Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thánh Quang Thành , viện quân (phần 3)

Phiên bản Dịch · 2056 chữ

Không khí yên tĩnh và tuyệt vọng bao trùm Thánh Quang thành,hàn phong mãnh liệt,máu trên vết thương nhiều chiến sĩ đã đóng băng,trong thời tiết này,nhân loại đúng là không cách nào so sánh với thú nhân,cho dù không có giáp trụ,nhưng bề ngoài của họ dù phòng ngự hay giữ ấm đều phát huy tác dụng rất lớn so với nhân loại

Càng huống chi thú nhân tại Cực Bắc hoang nguyên đã sinh sống bao nhiêu năm,đã sớm thích ứng với cái lạnh giá

Mà chiến sĩ nhân loại một khi bị thương,quần áo và giáp trụ rất khó bảo vệ,nhất là trong kịch chiến,ai có lợi thế hơn đây?

Lúc đầu,khi chiến tranh kịch liệt,các chiến sĩ với nhiệt huyết thiêu đốt,không cảm giác thấy gì,nhưng sau khi thú nhân lui lại nữa canh giờ,cái lạnh dần dần cảm ứng được,càng lúc càng lạnh,miệng vết thương bắt đầu đóng băng,.Nhất là thi thể mễ lan chiến sĩ còn lưu lại,tuy ngắn ngủi nữa canh giờ,nhưng thành viên bị thương không thể chiến đấu bắt đầu gia tăng

Mặc dù họ sắp đối mặt với chỉ 10 vạn người,nhưng đây là những thú nhân tinh nhuệ nhất,là Hoàng Kim quân đoàn - sư nhân,và Bạch Hổ quân đoàn - hổ nhân,bọn họ là những binh sĩ thú nhân được trang bị kĩ lưỡng nhất,chiến đấu lực cường hãn nhất.Tãi lúc này,Mễ Lan không có Ma pháp sư,làm thế nào để chống lại

Long Kỵ Binh?tai cuộc chiến trước đã tiêu hao gần như không còn,Long Kỵ tướng cơ hồ toàn bộ vẫn mệnh,chỉ còn 1 số ít những người trong thương còn sống,mạc dù họ đã cấp cho đich nhân hao tổn thật lớn nhưng lúc này,tại Thánh Quang thành,số lượng để ra trận hoàn toàn không còn,là một trận chiến tuyệt đối không công bình

Hoàng kim quân đoàn cùng bạch hổ quân đoàn càng lúc càng tiến gần Thánh Quang thành,màu vàng của đầu sư và những vằn đen trắng xen kẽ của da hổ,những ánh mắt âm u lạnh lẽo,hơi thở đầy mùi tinh huyết thể hiện sát lục chi tâm của 2 quan đoàn

Mã Nhĩ Đế Ni biết,cả quân đoàn phương Bắc bây giờ không có khả năng ngăn cản đợt tấn công này của thú nhân.Mặc dù tình trạng này là do Cầm thành làm Thánh Quang thành trở nên thiếu binh lực,nhưng hắn không căm hận Cầm thành,ai có thể nghĩ Pháp Lam đột nhiên xuất binh,huống chi nếu không có Cầm thành thì Mễ Lan đế quốc đã sớm hủy diệt

Áp lực đè nặng lên Thánh Quang thành. Mã Nhĩ Đế Ni hoàn toàn ổn định tâm thần,ngửa mặt lên trời hô lớn:”Hỡi các Mễ Lan Chiến sĩ,chúng ta hãy dùng máu của mình để bảo vệ an toàn cho tổ quốc,cho gia đình chùng ta,đại trương phu da ngựa bọc thây.Ta! Mã Nhĩ Đế Ni cảm thấy tự hào vì Quân đoàn phương Bắc không có kẻ nhu nhược,cho dù chỉ còn hơi thở cuối cùng vẫn phải bảo vệ từng tấc đất của chúng ta”

Từng thanh,từng thanh vũ khì giơ lên khỏi đầu,đối mặt với tình huống thập tử vô sinh,Mễ Lan chiến sĩ đã không còn để sinh tử trong long,giết 1 tên là hòa,giết 2 tên là lời,tuyệt không buôn bán lỗ.Trong tình huống này một khi Thánh Quang thành bị phá,tất cả đều chết,vậy tai sao không cố sức giết nhiều địch nhân 1 chút

Lúc này,Hoàng kim và bạch hổ quân đoàn chỉ cách Thánh Quang thành 20 dặm.Cước bộ chỉnh tề làm cho Thánh quang thành run nhè nhẹ

Mã Nhĩ Đế Ni cố gắng bình tĩnh,thẳng lưng,dù chết hắn cũng muốn chết đứng,trọng kiếm trong tay từ từ giơ lên.Đây đã là những sức lực cuối cùng của lão soái

Đang lúc này thì tiếng bước chân của Hoàng Kim quân đoàn và Bạch Hổ quân đoàn dần chậm lại

