Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

chiến hạm mặt trời

Tiểu thuyết gốc · 1150 chữ

Lý Thường Kiệt và Vạn Kỳ Vũ đã tới được bến xe, cả hai người đều yên vị trong một cỗ xe ngựa chở khách, đoàn thương buôn bắt đầu di chuyển, phu xe vui vẻ nói.

+"Chúng ta sẽ khởi hành tới Nam Kinh ngay bây giờ, xin hai vị công tử kiểm tra lại hành lý, cẩn thận kẻo bỏ quên đồ đạc"

Lý Thường Kiệt kiểm tra lại một lần nữa hành lý, còn Kỳ Vũ thì chỉ đơn giản kéo rèm xe, nhìn cảnh vật bên đường. Ánh mắt nàng bất chợt chạm phải một thứ gì đó thú vị lắm, nàng kéo tay Thường Kiệt, giật nhẹ.

• "ca ca, huynh xem kìa, một chiếc thuyền đang bay trên bầu trời Ung đô"

Lý Thường Kiệt nhìn lên, chàng vốn được Kỳ Vũ chọn theo đường võ tướng, thế nên sách nhà binh chàng đọc cũng không ít, Thường Kiệt mỉm cười.

-"là hoàng phẩm cực phẩm Phi Thuyền Vô Lăng "

Vạn Kỳ Vũ mỉm cười nhìn Thường Kiệt,

• "đệ biết chứ, chỉ là lần đầu tiên nhìn thấy, nên có chút phấn khích "

Phi Thuyền Vô Lăng thực chất là một món hoàng phẩm hình vô lăng,hay chính xác hơn là một cái vô lăng phẩm chất hoàng phẩm, khi gắn vào thuyền sẽ khiến chiếc thuyền ấy thay vì bơi trên mặt nước thì sẽ bơi trên mây, bay trên bầu trời. Vô lăng hoàng phẩm này là một vật phẩm chuyên chở, bên trong có khắc ba trận pháp. Một trận pháp khống chế, chiếm quyền điều khiển toàn bộ chiếc thuyền. một trận pháp ngự không, khiến chiếc thuyền bay lên không trung. và một trận pháp đẩy, khiến chiếc thuyền đi theo hướng chỉ định. Bởi vì tính đặc thù là phải kích hoạt ba trận pháp cùng lúc, nên người sử dụng vô lăng hay còn gọi là thuyền trưởng này phải thật lão luyện, tu vi ít nhất là kim đan cảnh giới trở lên. An Nam quốc ngày trước cũng có một cái, mà bị hỏng mất rồi. Người phu xe vui vẻ giới thiệu.

+"Đó là chiến hạm mặt trời, là một trong bốn chiến hạm của Ung quốc chúng tôi, chuyên dùng để tháp tùng hoàng tộc"

Vạn Kỳ Vũ hiếu kỳ, nhìn phu xe.

• "ồ... nói vậy thì bên trên phi thuyền đang bay chắc là có hoàng tộc trên đó, đúng vậy không?"

Phu xe bật cười.

+"Hiện giờ thì không có"

Không để Vạn Kỳ Vũ hỏi tiếp, phu xe giải thích luôn.

+"Chiến hạm mặt trời vừa làm nhiệm vụ hộ tống thái tử Hốt Hoằng Tháo tới học viện Thiên Tinh nhập học, bây giờ đang trở về "

Cả Vạn Kỳ Vũ và Lý Thường Kiệt đều "Ồ" lên ngạc nhiên. Chỉ đi nhập học thôi mà, có cần điều cả chiến hạm với cả một trung đội tháp tùng như vậy không? Phu xe lúc này lại khoe khoang.

