ta là lính kiểm soát biên giới, mọi hành động của ta đều phải đúng đắn để không ảnh hưởng đến danh dự đế quốc, nếu không phải vì thật sự bắt buộc, ta tuyệt không dùng Thiên Nhãn Thông để nhìn những thứ không nên nhìn"

Nói đoạn lại nhìn về phía Thường Kiệt.

*"Ta biết hắn là thái giám vì nhìn qua điệu bộ, cử chỉ, dáng người, bọn ta được đào tạo để nhận biết những chi tiết nhỏ nhất "

Nói xong lại hướng về Kỳ Vũ, mỉm cười.

*"Thậm chí dù râu giả có giống thật như thế nào chúng ta nhìn cũng sẽ nhận ra"

Nói đến đây, Vạn Kỳ Vũ cho là có lý, cũng không cần hai tay ôm ngực nữa. Kiểm soát viên lúc này vui vẻ lắm.

*"Lần gần nhất một trúc cơ kỳ 17 tuổi nhập học vào học viện Thiên Tinh là hơn 50 năm trước, lần này học viện lại xuất hiện một thiên tài rồi "

Nói xong liền phất tay.

*"Giấy tờ hợp lệ, THÔNG QUAN..."

Phu xe đánh roi, chiếc xe lăn bánh vào lãnh thổ đế quốc, phu xe liếc khẽ về sau, cảm thấy hổ thẹn. Lúc nãy hắn lỡ ba hoa về hai "thiên tài" Ung quốc, lại không biết rằng thiên tài thật sự đang ngồi sau lưng hắn, khiến bây giờ cảm thấy sượng sùng. Trên đoạn đường đến học viện Thiên Tinh, phu xe không còn dám ba hoa nữa, việc này giúp cho Vạn Kỳ Vũ và Lý Thường Kiệt cũng đỡ phải đau đầu. Chiếc xe ngựa vừa rời khỏi cửa khẩu, Vạn Kỳ Vũ thốt lên.

• "đáng nể, thật sự đáng nể"

Lý Thường Kiệt quay sang thắc mắc.

-"chuyện gì mà khiến muội cảm thấy đáng nể vậy, là nể phục tên kiểm soát viên kia sao?"

Vạn Kỳ Vũ lắc đầu.

• "không phải, muội không nể tên kiểm soát viên kia, mà nể phục cái đế quốc này"

Nói xong liền thở dài, than thở.

• "ra ngoài mới biết thiên hạ rộng lớn, ở An Nam quốc chúng ta, tu hành giả trúc cơ đã rất hiếm, nắm giữ những vị trí quan trọng, vậy mà ở đất nước này, cái đế quốc Quang Minh này, một tên kiểm soát viên biên giới thôi mà đã có tu vi trúc cơ rồi, quả thật không hổ danh là đế quốc, là đầu lĩnh của cả tu chân đại lục"

Lý Thường Kiệt gật đầu.

-"quả thật là như vậy, quá bá đạo rồi, thật đáng nể phục , nhưng không thấy bọn họ ngạo nghễ tự hào gì"

Nói xong cả hai đều liếc nhìn phu xe, lúc này lại im lặng không dám nói gì, vì quá sượng.

Vạn Kỳ sực nhớ chuyện chiếc ngọc bội, nàng cầm miếng ngọc lên xem, suy nghĩ đôi chút về món quà lớn hơn mà trưởng quầy nhắc đến, lại nghĩ đến việc Tô phu nhân đưa con gái mình đi nhập học, khiến nàng cảm thấy có chút thú vị, có lẽ sẽ còn có duyên với nhau nhiều.

Vạn Kỳ Vũ cất ngọc bội vào túi, mắt nhìn về hai bên đường, nghĩ đến học viện Thiên Tinh, nàng buột miệng.

• "Tô Vân tiểu thư sao? Có lẽ chúng ta sẽ sớm gặp nhau thôi"

Sự thật là cả Tô Vân và Vạn Kỳ Vũ đều sẽ là tân học viên học cùng một khóa, Kỳ Vũ nghĩ rằng đến lúc ấy, nàng có thể dò hỏi một chút ở Tô Vân về cái "phần thưởng lớn hơn" kia rồi. Chiếc xe ngựa cứ thế lăn bánh, học viện Thiên Tinh càng lúc càng gần hơn, và một cuộc sống mới của Vạn Kỳ Vũ sắp bắt đầu, cuộc sống trong học viện.

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.