Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

miếng ngọc vào tay.

Tiểu thuyết gốc · 1198 chữ

Vạn Kỳ Vũ nhắm đôi mắt, phe phẩy nhẹ cây quạt trước mặt, như thể đang suy nghĩ điều gì đó, khiến cho cả Thường Kiệt và trưởng quầy cũng chăm chú nhìn theo. Kỳ Vũ mở mắt, nàng nhìn một lượt xung quanh khách điếm, ánh mắt dừng lại ở một lá cờ xanh, ở giữa có một con hùm , nàng chỉ lá cờ, hỏi trưởng quầy.

• "tiên sinh, lá cờ kia là của ai vậy, ta mượn được không?"

Trưởng quầy nghe vậy thì vuốt râu, nhìn lá cờ tỏ vẻ hãnh diện lắm.

+"Chắc công tử từ xa không biết, khách điếm Tô gia này là tài sản của Tô Giám đại nhân, vốn là đại tướng trấn thủ Ung đô, được mệnh danh là mãnh hổ Ung quốc, thế nên còn được gọi là Phi Hổ tướng quân. Lá cờ này chính là biểu tượng của Tô Giám đại nhân"

Vạn Kỳ Vũ thở dài một cái. Giới thiệu như thế này thì quá chi tiết rồi, có cần tỉ mỉ như vậy không? Kỳ Vũ bước tới vị trí mà ở đó giấy bút đã để sẵn, nàng tự tay mài mực, rồi ngước mắt nhìn câu đối một lần nữa. Vạn Kỳ Vũ vận chân nguyên vào tay, cầm quạt giấy phất một cái tạo ra luồng gió thổi lá cờ bay phấp phới. Ngay lập tức nàng gấp cây quạt giấy, cầm bút lên, viết vào bức hoành dòng chữ.

"Kỳ phi hổ, hổ phi kỳ . Kỳ cuộn hổ tàng thân"

Viết xong thì cơn gió nàng tạo ra cũng vừa hết, lá cờ rủ xuống. Nàng cầm lấy lá cờ cuộn lại, đặt ngay bên cạnh bức hoành vừa viết, khiến cho trưởng quầy vô cùng thán phục. Trưởng quầy mắt sáng ngời, đưa ngón tay cái về phía Kỳ Vũ.

+"Tuyệt vời, đối quá chuẩn, không thể chê vào đâu được"

Vạn Kỳ Vũ xòe cây quạt giấy, tạo thần thái thư sinh nho nhã, ngửa bàn tay về phía trưởng quầy.

• "ngọc bội kia trao cho ta được rồi chứ?"

Trưởng quầy trông rất vui vẻ, nhưng xen lẫn chút ngập ngừng.

+"Cái này... đương nhiên là sẽ giao cho công tử rồi, chỉ là chuyện này phải đích thân Tô phu nhân làm, lão phu chỉ là người làm thuê, không thể tự quyết"

Lý Thường Kiệt nãy giờ im lặng, nghe vậy thì chen vào.

-"vậy Tô phu nhân hiện đang ở đâu?"

Trưởng quầy ngập ngừng đôi chút,

+"Phu nhân có công chuyện phải đi xa mấy ngày, vậy mong hai vị công tử có thể nán lại đợi phu nhân về có được không?"

Vạn Kỳ Vũ nghe vậy thì bật cười , nàng phe phẩy cây quạt, ánh mắt đầy nghi ngờ.

• "chỉ sợ rằng mọi chuyện không đơn giản như vậy"

Trưởng quầy có chút ngạc nhiên không hiểu ý.

+"Tại sao công tử lại nói như thế?"

Vạn Kỳ Vũ vỗ cây quạt giấy vào tay, mỉm cười nhìn trưởng quầy.

• "không phải là vì ông tiếc miếng ngọc bội mà giở trò câu giờ đó chứ"

Trưởng quầy hoảng hốt, xua tay liên tục.

+"Không phải, miếng ngọc bội này là của Tô gia, có phải của lão phu đâu mà ta tiếc của chứ, công tử nghi oan cho lão phu rồi"

Vạn Kỳ Vũ nhếch mép cười, phất tay.