Vừa lúc bắt đầu, Mã Nhĩ Đế Ni còn tưởng rằng thị giác mình có vấn đề,nhưng rất nhanh hắn phát hiện ra là sự thật,mình không có nhìn lầm,2 đại quân đoàn thú nhân chẳng những tốc dộ chậm lại mà còn ngừng lại hẳn.Ánh mắt của những sư nhân và hổ nhân lúc này không phải là nhìn về phía Thánh Quang thành mà đang nhìn về phía xa,về bầu trời sau lưng Thánh Quang thành

Cố nén đau đớn toàn thân, Mã Nhĩ Đế Ni chậm rãi quay người lại,hắn nhìn thấy được một cảnh tượng không bao giờ có thể quên

Một vật thể cự đại phiêu phù lơ lửng trên không trung.Nó che mất cả ánh sáng mặt trời bằng thân ảnh khổng lồ,là hơn 1000,không là 3000 Giác Ưng Kỵ Sĩ.

Ở phía trước là một thân ảnh to lớn,là cốt long đang phi hành,bộ xương đó không phải là Ma Pháp nguyên tố hình thành mà là hơn 1000 đầu cốt long,bên cạnh còn 200 đầu cư long đang bay.Mặc dù trên thân thể đại đa số cự long đều là vết thương,nhưng tinh thần thì cực kì hưng phấn,trên mặt đất ma pháp nguyên tố nương theo hướng bọn nó kịch liệt di chuyển như đám mây bay trong trời chiều hướng về phía Thánh Quang thành

"Mã Nhĩ Đế Ni Nguyên Soái,ngươi đã khổ cực nhiều rồi,bây giờ giao cho Cầm thành chúng ta đi”.Âm thanh của Diệp Âm Trúc vang ra từ Cầm Đế Hào hàng không mẫu hạm.Sau một khắc.thân ảnh mà Mã Nhĩ Đế Ni quen thuộc đã xuất hiên tai không trung,tay ôm cổ cầm,khuôn mặt anh tuấn thản nhiên mang theo lãnh ý

Cầm Thành thắng,đây là ý niệm đầu tiên xuất hiên trong đầu Mã Nhĩ Đế Ni,chì có chiến thắng Pháp Lam thì các chiến sĩ Cầm thành mới có thể xuất hiện tại đây.Mặc dù Mã Nhĩ Đế Ni không biết những cốt long này từ đâu ra,nhưng từ những vết thương trên người cự long có thể nhìn ra Cầm thành cùng pháp Lam đã đánh nhau 1 trận thảm thiết

Giờ khắc này, Mã Nhĩ Đế Ni phảng phất già mười tuổi,lão lệ tràn đầy(nước mắt người già),trọng kiếm rơi xuống đất:” Diệp Âm Trúc, ngươi cuối cùng đã quay về rồi!”

Đúng vậy, Cầm Thành trở về không chỉ có không quân. Cánh cửa Thánh Quang Thành bị hai đại bộ lạc thú nhân công kích liên tục một ngày đêm vẫn không mở, giờ này chầm chậm mở rộng ra. Một thân ảnh cao to chậm rãi đi ra từ trong thành, bước đi hung tráng, mạnh mẽ bước trên những thi thể của thú nhân trên chiến trường.

Bỉ Mông cự thú, niềm kiêu ngạo của thú nhân tộc, tồn tại lục chiến vô địch, một lần nữa lại tới Cực Bắc Hoang Nguyên, chiến trường giữa Pháo Đài Lôi Thần Chùy và Thánh Quang thành . Chỉ có điều lúc này bọn họ không còn đại biểu cho Bộ Lạc Lôi Thần nữa.

Ngoại trừ những người bị thương, Tử còn mang đến hơn 600 chiến sĩ Bỉ Mông cự thú, do ba vị Bạch Kim bỉ mông thống lĩnh chậm rãi bước trên chiến trường. Dẫn đầu chính là huynh trưởng của TỬ, người đã từng là Bỉ Mông vương Tang Thác Tư của Bộ Lạc Lôi Thần.

Theo tại Bỉ Mông quân đoàn là Tử Thần Long Lang kỵ sĩ đoàn, Tử tinh quân đoàn từ bên trong Thánh Quang thành nối đuôi nhau ra. Người bị thương lưu tại Cầm thành, có thể đến nơi đây đều là người hoàn hảo, không tổn hao chiến lực gì.

Cổ Đế và Kiều Khoa Nhĩ phân biệt đứng ở trước mặt quân đoàn vương bài của mình. Giờ khắc này, tâm tư của tù trưởng hai đại bộ lạc đã hoàn toàn chìm xuống đáy vực. Cầm Thành rốt cuộc đã tới, song song với họ, còn có cả tứ đại thần thú trong truyền thuyết Thú nhân tộc. Trong sự bảo vệ của Tử Tinh quân đoàn, Tử, Cách Lạp Tây Tư, Minh, Thiểm, Lôi đồng thời xuất hiện.

Tang Thác Tư ngửa mặt lên trời nổi giận gầm lên một tiếng:

- Cổ Đế, không ngờ rằng Tang Thác Tư ta đã trở về. Ngươi nợ cả nhà chúng ta, giờ cũng nên bồi thường rồi.

