Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thánh Quang Thành , viện quân (phần 2)

Phiên bản Dịch · 1877 chữ

Áo Bố Lai Ân gật đầu, nói: "đúng vậy, chúng ta phải lập tức về Pháp Lam, Âm Trúc, ta biết ngươi bên này vẫn còn có rất nhiều sự tình phải xử lý. Bất quá ta hy vọng có thể tại trong ba tháng thấy ngươi tới Pháp Lam. Chúng ta sẽ ở Pháp Lam chờ ngươi đến.Pháp Lam diện tích có hạn,ngươi có thể mang người của Cầm thành đến tu luyện,nhưng đừng quá 1 vạn.Dú sao tổng thể năng lượng tại Pháp Lam là hữu hạn,nên chọn những người ứu tú nhất mới có thể phát huy hết ưu điểm của nó

Diệp Âm Trúc nói: "Được, trong vòng ba tháng, ta nhất định sẽ lại đến Pháp Lam."

Lúc này, Tô Lạp, An Kỳ cùng Mã Lệ Na đã từ trong rừng cây cùng đi ra, Mã Lệ Na và Áo Bố Lai Ân cùng đại quân Pháp Lam hướng về phía Pháp Lam đi mất.Tràng chiến tranh này giữa Cầm thành và Pháp Lam cũng chấm dứt,nhưng không phải là kết thúc mà là mở ra cho mỗi bên một khởi đầu mới

“Tử, ngươi theo ta đến." An Kỳ người nhẹ nhàng rơi vào trước mặt Diệp Âm Trúc và tam đại thần thú, trên mặt mang theo một tia nhàn nhạt mỉm cười,sắc mặt tái nhợt cũng hồng nhuận trở lại,tâm tình của nàng cũng phảng phất bình tĩnh lại

Nói xong những lời này, An Kỳ xoay người bay lên trời, cũng không có hướng về phía Cầm Thành, mà là hướng về phương xa nhẹ nhàng đi

Tử thật vất vả mới gặp lại nàng,hướng về phía Diệp Âm Trúc giao phó một tiếng rồi vội vã chạy theo.Hắn nghĩ cho tới bây giờ vẫn không thay đổi,trong lòng hắn An Kỳ đã là thê tử của hắn

Lưỡng đạo khí lưu màu xám nhẹ nhàng từ trong tay Diệp Âm Trúc phiêu xuất dung nhập vào cơ thể An Kỳ,trên không trung thân thể An Kỳ thoáng run rẩy một chút,nhưng nàng không có quay đầu lại,mà vẫn tiếp tục gia tốc đi xa

Như vậy,trong nháy mắt Diệp Âm Trúc từ trong hồn châu tìm thấy hồn phách của nàng,giúp cho nàng một lần nữa trở thành một tinh linh đầy đủ

Tử cùng An Kỳ đi, Cách Lạp Tây Tư và Minh cũng bởi vì lúc trước đánh một trận tiêu hao đại lượng năng lượng, hướng Diệp Âm Trúc vội vã hồi Cầm Thành tu luyện

Lúc này chỉ còn lại có Diệp Âm Trúc, Ny Na và Tô Lạp ba người

Diệp Âm Trúc nhìn không thấy, nhưng hắn lại có thể cảm giác được không khí có chút kỳ quái, Tô Lạp hơi thở rất không đều, thậm chí có thể nói có chút suy yếu. mà Ny Na lại cho hắn một loại cảm giác rất lạnh lùng, tựa như ánh mắt không còn hiền hậu như xưa,thậm chí hơi thở có phần địch ý,áp lực vô hình như đang đè lên người mình,cảm giác ánh mắt như có hàn quang

Tô Lạp là thê tử của mình,tự nhiên phải bận tâm đến.Diệp Âm Trúc hướng về phía Ny Na:”Nãi nãi,cảm ơn người đến kịp lúc”.Không cần hỏi,Diệp Âm Trúc cũng biết,Pháp Lam hướng đến Cầm Thành dụng binh,Ny Na nhất định trước tiên đến Pháp Lam lấy thân phận giám sát quan biết được quyết định của Áo Bố Lai Ân và các tháp chủ,mới có thể cùng đến đây

Ny Na hừ lạnh 1 tiếng:”ta không dám nhận 1 tiếng nãi nãi,chuyện ta cần làm cũng đã xong rồi,ngươi trở về nói với Tần Thương,ta về Pháp Lam,nếu hắn muốn thì đến Pháp Lam tìm ta”

“nãi nãi,có chuyện gì vậy?,ta làm gì mạo phạm đến người sao?xin người cho ta biết”

