Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

ĐIÊN CUỒNG NHƯ ZOMBIE

Phiên bản Dịch · 1483 chữ

CHƯƠNG 73: ĐIÊN CUỒNG NHƯ ZOMBIE

“Giả sử....”

Tiêu Ngự tự nói, lúc chuẩn bị tiếp tục suy luận,

Ầm!

Cửa phòng bị một lực mạnh va phải, Vương Đông đột nhiên đi vào.

Xã hội lạnh băng như vậy sao?

Vào phòng tôi gõ cửa khó thế sao.....một thẻ đánh bạc ở trong miệng của Tiêu Ngự.

“Có chuyện rồi!”

Vương Đông nói lớn một câu, xông ra khỏi phòng.

Sắc mặt Tiêu Ngự khẽ biến, dứng dậy chạy.

Hai người lao ra khỏi khách sạn, trước cửa lớn vừa mới hạ xuống một chiếc trực thăng vũ trang.

“Chuyện gì?”

Trên trực thăng, Tiêu Ngự nhìn thẳng vào Vương Đông.

“Nghi ngờ người tự hại xuất hiện rồi.”

Biểu cảm của Vương Đông lạnh lùng, “Vừa được phát hiện.”

Làm sao có thể?

Tiêu Ngự khó tin nhìn anh ấy, phảng phất nói: Hắn là cầm thú?

Không phải nói vụ án này, một năm một lần sao?

“Nói đến cũng trùng hợp.”

Vương Đông nhìn qua Tiêu Ngự, “Hai tiếng trước, xảy ra ở Tân Thành!”

Đ-!

Sắc mặt của Tiêu Ngự trong chốc lát lạnh lùng, ánh mắt lạnh thấu xương.

Con người đều có quan niệm địa lí, có lúc rất giống động vật.

Tân Thành là quê hương của Tiêu Ngự, xuất hiện loại vụ án phạm tội này, anh ấy không thể nhịn được.

Thằng oắt con, nhân lúc ta ở nơi khác, đến ẩn nấp ăn cắp thạch anh?

“Vẫn phát hiện kịp thời, người bị khống chế rồi.”

Vương Đông nhanh chóng nói: “Nhưng mà, trạng thái của đối phương rất không thích hợp!”

Tiêu Ngự kinh ngạc.

Sao lại không thích hợp?

.......

Bốn tiếng sau.

Trực thăng quân đội hạ cánh ở Tân Thành, chi đội điều tra hình sự.

Tiêu Ngự bước xuống trực thằng thì nhìn thấy người quen.

Đại đội trưởng chi đội hình sự 1, Ngưu Minh.

Hai người từng hợp tác qua, gặp mặt bắt tay một cái.

Ngưu Minh nhìn nhóm nhân viên an ninh quốc gia kia, lại nhìn qua Tiêu Ngự, nhếch mép.

Tiểu gia hỏa ngày hôm nay ở cùng một chỗ với người của an ninh quốc gia?

Nghĩ đến kinh nghiệm hợp tác phá án cuộc thảm sát cả gia đình, lại nhìn qua quân hàm cảnh sát viên cấp 1 trên vai của Tiêu Ngự, nội tâm Ngưu Minh cảm thán.

Lão Triệu nói không sai, tên tiểu tử này là một con rồng.

Sớm muộn sẽ bay ra khỏi vũng nước nhỏ Tân Thành này!

...........

Phòng thẩm vấn.

Cả người đàn ông đều là máu, bị chế trụ chắc chắn trên ghế thẩm vấn.

Cho dù miệng bị lấp kín, trong yết hầu của anh ta vẫn còn truyền đến tiếng la hét nặng nề của dã thú.

Càng đáng sợ là, cơ thể của anh ta đang điên cuồng giãy dụa, muốn thoát khỏi ghế thẩm vấn.

Còng tay trên hai tay của anh ta sớm đã lộ ra da thịt, máu tươi chảy xuống.....

Người điên?

Đây là ấn tượng đầu tiên đối phương để lại cho Tiêu Ngự.

Khi anh ấy nhìn thấy đôi mắt của đối phương, lại phủ định phỏng đoán.

Đôi mắt đó thế mà là màu đỏ.

Lòng trắng của mắt toàn tư máu, xuất hiện chứng sưng huyết.

Lập lòe rực rỡ điên cuồng, lại vẫn có thể nhìn thấy.......sảng khoái!

“Thuốc an thần không có tác dụng với anh ta, lại như vậy tôi hoàn toàn không cứu nổi anh ta.”

Tiếng la hét lo lắng vang lên.

Người nói chuyện là một bác sĩ.

Cứu chữa cái gì?

Tiêu Ngự nhìn về một tay người đàn ông ngồi trên ghế thẩm vấn.

Không có năm ngón. Máu tươi chảy xuống.

Giậm chân, bắp đùi ném lên.

Bụp!

Chân roi của Tiêu Ngự đánh vào gò má của người đàn ông điên kia.

Một đánh, người đàn ông xụi lơ lảo đảo, bất tỉnh rồi.

Vương Đông: ..........

Ngưu Minh: ........

Bác sĩ: .........

“Tại sao không đánh ngất hắn?”

Tiêu Ngự nhíu mày, nhìn về phía Ngưu Minh.

Ngưu Minh trợn mắt, “Chúng tôi là cảnh sát!”

Tiêu Ngự không nói gì.

Vương Đông nhìn qua Ngưu Minh, lắc lắc đầu.

Một số người tiến không lên không phải là do không đủ năng lực.

