Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên Huyền đại lục

Tiểu thuyết gốc · 1433 chữ

Bây giờ hắn chợt nhớ đến vì gì mà chủ nhân cũ của cỗ thân thể này lại chết đi để hắn may mắn trọng sinh sống lại:

Chủ nhân cỗ thân thể này cũng tên Lâm Tiêu, con trai trưởng của tộc trưởng Lâm gia Thiên Vân thành, Lâm gia ở Thiên Vân thành cũng coi là có thế lực, Tộc trưởng Lâm Thiên Hồng với tu vi võ sư nhất cấp duy nhất của Thanh Vân thành.

Hai canh giờ trước vì nhìn trúng một mỹ nhân của Vọng Xuân lâu mà xung đột với nhị thiếu gia Hoàng Bảo Thái của Hoàng gia mà giữa đường đánh cược với hắn mười vạn kim tệ, bởi vì bản thân trúng kịch độc mà thực lực suy giảm hơn hai năm không tinh tiến, chỉ là tạm cấp võ đồ mà nhị thiếu Hoàng gia tư chất chẳng ra sao lại là tứ cấp võ đồ, vì vậy chẳng chút huyền niệm nào mà bị đánh cho toàn thân trọng thương, kinh mạch bị đánh nát tu vi suy giảm xuống nhất cấp võ đồ.

Nghĩ đến đây Lâm Tiêu chỉ biết thở dài trong lòng, vì chuyện này mà chủ nhân cũ cỗ thân thể này vì vậy mà tâm phiền ý loạn độc phát thân vong nên mới để hắn có thể sống lại.

Bởi vì thân thể này quá mức yếu ớt mà hắn chỉ có thể nằm trên giường, tuy rằng Lâm Tiêu trước có phế vật hai năm nhưng trước đó cũng là một thiên tài của gia tộc cũng biết chút ít kiến thức về thế giới này.

Thế giới này là Thiên Huyền đại lục, một đại lục một đại lục nhỏ nhoi trong hơn ba ngàn thế giới, tuy nói là nhỏ nhưng nó thập phần to lớn, nơi đây là Nam đại lục, vương triều Nam Vân phụ thuộc vào một hoàng triều lớn hơn.

Thiên Huyền đại lục, cương vực vô biên diện tích mênh mông vô bờ, yêu thú hoành hành, hiểm địa rất nhiều, bí cảnh được các tông môn lớn và thế lực lớn nắm giữ, nhân tộc thiên kiêu lớp lớp, đại địa liên miên bất tuyệt, hải vực bao la, tông môn toạ trấn khắp nơi.

Nam đại lục, một mảnh đại lục trong bốn mảnh đại lục khác là Đông, Tây, Bắc đại lục, thế lực lớn nhất của Nam đại lục là Yến Đế triều, theo đó là Huyền Thiên tông thực lực gần sát Yến Đế triều.

Thành Vân thành là một trong rất nhiều thành trì của Nam Vân vương triều.

Hoàng gia vì có chút ân oán với Lâm gia mà cố gắng gây khó dễ, gia chủ Lâm gia vì cứu trị con trai mà bôn ba khắp nơi mà không có tâm tư quản lý gia tộc, mà để người Hoàng gia ngày càng lớn lối, cũng như hơn hai canh giờ trước vì xung đột với nhị thiếu Hoàng gia mà thành như vậy.

Trong hơn hai năm trúng độc mà tu vi không tinh tiến, tộc nhân Lâm gia luôn nhìn hắn với ánh mắt thương hại, chỉ có rất ít người là đồng tình với hắn, hiện như muội muội hắn Lâm Giao, Lâm Giao không phải thân muội muội hắn mà được cha hắn cứu được từ tay yêu thú, nên Lâm Giao luôn quan tâm người caca này.

Cọt kẹt!

Tiếng mở cửa vang lên cắt đứt suy nghĩ của hắn.

" Phụ thân mau đi xem caca, huynh ấy bị người đánh trọng thương rồi" Lâm Giao vẻ mặt đầy lo lắng dẫn Lâm Thiên Hồng tiến đến.

" Aiii. Tiêu nhi aaa" Lâm Thiên Hồng nhìn Lâm Tiêu mà chỉ biết thở dài.

Lâm Tiêu là con trai duy nhất của hắn, hắn sao có thể không đau lòng, hắn tìm bao luyện đan sư trị liệu mà vô dụng, hắn chỉ bất lực nhìn Lâm Tiêu ngày càng sa sút mà thôi.

Nhìn thấy Lâm Giao cùng phụ thân đến Lâm Tiêu không nói lời nào chỉ lẳng lặng nhìn, hai người này rất chăm sóc chủ nhân cũ cỗ thân thể này, toàn thân hắn bị phế hắn chẳng chút lo lắng nào, Thiên giới đệ nhất chí tôn hắn kiến thức rộng rãi chỉ là kinh mạch bị phế không làm khó được hắn nên chẳng lo lắng.

