Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lâm Giao

Tiểu thuyết gốc · 999 chữ

Thiên Huyền lịch năm 8972: 5000 năm sau khi Chí tôn Lâm Tiêu bỏ mạng:

Thiên Huyền đại lục, một đại lục nhỏ nhoi trong hơn 3000 thế giới dưới Thiên Giới:

Tây bắc địa khu biên cảnh Nam Vân vương triều, một vương triều nhỏ phụ thuộc vào một hoàng triều lớn hơn:

Thanh Vân thành, Nơi đây là vùng biên giới dao giới giữa hai vương triều Nam Vân và Thổ Sa vương triều:

Thanh Vân thành có tam đại gia tộc gồm Vân gia, Hoàng gia, Lâm gia, trong đó lấy Lâm gia mạnh nhất:

Phủ đệ Lâm gia, trước cổng có 2 thị vệ gương mặt lãnh túc canh giữ, tu vi không cao nhưng đối với người bình thường lại là võ đạo cao thủ,:

Bên trong một căn phòng quý khí,trên giường đang nằm một thanh niên tuổi chừng mười sáu tuổi, giờ phút này hai mắt hắn đang nhắm chặt có vẻ cau mày, khuân mặt trắng bệch hơi tiều tụy, có thể chứng kiến giờ đây kinh mạch hắn đã đứt lìa, thân chịu trọng thương, tu vi suy giảm, nhìn không khác người thường:

Ngồi cạnh giường có một nữ tử trẻ tuổi cực kỳ sinh đẹp khoảng chừng mười bốn tuổi đang ngắm nhìn thanh niên với vẻ mặt đầy lo lắng và giận dữ, nàng này tên Lâm Giao, muội muội của người đang nằm trên giường:

" Ca Ca.. huynh tỉnh lại đi, đáng chết bọn vương bát đản dám đánh Tiêu ca ca thành như vậy"Lâm Giao giận giận nói:

Ưm!

Một tiếng rên khẽ từ người thanh niên kia

"Ca ca.. huynh cảm thấy thế nào" Lâm Giao vẻ mặt đầy lo lắng:

"Ta đang ở đâu?.. đây là" người thanh niên mở mắt giọng nói đầy suy yếu, hắn vừa muốn ngồi dậy thì con đau chợt kéo đến làm hắn chợt nhíu mày vì đau đớn:

"Ca ca.. huynh đừng động đậy, kinh mạch của huynh bị đánh nát, trọng thương nghiêm trọng ta sẽ nói chuyện này với nghĩa phụ, để người đòi lại công đạo cho ngươi" thiếu nữ Lâm Giao ôn tồn nói, nàng thực sự tức giận và bất đắc dĩ với người caca này, thiếu niên này là Lâm Tiêu từ nhỏ đã là thiên tài đệ nhất của gia tộc, nhưng đến lúc mười bốn tuổi lại không hiểu sao thân trúng kịch độc, tu vi không thể tinh tiến, ngược lại càng ngày càng gầy yếu suy nhược, tu vi còn thụt giảm nhiều cấp:

Từ đó chán nản vì không thể tu luyện như trước, tính tình đại biến, tiêu sài phung phí trêu chọc gái nhà lành, Lâm Giao biết đây là vì trúng kịch độc mà hắn mới thành vậy, Nghĩa phụ của nàng Lâm Hồng Phong gia chủ Lâm gia đương thời, vì nghĩ cách chữa trị giải độc cho con trai mà tiêu tốn rất nhiều tài phú của gia tộc để mời rất nhiều luyện đan sư xem bệnh nhưng đều vô dụng, lại còn bị các trưởng lão trong gia tộc chỉ trích vì việc này:

" Ta..ta chưa có chết ư, là Trấn Thiên Tháp đã cứu ta, để ta sống lại" Lâm Tiêu ánh mắt lấp lóe, khuân mặt trắng bệch vì vừa tiếp thụ một đoạn trí nhớ xa lạ, qua một lúc hắn nghĩ ra điều gì đó thầm nghĩ trong lòng:

" Caca huynh ở yên đây ta đi nói với phụ thân qua đây" Lâm Giao thấy Lâm Tiêu tỉnh lại liền gấp rút nói một câu liền rời đi tìm nghĩa phụ:

Lâm Tiêu thấy Lâm Giao rời đi liền không nhìn nhiều mà quan sát cơ thể hiện tại, nhìn nhìn hắn bèn cười khổ, kinh mạch đứt đoạn, trong thân thể lại còn trúng độc , tu vi gần như mất sạch, nào còn là thiên tài đệ nhất gia tộc như lúc trước:

" Không ngờ Trấn Thiên Tháp vậy mà cứu ta, để một chút thần niệm của ta tiến vào tầng thứ nhất, bởi vậy mới tránh được một kiếp" Lâm Tiêu thầm nhủ trong lòng:

" Lãnh Phong Niệm Tiểu Thiến hai ngươi có lẽ còn sống, cũng không ngờ ta còn sống đi, đợi ta khôi phục tu vi giết về Thiên Giới nhất định không cho hai ngươi chết đơn giản" Lâm Tiêu hừ một tiếng trong lòng, chợt hắn thấy trong não hải mình trôi lơ lửng một căn tiểu tháp, khí tức của nó có vẻ hơi suy yếu, có lẽ bởi vì để hắn còn sống mà Trấn Thiên Tháp đã bỏ ra cái giá nào đó:

Trấn Thiên Tháp, bảo vật mà hắn lấy được từ Vẫn Thần Vực, tháp này có 14 tầng, hỗn độn khí quay quanh ở giữa trông có vẻ thần bí và mông lung, nhưng giờ lại hơi mờ nhạt, hắn không biết nhiều về tháp này:

" Không ngờ nó lại cùng ta nhận chủ" Lâm Tiêu kinh dị phát hiện, lúc trước hắn đã một chân bước vào thần cảnh tuy rằng khi đi ra Vẫn Thần Vực đã bị trọng thương mới để hai người Lãnh Phong cùng Niệm Tiểu Thiến thừa cơ phản bội ám hại hắn, hắn làm đủ mọi cách mà không thể khiến nó nhận chủ, nhưng giờ hắn thấy mình cùng Trấn Thiên Tháp sinh ra một liên hệ kỳ diệu nào đó, nguyên nhân có lẽ bởi vì hắn đã trọng sinh sống lại nên mới có chuyện này:

" Đã 5000 năm rồi ư, có lẽ hai người bọn hắn đã khôi phục được tốt đi" Lâm Tiêu cười lạnh một tiếng, hắn tin tưởng một người nửa bước thần cảnh như hắn tự bạo tin chắc rằng hai người Lãnh Phong và Niệm Tiểu Thiến cho dù trốn thoát cũng sẽ thân chịu trọng thương hơn 5000 năm có lẽ đã khôi phục lại:

Bạn đang đọc Chí Tôn Vạn Cổ sáng tác bởi Tatan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tatan
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.