Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Long ngữ.

Tiểu thuyết gốc · 2475 chữ

Dồn lực đẩy, khiến cánh cổng nặng nề chậm rãi mở ra, Hàn Vũ chợt nghe thấy tiếng kim loại lạnh lẽo vang lên.

Dù âm thanh tương đối nhỏ, nhưng đủ làm gã giật mình.

Tên này tức thì lộn một vòng về phía sau.

Gần như cùng lúc, từ bên trong cánh cổng, vô số mũi tên phóng ra, mang theo hàn khí kinh người, lao thẳng tới hắn.

Một trong số đó sượt qua đùi gã, để lại vệt máu nhỏ.

Tuy vết thương không lớn, nhưng hàn độc từ đầu mũi tên lưu lại nhanh chóng ăn sâu vào máu.

Toàn thân tê cóng, Hàn Vũ bất động trong hơn mười phút đồng hồ.

Tới khi độc tính tan đi, gã vẫn run rẩy vì lạnh.

- Mịa nó, mở cánh cổng thôi mà cũng đặt bẫy! Tên bạo dâm biến thái! - Gã nguyền rủa kẻ thiết kế những cái bẫy này.

Hàn Vũ di chuyển giữa những hành lang đá quanh co, rối rắm. Mí mắt trĩu nặng, gã phải chống chọi cơn buồn ngủ mỗi lúc một lớn dần.

Khác với trong game, khi mà nhân vật chẳng cần ăn, uống, ngủ, nghỉ mà vẫn hoạt động bình thường, tên này không thể thiếu những nhu cầu đó được.

Cưỡng lại cám dỗ muốn làm một giấc, hắn cất từng bước nặng nhọc.

Trước đó, gã đổ nước lên đầu, lên mặt hòng tìm lại sự tỉnh táo cần thiết, nhưng hiện tại, bình đã cạn, Hàn Vũ chỉ có thể dựa vào ý chí bản thân mà gắng gượng.

Dọc theo đường đi, trên hai bên vách tường hoặc tại những ngã rẽ, nhiều khối cầu màu trắng, to nhỏ khác nhau nằm la liệt.

Cẩn thận quan sát, đó là những cái bọc nhớp nháp, bên trong chứa vô số hạt cỡ đầu ngón tay – trứng nhện.

Mạng nhện bao bọc những khối cầu này, thậm chí còn giăng kín cả lối đi.

Đa số đã bị chém rách, gần đó, là xác những con nhện khổng lồ.

Đám này vừa mới chết, chất dịch xanh – mà Hàn Vũ tin là máu - còn ròng ròng chảy ra.

Kẻ ra tay kiếm pháp cực kỳ cao, một chém chém đôi lũ này!

Phải biết, nhện khổng lồ vừa có thể phun dịch độc làm mù kẻ địch, lại vừa có vuốt và răng nanh cực kỳ sắc bén, nếu là bản thân, gã chỉ có thể dùng cung từ xa, vừa đánh vừa né.

Vậy mà kẻ ra tay lại chọn áp sát, một chiêu tước đi một mạng!

"Hẳn là Recorder cùng Sát Long Nhân, chưa đi được bao lâu."

Tiếp tục bám theo, đôi khi, anh thanh niên số nhọ của chúng ta tìm thấy những cái rương bằng thép, nhưng lại trống rỗng, rõ ràng, đã bị kẻ đi trước vét sạch.

Dân Nord cổ có phong tục tùy táng, chôn cất vàng bạc châu báu hay vũ khí cùng người đã khuất.

Nên mới có chuyện đám Draugr mang theo đầy đủ áo giáp, kẻ thì cầm gươm, đứa thì cầm rìu như thế.

Lại qua một đoạn hành lang, Hàn Vũ thấy xác lũ Skeever nằm la liệt. Một bầy chuột lớn, hơn trăm con, vậy mà không còn sống một mống nào.

Vẫn là thủ pháp cũ, một kiếm chém đôi!

Chiến trường ngổn ngang trong máu thịt và nội tạng lũ quái vật.

Có vài lần, Hàn Vũ bắt gặp những con dơi bị kinh động, bay toán loạn trên trần hang, làm bụi đất rơi xuống mù mịt.

Lấy tay che mặt, tiếp tục di chuyển, tên này nhận thấy xung quanh đã dần sáng hơn.

