Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhiệm vụ.

Tiểu thuyết gốc · 1469 chữ

Hàn Vũ ngắm chiếc rương ngay trước mặt nhưng không vội mở.

Mắt đỏ ngàu sau một đêm thức trắng, hiện tại gã cần ngủ trước.

Vừa đặt lưng lên tảng đá, ôm chiếc rương vào lòng, tên này đã ngáy to.

Những tia nắng cuối cùng trong ngày tàn đi, nhường lại bầu trời cho ánh trăng đêm huyền ảo.

Qua lỗ hổng trên đỉnh vòm, chúng phủ xuống mặt đất, nhuộm cỏ cây hoa lá trong màu tím dìu dịu.

Hàn Vũ thức giấc, cảm thấy trán hâm hẩm sốt.

Gã cởi bỏ chiếc áo rách nát, kỹ càng quan sát vết thương.

Dù đã xử lý bằng nước, nhưng không hiệu quả.

Chúng đã bắt đầu mưng, biểu hiện của việc bị nhiễm trùng.

Tên này biết mình không còn nhiều thời gian, cần phải chữa trị gấp.

Thế giới hiện tại không có thuốc kháng sinh, thay vào đó, họ trị liệu bằng ma pháp, dạng như fast healing, healing hand, holy light..

Còn cách khác là dùng dược thảo, do luyện dược sư chế tạo.

- Cần phải nhanh chóng đến Whiterun! Temple of Kynareth hoặc Arcadia' Cauldron.

Tiếp đó, Hàn Vũ tính tới chiếc rương bên cạnh.

Mở nắp rương, ánh sáng thuần khiết lan ra, ngập tràn trong hang.

Nguồn sáng là viên đá hình cầu cỡ lớn, y hệt quả bưởi, theo đúng nghĩa đen, bề mặt trắng bóng, không chút tì vết.

Hàn Vũ chạm lên thứ vưu vật ấy, bên tai gã vang lên âm thanh của một người phụ nữ - không - là của một nữ thần, từ thượng giới:

- Một bàn tay khác đã chạm vào viên đá dẫn đường. Hãy nghe cho kĩ. Tuân theo và vâng lời. Hắc ám bẩn thỉu đã xâm nhập vào đền thờ của ta. Thứ hắc ám mà ngươi sẽ phải tiêu diệt. Mang khối đá dẫn đường này tới núi Kilkreath. Và ta sẽ sử dụng ngươi như kẻ thanh lọc ánh sáng cho mình.

Dù trong game đã nghe thông điệp này nhiều, nên có sự chuẩn bị trước tinh thần, gã vẫn phải nhíu mày:

- Đây là nhờ vả hay ra lệnh vậy? Bộ nghĩ là thần thì là mẹ thiên hạ luôn hả? Mà thanh lọc ánh sáng? Nghe cứ như quảng cáo thuốc tẩy vậy!

Dĩ nhiên, tên này chỉ dám nói thầm trong bụng. Chủ nhân thông điệp là Meridia, hay Merid-nunda – The Daedric Prince of Life and Lady of Infinite Energies.

Nguyên cái tên đã biết không phải "dạng vừa đâu".

Để giải thích cội nguồn gốc rễ không biết đến ngày tháng nào mới xong.

Nói một cách ngắn gọn, thần linh ở thế giới này chia làm hai loại.

Tốt - xấu? Nam – nữ? Già – trẻ? Xinh – xấu? Đã lập gia đình - ế? Tất nhiên đều không phải.

Mà là Aedric – tổ tiên của các chủng tộc trên toàn thế giới và Daedric – đám còn lại.

Mà thần thì cũng có thần "lọ", thần "chai", Daedric hay Aedric thì cũng có người xấu và kẻ tốt, nhầm, người tốt và kẻ xấu.

Nhưng Aedric thì đa phần tốt hơn. Chuyện, con cháu nhà mình không đối xử tốt, không lẽ đối xử tốt với con cháu nhà hàng xóm?

Còn Daedric thì đa phần đều xấu. Đương nhiên, con cháu tao quái đâu? Đám này còn chuyên xúi giục người trần làm điều bậy, "xúi trẻ con ăn cứt gà".

Nhưng cũng có ngoại lệ, và Meridia nằm trong số này.

Tuy thuộc nhóm Daedric, bà căm ghét lũ undead nên sẽ ban sức mạnh cho kẻ nào thanh tẩy được chúng.

Hàn Vũ thì không ưng giọng điệu mẹ thiên hạ của bả lắm, nhưng lại khoái cây kiếm Dawnbreaker – phần thưởng ban cho kẻ thành công nhiệm vụ.

Gã chọn hệ Ma Kiếm Sĩ, sở hữu thanh kiếm này thì như hổ thêm cánh, như rồng ra biển lớn.

Cũng phải nói thêm rằng, ma pháp đa phần phải dùng tay để thực hiện, trừ mấy dạng như long ngữ dùng tiếng thét..

Nếu cầm vũ khí hai tay như trường kiếm, đại đao thì khỏi dùng phép.

Vừa vặn, Dawnbreaker thuộc hàng khủng trong số vũ khí một tay.