Bỉ Mông cự thú Quân Đoàn chậm rãi tách ra hai bên. Tử được các vị thần thú hộ vệ trông như chúng tinh phủng nguyệt (các vì sao quay quanh mặt trăng), đi tới bên người Tang Thác Tư, nhìn Cổ Đế ở đối diện. Lúc này, tâm tình của hắn đang mãnh liệt sôi trào.

Đã bao nhiêu năm? Từ lúc bắt đầu chạy thoát khỏi Pháo Đài Lôi Thần Chùy đến bây giờ,cuối cùng đã có thể đường đường chính chính quay về

Nhìn các xác chết nằm khắp nơi trên bình nguyên, ánh mắt của Tử càng trở nên lạnh lẽo. Tám mươi vạn sinh mệnh đã ngã xuống như vậy, Tử đột nhiên có cảm giác nản lòng thoái chí. Hắn đã không còn muốn thấy giết chóc nữa, không muốn thấy thú nhân chết trong tay chính mình nữa.

- Cổ Đế, Kiều Khoa Nhĩ, các ngươi tự sát đi.

Thanh âm của Tư còn lạnh lẽo hơn cả cái lạnh của Cực Bắc Hoang Nguyên. Lời nói bình thản truyền khắp chiến trường, không chỉ bên Thánh Quang thành nghe được mà cả những chiến sĩ bên người Cổ Đế và Kiều Khoa Nhĩ cũng nghe được rất rõ ràng.

Toàn thân Cổ Đế hơi run rẩy, ngẩng đầu nhìn bầu trời rồi lại chăm chú nhìn Cầm Đế Diệp Âm Trúc, nhìn thấy cốt long khổng lồ và cự long, tiếp đó nhìn mấy trăm Bỉ mông cự thú và hàng nghìn ma thú cao cấp trước mặt, trong lòng hắn đã chẳng còn chút hy vọng nào.

Chậm rãi, Cổ Đế đi ra từ Hoàng Kim quân đoàn, ưỡn ngực bước một bước tới chiến trường. Chiến sĩ Cầm Thành xuất hiện ở đây chỉ có thể chứng minh một vấn đề: Pháp Lam đã thất bại. Lam Địch Á Tư tự nhiên cũng thất bại. Mà những thủ lĩnh của tam đại bộ lạc Thú nhân cũng khó tránh khỏi số phận bại vong.

Nhìn xung quanh bồn phía,Cổ Đế dột nhiên phát hiện tim mình trở nên trống rỗng,mỗi một thi thể tộc nhân tựa hồ chứa đầy oán khí

Đây là tại sao? Bời vì một người mình mà tộc nhân chết ở chiến trường đã bao nhiêu người mình cũng không nhớ rõ

"Cổ Đế đại ca, ngươi ……" Kiều Khoa Nhĩ vội vàng từ bạch hổ quân đoàn bước tới bên cạnh Cổ Đế

Cổ Đế nhàn nhạt thản nhiên nhìn Kiều Khoa Nhĩ một cái,sư nhãn đã trở nên ảm đạm

Kiều Khoa Nhĩ có chút vội vàng thấp giọng nói:” Cổ Đế đại ca,để cho huynh đệ cản phía sau,chúng ta lập tức rời đi vẫn còn kịp,cho dù là Tử Tinh Bỉ Mông,nếu muốn tiêu diệt 10 vạn quan tinh nhuệ cũng mất thời gian,chỉ cần rời khỏi chiến trường,chúng ta nhất định có cơ hội Đông Sơn tái khởi”

Tử tự nhiên thấy được từ trong 2 đại quân đoàn sư vương cùng hổ vương,lãnh quang lóe lên :” Cổ Đế, chẳng lẽ ngươi cho rằng tộc nhân chúng ta chết chưa đủ sao?chẳng lẽ ngươi muốn tộc nhân chúng ta diệt vong ngươi mới vừa lòng sao?

Cổ Đế đích thân thể thoáng run rẩy một chút,ánh mắt ảm đạm nhìn về phía Kiều Khoa Nhĩ "chúng ta đã không có cơ hội Đông Sơn tái khởi,truyền thuyết là chính xác,thật sự chì có Tử Tinh Bỉ Mông dẫn dắt mới có thể làm cho tộc nhân chúng ta cường đại lên,làm cho thú nhân tộc lần nữa là cường giả sừng sững tại Long Khi Nỗ Tư Đại Lục

Kiều Khoa Nhĩ kinh hãi:” Cổ Đế đại ca, chúng ta vẫn còn cơ hội,vẫn còn co hội …ủa! ngươi làm sao vậy,tỉnh táo lên đi” Kiều Khoa Nhĩ nắm chặt 2 vai Cổ Đế dung sức lay mạnh,cố gắng giúp Cổ Đế khôi phục đấu chí

Bạn đang đọc Cầm Đế của Đường Gia Tam Thiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 130

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.