Diệp Âm Trúc ngạc nhiên hỏi.Ny Ny giống như người thân ruột thịt của hắn,từ làn đầu gặp nhau,đây là lần đầu bà lấy thái độ này nói chuyện với hắn

Ny Na hừ lạnh :”quả nhiên là lão hỗn đãn giáo dục ra tiểu hỗn đãn,ngay ca việc làm cũng giống nhau.Diệp Âm Trúc,ngươi tự lo đi,hừ!”sau tiếng hừ lạnh nhạt,Ny Na cất mình bay đi,trong nháy mắt đã biến mất bỏ Diệp Âm Trúc ngẩn ngơ dứng đó.Ny Na là chiến sĩ cực mạnh của đại lục,bạch cảnh lục cấp,Diệp Âm Trúc chưa kịp hỏi gì thì đã không thấy bóng dáng.

Có chút không hiểu vì sai Ny Na tức giận,Diệp Âm Trúc bất đắc dĩ than :”Ny Na nãi nãi không biết sao lại như vậy,ta không làm gì đắc tội với bà mà”

“Âm Trúc,ta có việc muốn hỏi” Tô Lạp nhẹ nhàng nói

Diệp Âm Trúc đột nhiên trong lòng vừa động, phảng phất dường như nhớ ra cái, một tay kéo Tô Lạp bay nhanh về hướng Cầm Thành :”Tô Lạp có gì nói sau,chúng ta phải lập tức xuất binh,nếu không Mã Nhĩ Đế Ni Nguyên Soái ben kia sẽ nguy hiểm”

Nguy cơ bên này của Cầm thành được giải trừ,Diệp Âm Trúc lập tức nghĩ đến Mã Nhĩ Đế Ni cùng quân đoàn phương bắc của Mễ Lan.Bọn họ đối diện với binh lực của 3 đại bộ lạc thú nhân tuyệt đối vượt quá 200 vạn binh lực,đã gấp 5 lần binh đoàn phương bắc,cho dù có hơn 1000 ma pháp sư,sợ rằng phương bắc quân đoàn cũng rất khó khăn để ngăn cản thú nhân mãnh công

Diệp Âm Trúc tin tưởng, Lam Địch Á Tư nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội như vậy,khẳng định trước khi Pháp Lam xuất binh Cầm thành đã truyền lại tin tức cho Thú nhân tộc

Cảm thụ trong lòng Diệp Âm Trúc đang lo lắng,Tô Lạp cũng không nói gì nữa,nắm tay Diệp Âm Trúc nhưng ánh mắt vẫn không ly khai cặp mắt hắn,thần thai trong sang nhưng mất đi thị giác

Tử đang theo An Kỳ,đột nhiên tăng tốc độ lên trước rồi dừng lại

"An Kỳ, chờ một chút."

Thân thể mềm mại của An Kỳ dừng lại trên không trung,đôi mắt mở to ,thần thái toát ra quang mang suy tư

“An Kỳ, ta phải đi trở về. Âm Trúc cần ta trợ giúp, ngươi theo ta cùng nhau trở về đi thôi”

An kỳ nhẹ nhàng đáp xuống,thần thái phức tạp,hỏi :”Tử,ta hỏi ngươi,nếu ta và Diệp Âm Trúc đồng thới xảy ra chuyện,trong lúc đó ngươi sẽ cứu người nào?”

Tử ngây ngẩn cả người, nhìn An Kỳ,ánh mắt lóe sáng “ngươi không nên hỏi vấn đề này”

An kỳ ánh mắt toát ra tia cười lạnh :”thật sao?ta không nên hỏi sao?ta đã biết đáp án,ngươi chắc chắn cứu hắn,không phải ngươi nói tìm huynh đệ ngươi sao,vĩnh viễn không nên tìm ta nữa” ,vừa dứt lời nàng phóng người về phía xa đi

Nhìn bong lưng An Kỳ rời xa,thần tình Tử ngây dại,ngực phảng phất như có gì chẹn ngang không nói nên lời, tại sao? An Kỳ…,tại sao?