Nhưng "có làm thì mới có ăn", phải đi đòi nợ thuê, giành lại đền thờ của Meridia thì cũng hơi căng.

Đặt khối đã dẫn đường sang một bên, trong rương còn chứa sách, đá quý cùng một sợi dây chuyền.

Hàn Vũ mở cuốn sách, bắt đầu đọc:

Kiếm kỹ: Phi thiên kiếm.

Cấp độ: Cơ bản.

Mô tả: Trong phạm vi năm bước, lướt theo hướng mũi kiếm, né được công kích của kẻ địch.

Yêu cầu thể lực: 10.

Thời gian hồi chiêu: 10 s.

Ghi chú: Cần để tâm tới vị trí, tránh lao xuống vực.

Hàn Vũ đọc tới cuối trang, cuốn sách hóa thành nhiều điểm sáng bao trùm lấy hắn, nhập vào cơ thể tên này rồi tan biến.

- Vậy là xong hả? Tiện nhỉ? Giá mà toán, lý, hóa, văn, sử, địa, kinh tế lượng, tư tưởng Mac-Lênin, triết học đại cương.. cũng học nhanh như vậy thì tốt. Mở ra đọc một lần, thuộc! Sao người ở thế giới này không trở thành giáo sư, bác sĩ hết nhở? Gã tự hỏi.

- Xem ra phi thiên kiếm cũng không tệ, là một kỹ năng thiên về né tránh. Có điều thời gian hồi chiêu hơi lâu. Mà thể lực thì xem ở đâu?

Trong game, gã có thể bật bảng chỉ số, quan sát thông tin nhân vật.

Nhưng hiện tại, tên này không biết tìm bảng chỉ số nơi nào.

- Đành để sau vậy.

Kế đến là số đá quý, ước chừng ba septim vàng, đủ để tên nghèo này mua ít đồ cần thiết.

Cầm sợi dây chuyền, gã ngắm nghía kĩ càng.

Nó làm bằng bạc, đính một viên tinh thể xanh dương cỡ ngón tay cái, bên trong ma văn lưu chuyển, kết thành đồ án hình cây cung.

Hàn Vũ đoán vật phẩm trên tay thuộc hệ cung thủ, nhưng không rõ tác dụng cụ thể.

- Chắc phải mang tới chuyên gia giám định.

Rời khỏi thác nước lạnh giá, gã tiến tới phiến đá có khắc long ngữ ma văn.

Tên này biết nhiều địa điểm trên toàn cõi Skyrim, nơi có chứa những loại Voice khác.

Cung cấp vị trí của chúng cho Sát Long Nhân?

Hàn Vũ không cho rằng đó là ý tưởng hay.

Là kẻ được số mệnh chọn để cứu thế giới, tên mặt lạnh đó sớm muộn cũng tự tìm ra được.

Nói cho hắn biết trước, ngoài việc có được tin tưởng hay không, còn phải giải thích nhiều chuyện khác, tự mua dây buộc mình.

Số thời gian, sức lực đó Hàn Vũ dùng để tăng cường bản thân còn hơn.

Vậy đồng hành cùng Sát Long Nhân và Recorder thì sao?

Đó là ý tưởng tệ nhất.

Kẻ xuyên không bất đắc dĩ của chúng ta hiện tại thực lực yếu ớt, Sát Long Nhân có muốn mang theo cục tạ như vậy hay không còn khó nói.

Mà đi bên cạnh tên đó nguy hiểm trùng trùng, Hàn Vũ cũng không an toàn.

Lặng lẽ phát triển thực lực mới là cách tốt nhất.

Đứng trước phiến đá, ngắm nhìn loại ngôn ngữ loằng ngoằng của mấy con rồng, Hàn Vũ tưởng như đang ngắm bầy nòng nọc bơi lội.

- Chữ xấu như gà bới! À, chữ xấu như rồng bới mới đúng! Tên này chế giễu.

Nhận ra bản thân không có duyên với loại ma pháp hùng mạnh bậc nhất này, gã có hơi thất vọng, nhưng không cưỡng cầu.

Phải biết Draugr Overlord mất cả ngàn năm mới ngộ ra được, Hàn Vũ không có nhiều thời gian như thế.

Không để mất thời gian thêm nữa, tên này theo lối mà Sát Long Nhân rời đi.

Bởi đám quái vật, lũ xác sống ở đường đó đã bị dọn dẹp sạch sẽ, nên hắn đi một mạch, chẳng mấy chốc đã rời khỏi hầm mộ.

Bước qua cánh cổng nặng nề đúc bằng hàn thiết, gã trở lại đại điện Bleak Falls Barrow.

Những cơn gió lớn thổi qua bức tường đá, qua những cây cột tạo thành âm thanh như quỷ khốc thần sầu, làm tên này ớn lạnh.

Phóng tầm mắt, Hàn Vũ thấy dòng sông uốn lượn tựa một con rắn lấp lánh, ôm trọn những mái nhà màu nâu bé xíu ở Riverwood vào lòng.

Gã lại nhìn về phía đông bắc, nơi có cung điện Dragonsreach rực sáng trong đêm – trái tim của Whiterun – đích đến tiếp theo.

Bạn đang đọc Cổ thư sáng tác bởi levuvu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi levuvu
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.