Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

buổi sáng và câu đối

Tiểu thuyết gốc · 1083 chữ

Buổi sáng đầu tiên ở Ung đô, Vạn Kỳ Vũ mở mắt, nàng vươn mình ngồi dậy, nhìn sang bên cạnh, Lý Thường Kiệt đã không còn ở đó nữa . Vạn Kỳ Vũ thở dài

•"chắc là dậy sớm đi lo liệu công việc rồi"

Nàng xuống giường, đi tới ngồi vào bàn, trên bàn đã để sẵn một phần ăn sáng ngon lành, được che chắn cẩn thận, nàng khẽ mỉm cười.

• "đúng là một con người chu đáo"

Nàng vươn tay mở cửa sổ, bên ngoài ánh sáng tràn vào, khiến nàng có chút chói mắt, một cánh chim liệng ngang qua tầm mắt. Vạn Kỳ Vũ nhìn khung cảnh có chút tâm tư, bởi đây không còn là An Nam quốc nữa, cánh chim kia cũng không phải là chim An Nam.

Lý Thường Kiệt từ sáng sớm đã ra ngoài đi tìm chuyến xe nào đó sang đế quốc Quang Minh, chàng trở về khi Vạn Kỳ Vũ đang dùng dỡ bữa ăn. Thường Kiệt trở về và gõ cửa, sau khi có tiếng đáp lại của Kỳ Vũ, chàng mở cửa bước vào. Kỳ Vũ hỏi chàng.

• "mở mắt ra muội không thấy huynh, sáng giờ huynh đi đâu vậy?"

Lý Thường Kiệt mỉm cười dịu dàng, lại gần nàng, ngồi xuống lấy lương khô ra ăn, vui vẻ nói.

-"huynh đã tìm được chuyến xe sang Nam Kinh... à không, là tới thẳng học viện Thiên Tinh luôn"

Vạn Kỳ Vũ nghe vậy vui mừng lắm, khuôn mặt tươi tỉnh hẳn lên.

• "thật chứ..."

Nói đoạn đứng dậy bước ra sau lưng Thường Kiệt, hai tay nắn bóp cổ vai chàng, khiến Thường Kiệt giật mình, nàng nhẹ nhàng nói.

• "huynh... không thích sao?"

Cái này sao có thể không thích chứ, chỉ là được đích thân tiểu thư Vạn gia xoa bóp thế này thì đúng là quá bố đời rồi. Thường Kiệt ngại ngùng, nói lảng sang chuyện khác.

-" có một đoàn thương buôn chuyên cung cấp vật liệu cho học viện Thiên Tinh, chúng ta xin đi cùng sẽ đến tận học viện, rất thuận tiện, ta đã thuê xe rồi"

Vạn Kỳ Vũ nghe xong thì hài lòng lắm, hai tay vẫn xoa bóp nhẹ nhàng, khiến Thường Kiệt sung sướng lắm, nhưng công việc bừa bộn, chàng đứng dậy, quay lại nói với Kỳ Vũ.

• "muội ăn cơm tiếp đi, để huynh thu xếp đồ đạc, xong rồi chúng ta sẽ khởi hành"

Nói xong thì liền ra kiểm tra hành lý, thu xếp đồ đạc, chuẩn bị mọi thứ, khiến cho Vạn Kỳ Vũ rất hài lòng.

......

Trưởng quầy như thường ngày vẫn đang tính toán mọi việc, lúc này ngước lên thấy Vạn Kỳ Vũ và Lý Thường Kiệt bước xuống, mang theo đầy đủ hành trang. Trưởng quầy tươi cười.

+"Hai vị khách quan, trả phòng sớm vậy"

Lý Thường Kiệt nghe vậy thì đáp lời.

-"có việc quan trọng, cần phải đi ngay, trưởng quầy tính tiền phòng giúp ta"

Trưởng quầy trả lại giấy thông hành cho Lý Thường Kiệt, vui vẻ nói.