Trong lòng tuy thồng khổ nhưng Tử không có hành động nào đuổi theo An Kỳ,vì trong lòng hắn hiểu rõ lời của nàng,quả thật trong lúc đó hắn sẽ lựa chọn huynh đệ của mình

Tốc độ không ngừng gia tăng,nước mắt như trân châu bay trong gió

Thân thể An Kỳ vừa run rẩy vừa phi hành :”Tử,xin lỗi,ta không muốn tổn thương ngươi,nhưng ta không thể hại ngươi,vì ngươi ta phải rời đi,ta không thể để vì ta mà ngươi rơi hoàn cảnh khó xử”

Nàng thế nào lại nguyện ý cùng người yêu chia lìa,nhưng nàng biết,nếu còn ở bên mình Tử chỉ đem lại phiền phức cho nam nhân yêu mến của mình

Cực Bắc Hoang Nguyên

Mã Nhĩ Đế Ni từng ngụm từng ngụm thở hào hển, trước mắt cảnh vật đã biến thành một mảnh đỏ như máu,hắn không biết địch nhân chết dưới kiếm mình có bao nhiêu người.Con hào hộ thành trước Thánh Quang thành đã lấp đầy xác thù nhân,thậm chí còn vượt lên trên cả bờ hào

Tại bên người Mã Nhĩ Đế Ni đã không còn một gã binh sĩ Mễ Lan nào lành lặn,cơ hồ trên mỗi cơ thể đã có ít nhất 5 vết thương

Mã Đặc Lạp Kỳ lẳng lặng nằm sau lưng Mã Nhĩ Đế Ni,cách 10 thước.Trên người hắn tuyệt không tìm ra bất cứ tia ma pháp ba động nào

Tất cả ma pháp sư đều rời khỏi chiến trường,bởi vì bọn họ đã không còn chút ma lực nào,còn lại sinh mạng để rời đi cũng chỉ còn không tới 300 ma pháp sư

Mà thủ lĩnh ma pháp sư ,Mã Đặc Lạp Kỳ,cũng vì phóng thích ma pháp cuối cùng ma vĩnh viễn mất đi tính mạng của mình

vì có thể đem Thú Nhân đánh lui, Mã Nhĩ Đế Ni đã thiêu đốt sinh mạng hỏa diễm để phóng thích ra cấm chú tính mạng ma pháp.Hắn vốn đã lớn tuổi,thân thể suy nhược,dưới tình huống này cũng đã nhẹ nhàng rời khỏi thế giới này

Cho dù vị ma pháp sư cường đại này đã ra đi,nhưng trên khuôn mặt vẫn lưu lại nét tươi cười.Tướng quân khó tránh trận vong,nhưng chết trên chiến trường mới là cách kết thúc tốt nhất cho những quân nhân như hắn

Thú nhân rốt cuộc cũng thối lui,chỉ một ngày,chỉ duy nhất chiến đấu một ngày,60 vạn binh lính thú nhân đã vĩnh viễn nắm lại trên phiến chiến trường này,chưa kể đến những người bị thương

Mà Thánh Quang thảnh,từ 40 vạn quân,còn lại có thể chiến đấu không tới 8 vạn người,khi bọn họ mất đi sự giúp sức của ma pháp sư,không có thời gian nghỉ ngơi,tổn thương buổi chiều gấp 3 lần buổi sáng

Từ lúc thú nhân và nhân loại giao chiến đến nay,không có lần nào có thể so sánh với hôm nay,thú nhân điên cuồng công kích,bất kể thương vong,hoàn toàn không cho Thánh Quang thành một giây phút nghỉ ngơi để tu chỉnh

Song phuong tổn thương kinh khủng,chỉ một trận đánh đã làm tổn thất hơn 80 vạn binh lính 2 bên,đó là chưa tình đến người bị thương

Đây là một con số khủng khiếp

Thân thể Mã Nhĩ Đế Ni đã sắp mất đi cảm giác,nhưng hắn vẫn đứng trên tường thành,đại quân thú nhân rốt cuộc đã rút lui,nhưng là trên chiến trường này,mọi việc vẫn chưa chấm dứt

Thú Nhân tàn quân, giống như thủy triều rứt về pháo đài Lôi Thần Chùy,nhưng Mã Nhĩ Đế Ni rõ ràng chứng kiến từ pháo đài Lôi Thần Chùy,2 nhánh quân đoàn khoảng 10 vạn như lôi đình vạn quân tiến về Thánh Quang thành.10 vạn,là 10 van người tiến về Thánh Quang thành nhưng cả Thánh Quang thành không hề có một tiếng động,một mãnh yên tĩnh

Bởi vì 10 vạn quân này chính là 2 quân đoàn chủ lực.Bộ lạc Lôi Thần chính là Hoàng Kim quân đoàn và chiến Thần bộ Lạc là Bạch Hổ quân đoàn.Chiến tranh đã đến hồi chính,2 đại bộ lạc,2 quân đoàn vương bài đã xuất hiện tại chiến trường

Bạn đang đọc Cầm Đế của Đường Gia Tam Thiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 142

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.