Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

quản gia và lão gia, thiệp mời sinh nhật

Tiểu thuyết gốc · 1089 chữ

Đã một năm kể từ lúc Vạn Kỳ Vũ bị Hồ Quý Chén lừa nhảy xuống hồ nước hôn mê thập tử nhất sinh. Một năm kể từ cái sự kiện khủng khiếp suýt chút nữa gây ra một cuộc binh biến đẫm máu, nhưng may mắn là đã không có chuyện gì xảy ra. Thời gian trôi qua nhanh chóng, và giờ đây nàng đã là mỹ nữ 17 tuổi xinh đẹp. Chỉ mới một năm thôi mà mọi chuyện thay đổi chóng mặt, Vạn Kỳ Vũ từ một ác nữ chua ngoa đanh đá không chịu tu luyện đã thay đổi thành một người hoàn toàn khác. Mấy tháng qua nàng đóng cửa tu luyện không ra khỏi Vạn phủ nửa bước, thậm chí cả những người trong Vạn phủ cũng ít người nhìn thấy nàng.

Quản gia của Vạn phủ đang ngồi cùng nguyên soái Vạn Kỳ Sơn ở trong thư phòng, cả hai đều yên lặng như đang suy nghĩ điều gì đó. Trên tay quản gia là tấm thiệp mời dự tiệc sinh thần của hoàng đế, quản gia nhìn nguyên soái trầm ngâm.

-"Lão gia, lão Hồ Quý Ly đã bắt đầu chạm tay vào Vạn gia ta rồi đó"

Nguyên soái gật đầu, trầm tư suy nghĩ.

-"đúng như dự đoán của ông, lão ta trước là phế truất ngôi hậu và thái tử, sau đó sẽ tiếp cận Vũ nhi"

Quản gia lại mở tấm thiệp ra xem, trong thiệp gi rõ ràng là "mời phụ tử nguyên soái" . Thế nên Vạn Kỳ Vũ chính là khách mời của hoàng đế, đây rõ ràng là một hành động tiếp cận khéo. trước giờ những sự kiên yến tiệc thì thiệp mời chỉ ghi tên gia chủ , còn người khách ấy có dẫn theo vợ con hay không thì tùy thuộc họ . Tấm thiệp ghi rõ phụ tử tức là mời cả hai. Quản gia lại hỏi nguyên soái.

-"Lão gia có định để tiểu thư đi dự tiệc không"

Trong lòng nguyên soái Vạn Kỳ Sơn thì thực sự rất muốn giữ Kỳ Vũ ở nhà, nhưng mọi chuyện đâu phải lúc nào cũng muốn là được? Ông rất tâm tư.

-"cái này...ta phải đi hỏi ý của Vũ nhi đã, xem nó tính thế nào rồi lúc ấy mới quyết định"

Quản gia gật đầu cho là phải, lúc này nguyên soái lại thở dài.

-"lão Hồ Quý Ly thật cao tay, lão ta phế truất cả ngôi hậu lẫn thái tử mà không gây ra bất cứ lộn xộn nào"

Quản gia siết chặt tấm thiệp, không khỏi không khen ngợi.

-"Quả đúng như vậy, chúng ta đều nghĩ khi Hồ Quý Ly phế truất hai mẹ con Tô thị sẽ dẫn đến một trận phong ba bão táp trong nội bộ Hồ gia. Thế nhưng tin tức tình báo thu được thì bọn họ cả ba mẹ con không những không căm hận gì mà còn trở nên thân thiết hơn. Thậm chí quan hệ hai huynh đệ Hồ Nguyên Trừng và Hồ Quý Chén trước giờ không mấy tốt đẹp thì giờ đây lại được cải thiện đáng kể, không biết lão Hồ Ly làm cách gì mà vi diệu đến thế?"

Nói xong cả hai đều lắc đầu thở dài. Bọn họ lúc trước đều đánh giá cao Hồ Quý Ly, thì hôm nay lại cảm thấy như là vẫn chưa đủ cao. Quả là mặt hồ thâm sâu không thấy đáy, khiến cho bọn họ càng thêm lo lắng.

Tháng sau là tiệc mừng sinh thần hoàng đế, lại mời cả phụ tử Vạn Kỳ Sơn. Đây chính là một cách mà Hồ Quý Ly dùng để tiếp cận Vạn Kỳ Vũ, nghĩ đến đây nguyên soái lại thêm lo lắng, khuôn mặt âu lo đến méo mó của ông làm quản gia không thể không an ủi. Quản gia trấn an.

-"Lão gia đừng có lo lắng quá, bởi tiểu thư bây giờ đã không còn là tiểu thư của trước đây, người đã trưởng thành hơn rất nhiều rồi. Lão Hồ Ly kia muốn ăn được ngọn cỏ non này cũng không dễ dàng gì đâu"

Nguyên soái Vạn Kỳ Sơn nhìn quản gia, khuôn mặt dịu đi phần nào. Ông thở dài một cái, tâm tư vẫn rất lo lắng.

-"ta không phải là không tin tưởng tài trí của ông, nhưng bảo ta không lo lắng sao được. Vũ nhi mới chỉ 17 tuổi thôi, để nó gánh vác nhiều gánh nặng như vậy, ta làm cha thật không tròn trách nhiệm. Ta thật sự vẫn không muốn để Vũ nhi đi vào hang cọp, có lẽ sẽ phải tính toán lại vấn đề này rồi"

Cả nguyên soái và quản gia đều biết rằng Hồ Quý Ly đang có ý đồ với Vạn Kỳ Vũ, nhưng có vẻ như Vạn Kỳ Vũ không biết điều này, quản gia lúc này lại ra ý kiến.

-"Lão gia, chi bằng đi gặp tiểu thư và nói rõ mọi chuyện, biết đâu tiểu thư sẽ có cách gì đó. Với tài trí của tiểu thư thì biết đâu...."

Nói đến đây thì ngập ngừng không nói nữa. Đúng như nguyên soái vừa nói, Vạn Kỳ Vũ mới chỉ 17 tuổi, để nàng phải gánh vác quá nhiều trọng trách thì quả thật không đúng lắm, nhưng có lẽ cũng chỉ còn cách này thôi. Nguyên soái nhìn quản gia rồi thở dài.

-"có lẽ chỉ còn cách này . Vậy để cho Vũ nhi tự quyết định vậy"

Khuôn mặt quản gia cũng dịu đi phần nào, lại hướng về phía nguyên soái mà hỏi.

-"Lão gia định khi nào sẽ đi gặp tiểu thư"

Nguyên soái trầm ngâm. Mấy tháng gần đây Vạn Kỳ Vũ miệt mài tu luyện, không còn để ý đến những chuyện khác nữa. Ông không muốn làm phiền con gái mình, ông lại thở dài.

-"có lẽ tối nay, khi Vũ nhi luyện công xong ta sẽ tới và nói rõ mọi chuyện, hy vọng Vũ nhi sẽ không bị ảnh hưởng"

Quản gia nghe xong thì không còn hỏi thêm nữa. Một tháng nữa là đại tiệc sinh thần của hoàng đế, thiệp mời chỉ đích danh phụ tử Vạn Kỳ Sơn. Không đi sao tránh khỏi tội khi quân, mà đi thì khác nào tự tay dẫn con gái yêu vào hang cọp. Nguyên soái Vạn Kỳ Sơn vì chuyện này mà rất âu lo.

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.