Đôi chỗ, khảm trên vách tường, là những viên đá quý hay tinh thể.

Chúng phản chiếu đủ mọi loại màu sắc mê người.

Nhưng anh thanh niên đang túng tiền này không có ý muốn đào móc chúng ra, bởi biết quanh đó đặt cơ quan.

Tham lam mà dính phải số bẫy đó, được không bằng mất.

Phía trước truyền tới những âm thanh đều đều, là tiếng không khí bị xé rách!

Bắt gặp một đoạn đường hẹp, trên trần gắn những cái rìu tựa như con lắc, không ngừng chém qua chém lại, lưu lại trên mặt đất những vệt dài khủng bố.

Tên mê game này dừng bước hồi lâu, bối rối nhìn thứ cạm bẫy trước mắt.

Tuy biết sớm muộn sẽ gặp loại bẫy này, nhưng tận khi đối diện, gã mới cảm thấy sự hung hiểm của nó.

Những cái rìu bản lớn, lưỡi cực kỳ sắc, nghiêm trọng hơn, chúng kết thành cả một hệ thống!

Trong trò chơi, Hàn Vũ biết quy luật để vượt qua, chỉ cần di chuyển theo kiểu zic zac là thoát.

Nhưng đó là trong game! Còn hiện thực thì tàn khốc, đám rìu này, cái chém ngang, cái bổ dọc, cái lại xiên chéo!

Gã nhìn đến hoa cả mắt mà chưa tìm ra biện pháp.

- Độ khó legendary à? Gã thở dài ngao ngán.

Legendary là cấp độ khó nhất trong trò chơi, nhưng chẳng thể so với cái trước mặt.

- Chẳng hiểu đám Sát Long Nhân đi qua kiểu gì? Mạnh mẽ lao qua? Chỉ cần trúng một chém thôi là cũng trầy da tróc vẩy rồi! Tên này tự hỏi.

- Không, phải có cách! Nhất định phải có cách! Tuy những cái "rìu treo ngược" này thoạt nhìn có vẻ tùy ý, không theo quy luật nhưng nội việc chúng chém qua chém lại mà không chạm vào nhau thì đương nhiên phải có huyền cơ trong đó.

Hàn Vũ đứng thôi diễn cả buổi tới mức hoa mắt chóng mặt, trời đất quay cuồng song vẫn bó tay.

- Vậy thì chơi theo kiểu của ta vậy.

Nảy ra ý tưởng mới, gã trở lại chỗ Skeever bị đồ sát. Kéo lê những con chuột to như sói này đi là một công việc nặng nhọc, khiến một kẻ "vừa bị thương vừa buồn ngủ vừa mệt" như gã thở không ra hơi.

Mấy tiếng sau, khi mà Hàn Vũ cảm thấy đã đủ xác chuột, gã đẩy chúng vào trong đường hầm chật hẹp.

Bị xác lũ Skeever làm kẹt lại, đám rìu kia ngừng di chuyển, lộ ra một khoảng trống nhỏ đủ để Hàn Vũ chui qua.

Gã xử lý từng cái rìu một cho tới khi sang được đầu bên kia hầm.

Tại vị trí này, vốn có một cánh cổng đá phải nhờ đến Dragon Claw mới mở được.

Hiển nhiên, Hàn Vũ không có cái vuốt rồng đúc từ vàng ròng này, bởi nó đã nằm trong tay Sát Long Nhân.

Tuy thế, khi mà Sát Long Nhân cùng Recorder đã dùng đến cái chìa khóa đó để vượt qua, cánh cổng cũng chìm luôn vào trong lòng đất, thành ra Hàn Vũ nhẹ nhàng đi tiếp.

- Vậy là đã qua một đêm!

Bleak Falls Sanctum nằm trong lòng ngọn núi, ánh nắng thông qua đỉnh vòm chiếu xuống khiến nơi đây sáng sủa hơn nhiều. Cùng với đó, nước do băng tan trên núi đổ xuống, tạo thành dòng thác trắng xóa.

Cây cối xanh tươi, không khí cũng không còn nóng bức, ngột ngạt như bên trong lăng mộ.

Nổi bật là bức tường đá hình ngũ giác với chóp cao đến mười mét, bị uốn lại theo hình cánh cung.

