Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phụng Vũ Hoả Kiếm

Tiểu thuyết gốc · 1463 chữ

Kể từ lúc tới Vạn phủ, kẻ không biết điều Hồ Quý Chén liên tục có những phát ngôn coi thường người khác khiến cho tâm trạng mọi người xấu đi rất nhanh, mà việc hạ thấp lão sư Cao Lỗ khiến cho nguyên soái Vạn Kỳ Sơn vô cùng tức giận. Ông đã không giữ được bình tĩnh nữa mà đập bàn đứng dậy chỉ tay vào mặt Hồ Quý Chén.

-"lão sư là bậc nào tồn tại? Ta còn phải cung kính với người, nhưng ngươi tới đây năm lần bảy lượt tỏ ý khinh khi, có phải không coi chủ nhà là lão phu ra cái gì?"

Hồ Quý Chén giật mình, bởi dù thân phận có là đại hoàng tử đi chăng nữa thì Vạn gia vẫn là thế lực to lớn mà cả hoàng đế cũng phải e dè. Trong đôi mắt hắn có chút sợ hãi, thì lúc này lão sư lại hướng về phía nguyên soái, đưa bàn tay ra hiệu dừng lại.

-"tướng quân xin hãy bình tĩnh, vị đại hoàng tử kia nói không sai, không phải cứ tự nhận mình là hoàng sư thì là hoàng sư thật được. Lão phu cảm thấy vị hoàng tử kia không nói gì xúc phạm lão phu cả"

Đương nhiên với một người lớn tuổi lại có địa vị tôn quý như lão sư thì việc rộng lượng không chấp nhặt cũng là một lẽ sống ở đời. Lão sư vỗ tay, người hầu đi bên cạnh liền bưng ra một chiếc hộp dài, lão sư vuốt râu nói.

-"cổ nhân có câu "nói có sách, mách có chứng" , lão phu đã nói ra thì đương nhiên cũng phải đem bằng chứng để chứng minh rồi"

Nói xong liền tiến về phía chiếc hộp mà mọi người ai cũng đoán biết trong đó chứa cái gì. Ngoài những gia nhân không có địa vị nên không dám quá phận, thì những người còn lại đều bật dậy chạy lại gần để tận mắt xem lão sư khui hộp . Lão sư từ từ mở hộp ra, bên trong là một thanh kiếm tuyệt đẹp nằm gọn trong đó. Lão sư đặt nắp hộp ra một bên, vuốt râu.

-"xin giới thiệu với chư vị, hoàng phẩm đầu tay của lão phu . Lão phu đặt tên cho nó là : Phụng Vũ Hoả Kiếm"

Mọi người ồ lên kinh ngạc khi nhìn vào thanh kiếm với lưỡi kiếm màu đỏ tươi. Tuy không thể nói là đỏ như lửa, nhưng thực sự màu đỏ này thật hiếm có. Trên lưỡi kiếm khắc hình một con phượng hoàng lửa oai phong lộng lẫy. Hồ Nguyên Trừng thốt lên.

-"Là hoàng phẩm, đây chính là hoàng phẩm được chế tác từ hoả tinh thạch thuần khiết, thật tuyệt vời"

Mọi người lại ồ lên, trầm trồ tán thưởng, mà lão sư vui vẻ vuốt râu.

-"không sai, hoàng tử rất có kiến thức. Hoả kiếm này lão phu rèn từ hoả tinh thạch, đương nhiên ẩn trong kiếm đã tồn tại hoả sát. Trừ người mang thiên mệnh thủy linh căn ra thì đều có thể dùng được nội tại hoả sát của kiếm, mà đối với thiên mệnh hỏa linh căn thì..."

Nói tới đây lại ngừng lại, liếc mắt nhìn hai hộ vệ Thần Công và Thần Pháo. Hai hộ vệ này vốn dĩ đều là hoả linh căn, đôi mắt hai người nhìn hoàng phẩm này đều sáng rực lên"

-"thì đã mạnh càng mạnh hơn a....a...a..."

Lão sư bật cười khoái chí, liên tục vuốt râu.

-"không sai, chính là như vậy"

Ngay lập tức, lão sư vén tay áo cầm thanh hoàng phẩm lên, vuốt nhẹ lưỡi kiếm.

-"trong lõi kiếm lão phu đã khắc trận pháp, khi sử dụng sẽ dẫn ra Tam Muội Chân Hỏa thiêu đốt kẻ thù, gây sát thương theo thời gian"

Mọi người đi hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác, mà Hồ Nguyên Trừng đôi mắt cũng sáng rực lên, tay đưa về phía lão sư, miệng lắp bắp.

-"Lão sư, chẳng lẽ lại là..."Tru Ma Chân Hỏa Trận" trứ danh đó sao?"

Lão sư nhìn Hồ Nguyên Trừng, nheo mắt, tay chỉ về phía hắn, miệng mỉm cười.

-"ồ... hoàng tử biết trận pháp này sao?

Hồ Nguyên Trừng không trả lời lão sư, hắn lúc này như hóa rồ, hai tay ôm đầu, thốt lên.