Mà là năng lực ứng biến ngẫu nhiên không được.

Không có đầu óc linh hoạt, anh làm sao có thể lãnh đạo người khác?

Binh vương rất nhiều, đổi từng người một, cấp tướng lại rất ít.

Chính là đạo lý này!

..........

Phòng họp đội điều tra hình sự.

Tiêu Ngự đang nhìn video giám sát.

Ban đêm, hai giờ mười lăm phút.

Một người đàn ông như cái xác không hồn, trong tay xách một cái túi, xuất hiện trên một con đường.

Ghép lại những hình ảnh trong video, người đàn ông đến một con hẻm phía sau tòa nhà thương mại.

Lúc bước chân dừng lại, vừa đúng đứng dưới video giám sát.

Thông qua video có thể thấy được người đàn ông ngẩng đầu.

Hướng về video cười quỷ dị mà lạnh ngắt.

Nụ cười kia, khiến người ta cảm thấy sởn tóc gáy.

Người đàn ông ngồi xuống dưới đất, mở túi ra.

Lấy ra một thứ giống như công cụ.

Dao găm, cái kìm, cái búa, tua vít, một cái cưa gỗ.....

Quả nhiên có người nhìn thấy mấy thứ này, rất có thể cho rằng người đàn ông là một nhân viên bảo dưỡng.

Mà Tiêu Ngự nhìn thấy trong đó, mí mắt có chút không khống chế được nháy hai cái.

Anh ta không phải là muốn bảo dưỡng cái gì.

Anh ta là đang chuẩn bị cho bữa tiệc.

Mà bản thân anh ta, chính là món chính!

Quả nhiên như vậy, giống như những gì Tiêu Ngự phỏng đoán.

Tay phải người đàn ông cầm lấy cưa gỗ, giơ về phía tay trái, cưa xuống.......

Rất nhanh một ngón tay đã bị cưa đứt, máu bắn tung tóe trên đất.

Ngón tay chưa rơi xuống, còn cầm theo một ít thịt vụn trong lòng bàn tay.

Nụ cười sảng khoái lại quỷ dị, xuất hiện trên khuôn mặt người đàn ông.

Anh ta mở miệng, cho ngón tay đó vào nhai.....

Tiêu Ngự ngẩng đầu, nhìn sắc mặt Ngưu Minh bên cạnh trắng bệch.

Lần đầu tiên anh trai này nhìn thấy loại video này, biểu hiện rất bình thường.

Nhìn mọi người trong tổ an ninh quốc gia rất điềm tĩnh....ồ, mặt của Vương Đông có chút trắng?

Tiêu Ngự tiếp tục xem video ghi hình.

Rất trùng hợp, lúc mà người đàn ông ăn hết năm ngón tay.

Có một cảnh sát tuần tra, xuất hiện trong con hẻm nhỏ.

Lúc nhìn thấy người đàn ông đang ăn ngón tay, cảnh sát tuần tra bị dọa đến mức hồn bay phách lạc, ngồi liệt xuống dưới đất.

Không có cách nào, người bình thường đều không chấp nhận nổi một màn này.

Đến Tiêu Ngự lúc mới đầu xem video, bị Mộc Thanh Vũ từ phía sau ôm lấy, suýt nữa bị dọa tè ra quần.

Ban đêm trợ giúp cảnh sát tuần tra an ninh, bốn người một tổ, hai cảnh sát nhân dân và hai cảnh sát phụ.

Hình dáng tàn độc điên cuồng kia giống như là....... một con zombie ăn thịt người!

Người đàn ông tấn công cảnh sát phụ của cảnh sát nhân dân hoàn toàn đang há miệng, liều mạng cắn xé!

Một cảnh sát phụ rất (Đắc Vương Triệu) không cẩn thận bị cắn vào cánh tay, ống tay áo bị xé ra, cắn một miếng thịt.....

Bốn người, dừng suốt thời gian nửa tiếng mới tính là đưa người đàn ông chế ngự triệt để.

Đội điều tra hình sự nhận được yêu cầu hỗ trợ đến hiện trường, đưa người đàn ông đến đại đội 1 đại đội hình sự....

Video kết thúc!

“Anh thấy thế nào?”

Vương Đông hít sâu một hơi, nhìn về Tiêu Ngự.

Nguyên Phương, anh thấy thế nào.......Tiêu Ngự không hé răng.

Suy nghĩ về động tác cắn xé điên cuồng của người đàn ông kia trong video.

Anh ấy nghĩ đến một loại thuốc độc ở kiếp trước.

Sau khi hút và phong thái của người đàn ông điên cuồng kia tương tự nhau.

Có một số người gọi loại thuốc độc đó là đội thuốc zombie.

Nó còn có một cái tên khác: dục diêm!

“Lấy máu đưa đi xét nghiệm.” Tiêu Ngự nặng nề mở miệng.

Hai tiếng sau, kết quả xét nghiệm pháp ý đã có.

Trong cơ thể của người đàn ông quả thực sót lại một loại thuốc nào đó.

Nhưng mà không phải là dục diêm.

Tiêu Ngự nghi hoặc.

Sẽ là cái gì?

Lời Nhắn Chương 73
Tặng cả nhà chương này và chương tiếp theo, cảm ơn cả nhà đã ủng hộ nhóm dịch !!!
Bạn đang đọc Coi Mắt Nhầm Bàn, Tôi Bị Đối Tượng Xem Mắt Bắt Cóc (Bản dịch) của Đại Tràng Bao Tiểu Tràng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xemayoi2872
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 401

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.