Ngoài phần trên hoa văn tinh mĩ, tôn lên sự thống trị của long tộc, thứ quan trọng nhất là phần bên dưới - nơi khắc lại Long ngữ - Voice.

Cùng với việc loài Rồng đã biến mất từ kỷ nguyên thứ hai, Long ngữ cũng dần lụi tàn, tản mát tại các tàn tích trên lục địa.

Toàn cõi Tamirel, cũng chỉ còn sót lại vài thực thể sử dụng được thứ ma pháp quyền năng này.

Số mệnh đã an bài, Sát Long Nhân là kẻ kế tiếp.

Hiện tại, đang diễn ra trận chiến ác liệt giữa một tên to xác và một cô gái nhỏ bé - Draugr Overlord vs Recorder.

Xét về sức mạnh, tên trùm cuối thuộc nửa trên của tộc xác sống, qua mấy ngàn năm thống trị nơi đây, đã ngộ ra được chút Long Ngữ, biết dùng Unrelenting Force và tam đoạn thức.

Unrelenting Force là ma pháp dạng Voice – tuyệt kỹ của long tộc, nó có thể đánh văng kẻ địch ra xa, làm chúng choáng váng.

Tam đoạn thức là chiêu thức cơ bản của lũ xác sống, đúng như tên gọi, đánh ba đòn liên tiếp, cái sau sát thương cao hơn cái trước. Tuy là chiêu thức phổ biến, nhưng khá lợi hại. Nó áp dụng được cho mọi loại binh khí cận chiến, từ kiếm, trường kiếm, rìu, búa, chùy.. tùy vào cấp độ của kẻ thi triển mà uy lực sẽ khác.

Hiển nhiên, với Draugr Overlord, kẻ thống trị hầm ngục này, tam đoạn thức đạt tới mức lô hỏa thuần thanh, uy lực bức người.

Dùng Unrelenting Force thổi bay Recorder, tên trùm cuối nhào tới, thi triển tam đoạn thức. Kiếm trong tay gã như xé rách hư không, giáng những đòn hủy diệt lên đầu cô gái dễ thương.

Song kiếm trong tay Recorder giơ lên quá đầu, chống đỡ quyết liệt. Cô nàng chẳng hề quan tâm tới máu miệng đang trào ra, cười man rợ:

- Ngươi nghĩ ngươi hạ được ta sao đồ bẩn thỉu? Ngươi sẽ chỉ làm hồ sơ chiến tích của ta dày thêm mà thôi! Hahaha.

Nhưng thân thể bé nhỏ ấy lại bị thổi bay đi, đập thẳng vào vách đá khiến nó lõm lại.

Vạch máu cô nàng sắp chạm đáy!

Tên trùm cuối tuy tấn công đơn giản, cứ đánh văng, làm đối phương choáng, dùng tam đoạn thức gây tối đa sát thương rồi lặp lại, liên tục như thế, rất khó đối phó.

Recorder nhất thời không nghĩ ra cách ứng chiến.

Nàng thuộc dạng kiếm sĩ, thuần sát thương, tuy dùng được cung và một ít ma pháp nhưng không hiệu quả khi đối đầu với Draugr Overlord.

Chỉ là, tên trùm ngu xuẩn không nhận ra một điều, Sát Long Nhân đâu?

Tên thanh niên này đang đứng trước bức tường đá, tham ngộ Long Ngữ.

Thoát ly khỏi thực tại để chìm đắm trong văn tự cổ kia, gã gần như nắm được Unrelenting Force, thứ mà tên trùm phải mất cả ngàn năm để ngộ ra!

Quả không hổ là kẻ được vận mệnh lựa chọn, ngộ tính cao ngút trời!

Hàn Vũ không cam lòng đứng nhìn Recorder chết trước mặt mình, nhưng cuộc chiến đó gã cũng chẳng có thực lực tham gia vào!

- Mấu chốt là phải câu giờ cho Sát Long Nhân!

Thấy xung quanh nhiều khối đá to nhỏ khác nhau, ngổn ngang trên đất, tên này nảy ra một ý.

- Lấy đá trọi trùm cuối? Ý tưởng ngốc nghếch nhất từng nghĩ ra được!