-"Không thể nào, như vậy thì quá vô lý rồi, quá tuyệt vời rồi..."

Hồ Quý Chén nãy giờ vẫn im lặng , hắn đang rất quê, và tìm cách để chữa thẹn. Nhưng tư duy có hạn nên càng bôi xóa lại càng đen, hắn hừ lên một tiếng.

-"Ngươi có thể thôi làm quá lên như vậy được không? An Nam quốc ta đâu phải là không có hoàng phẩm đâu? Làm như ngươi lần đầu nhìn thấy vậy, giả điên giả rồ làm gì chứ?"

Hồ Nguyên Trừng bây giờ là chán thật sự. Hắn nhìn Hồ Quý Chén rồi tặc lưỡi, buồn chả thèm nói, thế nhưng hộ vệ Thần Công lại rất tò mò.

-" hoàng tử, trận pháp này có gì đặc biệt mà ngài phấn khích đến như vậy?"

Hồ Nguyên Trừng nhìn Thần Công mỉm cười, vỗ nhẹ cây quạt giấy vào vai hắn.

-"Huynh đệ có điều không biết. Trận pháp cùng cấp độ cũng phân ra cao thấp, khó dễ, mà Tru Ma Chân Hỏa Trận này chính là một trong mười trận hoả pháp lợi hại nhất, khó khắc vào lõi kiếm nhất"

Thần Công nghe vậy ngạc nhiên, mà Thần Pháo cũng không giấu được sự hiếu kỳ.

-"thật sự.... lợi hại lắm sao"

Hồ Nguyên Trừng quay sang túm lấy vai Thần Pháo, vẻ mặt vô cùng phấn khích.

-"Huynh nói không sai, trận pháp này dẫn ra Tam Muội Chân Hỏa thiêu đốt từ trong nội tâm con người, nước không thể dập tắt được, vì vậy khi đối đầu với người có thiên mệnh thủy linh căn , vốn là ngũ hành tương khắc với hoả, thì cũng không cần phải e ngại"

Thần Pháo tròn mắt ngạc nhiên.

-"như vậy không phải quá tuyệt vời rồi sao?"

Hồ Nguyên Trừng nghe xong thì túm chặt hơn, lắc mạnh "

-"Huynh có biết hoàng phẩm bảo phẩm khắc trận pháp Tru Ma Chân Hỏa Trận này còn có giá trị hơn cả một hoàng phẩm thượng phẩm khắc hai trận pháp thường không? Cái Phụng Vũ Hoả Kiếm này chính là hoàng phẩm tốt nhất An Nam quốc ta rồi đó"

Mọi người xung quanh nghe xong đều tròn mắt ngạc nhiên, ồ lên tán thưởng. Hồ Quý Chén càng lúc càng thẹn, mà lão sư lúc này lại bật cười, nhìn vào nguyên soái Vạn Kỳ Sơn.

-"ha ha ha.... vị hoàng tử trẻ tuổi này vậy mà không những hiểu biết lễ nghĩa, lại còn thông minh tài trí hơn người. Chúc mừng tướng quân đã tuyển được rể quý, lão phu thấy rất hài lòng"

Nguyên soái Vạn Kỳ Sơn lúc này không phủ nhận, lại cung kính thi lễ.

-"lão sư quá khen, Sơn mỗ thực sự cũng rất thích, nhưng chuyện đôi trẻ còn phải để chúng tự quyết định, thành bại còn xem vị hoàng tử kia thế nào rồi"

Hồ Nguyên Trừng vui mừng lắm. Hắn vừa lấy được lòng lão sư lẫn nguyên soái, quả là một công đôi việc, nhưng bào huynh của hắn thì không như vậy. Hồ Quý Chén vốn dĩ tới đây để tỏa sáng, mục đích cầu hôn Vạn Kỳ Vũ. Bây giờ lại bị chê cười, bị đem ra làm nền cho Hồ Nguyên Trừng, kẻ tỏa sáng bây giờ chính là bào đệ của hắn. Còn chuyện cầu hôn thì sao chứ, chắc chắn thất bại rồi. Nhìn sơ qua cũng biết bào đệ của hắn sáng cửa trở thành rể Vạn gia, hắn thực sự bị cho ra rìa . Tức giận chồng tức giận, nhưng ở lại chỉ mang thêm nhục. Hồ Quý Chén tức giận đập bàn " HỪ" lên một tiếng, phẩy tay bỏ về một mạch không thèm chào hỏi ai, cũng chẳng ai thèm níu giữ. Lúc này hai hộ vệ Thần Công và Thần Pháo nói vọng theo.

-"ĐẠI HOÀNG TỬ ĐI THONG THẢ......"

Khiến cho Hồ Quý Chén thực sự nổi điên. Chỉ là hai tên nô tài theo hầu hạ bào đệ của hắn mà cũng dám mỉa mai hắn ư? Hắn đã không còn chút oai phong tôn nghiêm nào nữa rồi, hắn la gào chạy đi trong điên loạn của sự phẩn nộ. Đúng là chuyện đời khó đoán.

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.