+"Của khách quan là 5 lượng bạc"

Lý Thường Kiệt lấy bạc ra trả, Vạn Kỳ Vũ lúc này lại nhìn thấy một cái lồng đèn kéo quân, phía sau là miếng ngọc bội hình nửa trái tim treo trên tường, phía trên lại có một câu đối .

"Đèn kéo quân, quân kéo đèn. Đèn tắt quân dừng bước"

Cảm thấy hiếu kỳ, nàng liền hỏi trưởng quầy.

• "cái lồng đèn, miếng ngọc bội, và câu đối kia nghĩa là sao?"

Trưởng quầy bước lại gần, cùng nhìn vào câu đối, thở dài.

+"Miếng ngọc bội kia là phần thưởng cho ai đối được câu đối ấy, nhưng đến giờ vẫn chưa có người nhận thưởng"

Vạn Kỳ Vũ nhìn trưởng quầy có chút ngạc nhiên.

• "ồ...ta đoán chắc phải có điều kiện gì đó mới được đối chứ?"

Trưởng quầy vuốt nhẹ chòm râu, mỉm cười tự mãn.

+"Vị công tử này nói không sai, kẻ muốn đối thì phải đáp ứng điều kiện không quá 25 tuổi, và phải luyện khí tầng 10 trở lên, chỉ cần đáp ứng điều kiện này thì tùy ý vào đối"

Vạn Kỳ Vũ cảm thấy thú vị, cũng muốn thử sức, liền hướng trưởng quầy.

• "ta 17 tuổi, trúc cơ sơ kỳ, chắc là đủ điều kiện chứ"

Trưởng quầy bật cười.

+"Vị công tử này, xin đừng đùa vậy mà"

18 tuổi luyện khí tầng 10 đã là những nhân tài hàng đầu tu chân giới, đủ điều kiện nhập học vào học viện số một giới tu chân, còn trúc cơ 17 tuổi chính là tài năng trong những tài năng lớn, không phải là đang nói đùa đó chứ? Vạn Kỳ Vũ thấy trưởng quầy không tin, nàng liền vận chân nguyên vào lòng bàn tay.

• "trưởng quầy, ông nhìn xem"

Vạn Kỳ Vũ đưa bàn tay ra phía trước, trưởng quầy nhìn vào, chân nguyên lưu động trên tay, trưởng quầy mắt sáng lên, mừng rỡ.

+"Là... chân nguyên, chân nguyên thật đây này. Xin mời...mời vào đối"

Trưởng quầy thay đổi thái độ quá nhanh, trở nên vô cùng niềm nở. Nhìn thái độ trưởng quầy, Vạn Kỳ Vũ còn hiếu kỳ hơn. Nàng nhìn vào miếng ngọc bội, nhận ra rằng giá trị của nó cũng không nhỏ, xem ra khách điếm Tô gia này chơi sang quá rồi, tặng miếng ngọc bội đắt tiền cho một câu đối thôi sao, vậy thì nàng tiện tay lấy nó đi vậy. Nghĩ tới đây, Kỳ Vũ quyết ứng đối, nàng rút cây quạt giấy, xòe quạt ra vẻ thư sinh thanh tú, tạo dựng thần thái, môi khẽ mỉm cười, hướng về trưởng quầy.

• "được, hôm nay bổn công tử sẽ lấy miếng ngọc bội này"

Trưởng quầy không những không tiếc miếng ngọc bội quý giá, ngược lại còn rất vui vẻ, đưa ngón tay cái về phía Kỳ Vũ, cỗ vũ.

+" Tốt lắm, nam tử phải tự tin như thế chứ, lão phu rất mong chờ"

Nói xong thì phất tay hướng về phía câu đối, như một vị trọng tài ra hiệu cho cuộc thi bắt đầu, trưởng quầy dứt khoát.

+"XIN MỜI..."

Vạn Kỳ Vũ nhắm khẽ đôi mắt vàng long lanh như ánh mặt trời ban mai của mình, nàng khẽ mỉm cười.

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.