+"Thái tử của chúng tôi là một trong hai thiếu niên thiên tài Ung quốc, năm ngoái đã luyện khí tầng 10 ở tuổi 18 , nhập học vào học viện Thiên Tinh, trúc cơ thành công, bây giờ quay lại học viện để học tiếp năm hai. Ngài ấy là niềm tự hào của Ung quốc chúng tôi "

Vạn Kỳ Vũ nheo mắt. Chỉ là luyện khí tầng 10 ở tuổi 18 thôi mà, có phải tự hào đến vậy không? Có đáng để gọi là thiên tài không? Học viện Thiên Tinh là học viện số một đại lục tu chân, không tính đến đế quốc Ma Tu, bất cứ ai hội tụ đủ điều kiện đều cố gắng tới đế quốc Quang Minh để nhập học, mà dù có như thế đi chăng nữa thì học viện Thiên Tinh mỗi năm chỉ thu nhận được hơn trăm tân học viên, nói vậy để thấy rằng những học viên này là tài năng và hiếm có như thế nào. Và trong những điều kiện ấy, có một điều luật quy định nếu trúc cơ ở tuổi 17 sẽ đặc cách được trở thành tân học viên, chính những người này mới xứng với hai chữ thiên tài, phải vài chục năm mới có một người, và tên phu xe không biết rằng người đó đang ngồi trên chính cỗ xe ngựa của hắn. Lý Thường Kiệt lúc này mới để ý một chi tiết phụ, liền vội hỏi.

-"huynh đài, huynh nói là "một trong hai người " vậy người còn lại là ai?

Phu xe ngẩng cao đầu ra vẻ tự hào lắm.

+"Người kia chính là tiểu thư Tô Vân, ái nữ của phi hổ đại tướng quân Tô Giám, vị tướng trấn thủ Ung đô "

Phu xe không để cho hai người kịp hỏi thêm, liền tiếp tục giới thiệu.

+"Không giấu gì hai vị, tiểu thư Tô Vân năm nay 18 tuổi, gần mười ngày trước đã được đích thân Tô phu nhân đưa đi tới học viện Thiên Tinh nhập học, chiến hạm hộ tống thái tử đã trở về, có lẽ Tô phu nhân cũng sắp về tới Ung đô rồi"

Vạn Kỳ Vũ và Lý Thường Kiệt khẽ nhìn nhau. Vậy ra bọn họ không gặp được Tô phu nhân là vì bà ta đưa con gái mình đi nhập học sao? Lý Thường Kiệt chợt nhận ra một điều. Thái tử Hốt Hoằng Tháo đi rình rang vậy thì cũng không nói, bởi dù gì hắn cũng là thái tử một thượng quốc, nhưng Tô tiểu thư được mẹ đưa sang tận nơi, lo chỗ ăn ở, đó đương nhiên là chuyện hết sức bình thường, chỉ là... Vạn Kỳ Vũ thì sao? Lý Thường Kiệt cảm thấy con tim mình se lại. Vạn Kỳ Vũ không những không được cha đưa đón, không những vậy nàng còn phải đi một cách lén lút, trốn chui trốn lủi ẩn nấp vào một đoàn thương buôn mà đi, nàng chỉ dẫn theo duy nhất một tên hầu cận chính là chàng, so với người khác thực sự nàng đã quá thua thiệt rồi. Lý Thường Kiệt đôi mắt buồn rũ rượi, chàng nhìn Kỳ Vũ, nàng như hiểu tâm tư của chàng, nàng khẽ mỉm cười lắc đầu, như muốn nói với chàng rằng "muội ổn" . Lý Thường Kiệt có chút quá phận, lấy tay nắm nhẹ bàn tay của Kỳ Vũ, như muốn vỗ về, lúc này nàng lại xoay tay, bàn tay nàng nắm lấy bàn tay của Thường Kiệt, khẽ siết chặt. Lý Thường Kiệt lúc này hiểu rằng, nàng cũng đang rất chạnh lòng. Đoàn xe tiếp tục đi, phu xe tiếp tục nói, còn Vạn Kỳ Vũ thì tiếp tục nhìn vào phi thuyền kia một cách vô thức.

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.