Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chí Tôn Vẫn Lạc

Tiểu thuyết gốc · 1034 chữ

Vô tận tinh không, vô tận ngân hà tại trên nơi cao nhất của vùng thế giới này, đây là Thiên Giới, nơi cường giả san sát, thiên kiêu lớp lớp, nơi vô số người nhìn lên mà ngưỡng vọng thế giới.

Lâm Tiêu, đệ nhất cường giả Thiên Giới, vì tìm kiếm cơ duyên đột phá trong truyền thuyết Thần Cảnh mà tiến nhập đệ nhất cấm địa Thiên Giới Vẫn Thần Vực.

Tại một vùng tinh vực bao gồm rất nhiều thế giới vây quanh, một thế giới tinh cầu to lớn được các hành tinh nhỏ bao quanh như chúng tinh củng nguyệt, mực độ thiên địa nguyên khí ở đây cao đến mức chỉ cần người bình thường hít thở và sinh sống ở đây cũng có thể sống hơn trăm năm.

Trên tinh cầu, một cung điện nguy nga lộng lẫy được xây cất bằng cực phẩm tiên thạch, nếu là người bình thường nhìn thấy nhất định sẽ trợn mắt há hốc mồm vì cảnh tượng hoành tráng này vì tòa cung điện to lớn này tất cả đều được xây bằng tiên thạch cực phẩm.

Nhưng cảnh tượng lúc này của nơi đây lại là đổ sụp nát tan, nơi nơi băng liệt.

Trên thiên không, một người trẻ tuổi với mái tóc trắng xoá với khuân mặt trắng bệch, nơi khoé miệng còn đang dính vết máu, vị trí ngực trái còn đang cắm một cây chùy thủ đen kịt được tẩm kịch độc, đang đứng đối diện với hai người là một năm và một nữ, nam nhìn chừng ba mươi, với đôi mắt đầy âm lãnh và giễu cợt đang nhìn lấy thanh niên kia, nữ là một mỹ nhân với làn da trắng nõn, mặt đẹp thiên thành, nhưng giờ phút này lại chứa đầy âm nghiệt và trêu tức nhìn lấy người thanh niên.

"Haha.. Lâm Tiêu không nghĩ tới chứ, ngươi cũng có ngày hôm nay" Nam tử kia âm lãnh cười cười nhìn thanh niên nói:

"Giao ra Trấn Thiên Tháp, chúng ta sẽ cho ngươi được chết toàn thây" Nữ tử kia giọng đầy cao ngạo lên tiếng:

" Vì sao.. vì sao hai người các ngươi lại phản bội ta" thanh niên kia giọng nói đầy giận giữ và bi thảm vang lên:

Nam tử kia tên Lãnh Phong còn nữ tử kia là vị hôn thê của người thanh niên tên Niệm Tiểu Thiến, người thanh niên này là Lâm Tiêu, đệ nhất cường giả Thiên Giới, nhưng hắn không ngờ hai người bọn họ lại có thể phản bội mình nên không đề phòng nên đã bị Niệm Tiểu Thiến ám hại, giờ hắn đã một chân bước vào thần cảnh sau khi đi ra từ Vẫn Thần Vực, còn nhận được một món bảo vật là Trấn Thiên Tháp, khi đi ra khỏi cấm địa hắn đã bị trọng thương vì gặp quá nhiều hung hiểm trong đó, vì Niệm Tiểu Thiến là vị hôn thê của hắn, hắn đã không ngần ngại nói về Bí Mật Trấn Thiên Tháp và kinh lịch mình trải qua trong hiểm địa cho Niệm Tiểu Thiến nghe:

Sinh lòng tham niệm, nàng đã cùng Lãnh Phong bày mưu ám hại để cướp đi Trấn Thiên Tháp của Lâm Tiêu:

" Haha.. phản bội Lâm Tiêu ngươi cũng đừng nghĩ ngay từ đầu ta coi ngươi là huynh đệ, thật nực cười giờ ngươi còn không nhìn ra sao" Lãnh Phong giọng đầy âm độc cười mỉa mai:

" Ta cùng Phong ca ngay từ đầu đã tình đầu ý hợp, ngươi chỉ là người bị chúng ta đũa bỡn thôi" Niệm Tiểu Thiến giọng điệu chua ngoa và đầy lãnh ngạo vang lên, nào giống với hình tượng mỹ nhân như vậy:

" Lâm Tiêu ta đối với hai ngươi có gì sai, muốn bảo vật, cứ đến mà lấy ta nhìn hai ngươi thế nào đạt được" Lâm Tiêu khuân mặt trắng xám lau đi máu ở khoé miệng giọng đầy giận dữ:

" Giao ra bảo vật đi, ngươi đã không còn đường để lùi nữa" Lãnh Phong vừa nói tay vừa huy động bấm pháp quyết, sau lưng hắn hiện lên hư ảnh một con đại mãng xà đầy giữ tợn bay lượn, chuẩn bị tấn công:

" Niệm Tiểu Thiến bên cạnh không nói lời nào, tay phải vung lên một cây trường tiên đỏ ngòm hiện trên tay:

Lâm Tiêu nhìn hai người cười, hắn cười không vì gì khác chỉ cười vì bất lực và bi thảm,

Lâm Tiêu không nói gì, Hắn đang vận chuyển tiên lực vào đan điền để đồng quy vu tận cùng hai người này:

" Bạooo..." Lâm Tiêu cất tiếng cười đầy bi thảm vang vọng vùng tinh vực

" Không được,. Hắn muốn tự bạo đi mau" Lãnh Phong hoảng sợ nhìn lấy, còn chưa kịp phát động tiến công, hắn không ngờ Lâm Tiêu lại quyết đoán như vậy mà chọn tự bạo, một người nửa bước thần cảnh tự bạo e rằng hai người bọn họ sẽ bị chôn cùng:

Niệm Tiểu Thiến ánh mắt sợ hãi tới cực điểm thoát đi:

Không biết qua bao lâu, vụ nổ mới dần lắng lại, Lãnh Phong cùng Niệm Tiểu Thiến đầy chật vật từ hư không hiện ra, giờ phút này 2 người toàn thân chật vật không chịu nổi:

" Khục khục.. " Lãnh Phong ho ra tiên huyết dàn dụa đại địa, cánh tay phải hắn đã đứt lìa, cơ thể hầu như tan vỡ bị thương nghiêm trọng, Niệm Tiểu Thiến cũng không khá hơn là bao, giờ đâu còn là mỹ nhân thiên thành nữa, vụ nổ do một người nửa bước thần cảnh tự bạo không phải chuyện vừa, hai người bọn hắn thoát đi nhanh bằng không đã chôn cùng:

" Hừ.. không ngờ hắn lại tự bạo Trấn Thiên Tháp đã biến mất" Lãnh Phong hừ lạnh một tiếng nói:

" Trấn Thiên Tháp là thần khí, không thể dễ dàng bị phá hủy, trở về rồi phái người truy tìm" Niệm Tiểu Thiến yếu ớt nói...

Bạn đang đọc Chí Tôn Vạn Cổ sáng tác bởi Tatan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tatan
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 174

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.