"Đám người Hoàng gia cũng thật quá đáng , vậy mà đánh nát kinh mạch của nó" Lâm Hồng Phong dò xét thương thế của Lâm Tiêu nhíu chặt mày.

" Cũng tại đám dâm nữ của Vọng Xuân lâu mà Hoàng Bảo Thái mới có thể nổi lên tâm tư với caca" Lâm Giao hừ lạnh một tiếng đạo.

Lâm Thiên Hồng cũng thở dài, đứa con trai này của hắn bị bao khuất nhục hai năm qua sao hắn có thể không thấy, nhưng hắn cũng chỉ đành bất lực mà thôi, Lâm Tiêu từ nhỏ đã không có mẫu thân, hắn làm cha nên rất yêu thương đứa con này, mọi chuyện đều mắt nhắm mắt mở, dù là người mạnh nhất Thanh Vân thành nhưng vì cứu trị Lâm Tiêu mà hắn tốn không biết bao tâm tư, nhưng cũng không có hiệu quả.

Với tình cảm và sự quan tâm lo lắng của hai người, Lâm Tiêu có thể nhìn thấy.

" Chaa.." Lâm Tiêu hữu khí vô lực đạo, đây cũng không phải cha hắn mà của cỗ thân thể này, kiếp trước hắn là cô nhi, vì tình cờ mà đạt được cơ duyên đi đến đỉnh cao, nhưng kiếp này nếu đã trọng sinh thì hắn sẽ coi Lâm Thiên Hồng như cha hắn, đây là cảm giác rất mỹ hảo, lần đầu tiên trong đời hắn gọi người khác là cha.

" Ngươi cứ yên tâm đi, nếu đã sống lại nhờ thân thể ngươi ta sẽ bảo vệ tốt phụ thân ngươi như là phụ thân ta" Lâm Tiêu thầm nhũ trong lòng.

Lâm Thiên Hồng truyền ít nguyên lực vào người Lâm Tiêu để ổn định thương thế của hắn.

" Phụ thân ngươi yên tâm, ta không sao" Lâm Tiêu cố nặn ra một nụ cười dù có chút suy yếu.

" Được con cứ nghỉ ngơi,ta sẽ đi tìm luyện đan sư đến kiểm tra cho con" Lâm Thiên Hồng thở dài, hắn biết là Lâm Tiêu không muốn mình lo lắng, nhưng hắn sẽ cố hết sức có thể.

Lâm Thiên Hồng dẫn theo Lâm Giao rời đi để Lâm Tiêu một mình nghỉ ngơi.

Giờ Lâm Tiêu mới quan sát được thân thể, tuy rằng kinh mạch bị hủy nhưng vì tàn hồn trọng sinh nên hắn có được chút ít thần thức, nhờ thần thức quan sát thân thể mà hắn biết được rõ ràng về thân thể mình.

" Ừm.. thân thể trúng phải Tán Công đan, loại cấp ba độc đan này có công hiệu tán đi nguyên lực toàn thân, không thể tu luyện nữa, kinh mạch đứt đoạn hầu như thành phế nhân một loại" Lâm Tiêu nhìn nhìn thầm nghĩ.

" Không ngờ trong thân thể lại tích chứa nhiều dược lực của nhiều loại cấp một cấp hai linh dược như vậy" Lâm Tiêu kinh dị phát hiện thân thể chứa rất nhiều dược lực, có lẽ là trong hơn hai năm hắn bị trúng độc mà Lâm Thiên Hồng cho hắn uống đan dược, nhưng đáng tiếc, Tán Công đan là tam cấp độc đan này không phải chút ít đan dược cấp một hai có thể hoá giải.

" Vì ám hại người mà dùng đến tam cấp đan dược, ắt hẳn phải có cừu oán rất sâu" Lâm Tiêu thầm nghĩ, với kiến thức của hắn, tam cấp độc đna không được hắn để vào mắt nhưng ở Thiên Vân thành cấp hai luyện đan sư đã là cao cấp nhất, Lâm Thiên Hồng không thể tìm được giải đan dược là điều dễ hiểu.

" Bằng vào nhiều như vậy dược lực ta có thể nhờ đó mà đột phá tự thân, khôi phục chút ít thực lực" hiện giờ hắn gần như phế nhân, nhưng nhờ vào dược lực nhất định có thể khôi phục chút ít, hắn biết ở thế giới lấy võ vi tôn này, không có thực lực không được tôn trọng và nhận được sự kính sợ từ người khác nên việc cấp bách là khôi phục chút ít thực lực.

Bạn đang đọc Chí Tôn Vạn Cổ sáng tác bởi Tatan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tatan
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.