• "miếng ngọc bội này bổn công tử không cần nữa, ông cứ giữ lấy mà dùng"

Nói xong quay sang Thường Kiệt, dứt khoát.

• "ca ca , chúng ta đi"

Đoạn xoay người hướng ra ngoài mà đi một mạch. Trưởng quầy lúc này hốt hoảng, vội chạy ra phía trước ngăn cản lại, nài nỉ.

+"Hai vị công tử xin dừng bước, chỉ xin hai vị nán lại vài ngày, khách điếm sẽ phục vụ ăn ở miễn phí, không lấy một xu, hai vị công tử thấy thế nào"

Ban đầu Vạn Kỳ Vũ cho rằng trưởng quầy tiếc của mà giở trò, nhưng nhìn lại thấy ông ta rất có thành ý thì cũng nhìn nhận vấn đề theo hướng khác, chỉ là nàng không có nhiều thời gian , vậy nên đành chối từ, nàng lắc đầu.

• "không được, miếng ngọc bội kia ta có thể không lấy, nhưng ta không thể không đi ngay, công việc gấp gáp, đành phải cáo từ"

Nói xong liền thi lễ định rời đi, nhưng trưởng quầy vội giữ lại.

+"Hai vị công tử, cho lão hỏi thêm một câu rồi hai vị đi cũng không muộn"

Vạn Kỳ Vũ và Lý Thường Kiệt khựng lại, trưởng quầy vội vàng hỏi luôn.

+"Hai vị có chuyện gì mà vội vàng gấp gáp, không thể nán lại vài ngày?"

Vạn Kỳ Vũ và Lý Thường Kiệt khẽ nhìn nhau, Kỳ Vũ lúc này mỉm cười, phe phẩy cây quạt.

• "thật ra cũng chẳng có gì bí mật, ca ca đang đưa ta đến học viện Thiên Tinh để làm thủ tục nhập học, mà ngày cuối cùng sắp đến rồi, ta không thể nán lại lâu"

Trưởng quầy lúc này hiểu ra, khẽ gật đầu.

+"Phải rồi nhỉ, đúng là như vậy, học viện Thiên Tinh đang trong kỳ tuyển học viên, vậy lão phu cũng không níu giữ nữa, chỉ xin hai vị đợi lão phu một chút"

Nói xong chạy một mạch vô trong, cầm lấy miếng ngọc bội chạy ra đặt vào tay Kỳ Vũ, khuôn mặt khó xử.

+"Không giấu gì vị công tử này, miếng ngọc bội này chỉ là món quà nhỏ, bên trong ẩn giấu món quà to lớn hơn nhiều, phải đích thân Tô phu nhân trao tặng, thế nên hôm nay lão phu mạo muội gửi tạm miếng ngọc bội này cho công tử, mong rằng khi học viện Thiên Tinh vào kỳ nghỉ, công tử quay trở lại đây trực tiếp gặp gỡ Tô phu nhân nhận quà"

Vạn Kỳ Vũ và Lý Thường Kiệt nhìn nhau ngạc nhiên, không ngờ lại còn ẩn giấu bí mật, bọn họ đúng là không bận việc thì có lẽ cũng nán lại vài ngày, chỉ là thời gian không chờ đợi ai, bọn họ hướng trưởng quầy thi lễ.

• "vậy thì cứ theo ý của ngài , chúng ta bây giờ xin cáo từ"

Trưởng quầy cũng hướng về họ cung kính thi lễ.

+"Hai vị đi thong thả"

Hai người bước đi được một đoạn, còn nghe tiếng trưởng quầy gọi vọng theo.

+"Đến kỳ nghỉ cuối năm học thì nhớ quay lại đây..."

Hai người bọn họ quay đầu thi lễ như muốn nói "chúng ta biết rồi", sau đó đi khuất. Trưởng quầy nhìn họ đi rồi thì bước vào, nhìn câu đối của Kỳ Vũ, vuốt râu tâm đắc.

+"Đối câu rất nhanh, rất chuẩn, tu vi lại cao, trẻ trung đẹp trai, tiểu thư nhà ta cuối cùng cũng gặp được người xứng đáng rồi"

Ồ... trưởng quầy nói vậy là có ý gì? Sau cùng vẫn còn ẩn giấu huyền cơ gì, thật bí mật.

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.