Nhưng hỏa ra nó lại có tác dụng ra trò. Tên Draugr Overlord đang đánh nhau dữ dội thì từ đâu đó, một tảng đá bay thẳng vào mặt, âm thanh thực vang. Dù chẳng gây ra chút sát thương nào, nhưng chốc một tảng đập vào mặt, lát lại một tảng khác đâp vào đầu, cứ như một con muỗi vo ve bên cạnh vậy, cực kỳ khó chịu.

Cảm thấy bị xỉ nhục, Tên xác sống tạm buông tha Recoder, đảo mắt tìm con bọ chét đáng giận kia.

Nhưng con bọ xảo quyệt ấy cứ thoắt ẩn thoắt hiện, không ngừng tập kích, không ngừng quấy rối.

Áp lực được giảm bớt, Recorder dễ thở hơn hẳn.

Cô nàng uống vào mấy bình hồi máu, rồi man rợ cười:

- Tên xác sống ngu xuẩn! Ta sẽ tiễn ngươi một lần và mãi mãi! Thiên dực song trảm kiếm!

Cặp kiếm trong tay cô nàng như đôi cánh xòe rộng, vô số kiếm ảnh xé rách không khí mang theo sự thù hận ngút trời trút lên đầu gã Draugr Overlord.

Cát bụi mịt mù, con trùm cuối áo giáp tả tơi, để lộ ra phần da thịt khô quắt rợn người.

Cặp mắt đỏ rực của nó cũng ảm đạm đi không ít.

Chỉ trong nháy mắt, thanh máu của nó còn lại một phần mười! Nhưng mà nó còn chưa chết! Trong khi Recorder đã sức tàn lực kiệt. Chiêu thức cô thi triển cũng ảnh hưởng không nhỏ lên bản thân. Máu từ mũi, từ miệng không ngừng trào ra, hết sức đáng thương.

Cùng lúc đó, một tiếng gầm dữ dội rung chuyển cả dãy núi.

- Đúng thật. Là kẻ được số mệnh chọn lựa nó phải khác bọt. Hàn Vũ tặc lưỡi - học thêm một kỹ năng thôi mà cũng gây ra động tĩnh lớn như thế, hài.

Như lời tên này vừa than vãn, Sát Long Nhân đã học xong Unrelenting Force.

Gã hướng về phía tên trùm thét dài một tiếng.

Tên xác sống liền bị đánh bay lên không trung, kẻ được chọn phi thân tới, cây rìu lớn trong tay gã chẻ Draugr Overlord làm hai mảnh.

- Ngài thật ngầu quá đi! Em vui vì ngài đã vừa thăng thêm một cấp - Recorder đứng dậy, lau máu ở khóe miệng, vui vẻ nói.

Gã thanh niên tiến tới xác tên trùm, tìm kiếm một lúc, thu lấy vật phẩm quan trọng.

- Bỏ vào trong nhẫn không gian đi! - Gã ra lệnh.

Recorder phụng phịu làm theo, rồi tự thoại:

"Ghi chú số 33E7: Sát Long Nhân là một anh hùng! Một người rất ngầu - người chẳng hề quan tâm gì đến cái bụng đói meo của cô thuộc hạ bé nhỏ hay việc cô gái đáng yêu đó cần đi ngủ.. á này chờ em với!"

Khi tiếng nói biến mất phía cuối đường hầm, Hàn Vũ mới chui ra từ một hốc đá.

Bộ dạng hắn lếch thếch, mái tóc vàng lãng tử đã bù xủ, phủ đầy bụi đất.

Chiếc áo quấn quanh vết thương ở bụng chả khác chi miếng rẻ rách, loang lổ máu.

Tiến tới dòng thác, để nước lạnh xối lên đầu xua đi sự mệt mỏi cùng cơn buồn ngủ, kế đó, gã đi xuyên qua màn nước trắng xóa, tiến vào bên trong.

Trước mắt tên này là một cái hang âm u bị vô số những rễ cây phủ chằng chịt.

Giữa hang, trên tảng đá được gọt vuông vức như cái bàn, đặt chiếc rương nhỏ.

Ánh sáng yếu ớt lọt ra từ bên trong cái rương đó khiến Hàn Vũ mỉm cười, tiến đến.

- Cuối cùng đã lấy được mày!

Bạn đang đọc Cổ thư sáng tác bởi levuvu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi levuvu
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.