Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nghe được tiếng lòng?

Phiên bản Dịch · 723 chữ

Chương 3: Nghe được tiếng lòng?

Hứa thị cúi đầu nhìn nữ nhi trong ngực, nàng sinh được ba con, không một người nào trắng nõn tinh xảo như con gái trong ngực.

Đôi mắt con bé to tròn ngập nước, thấy mình nhìn nó, nó còn nhe hàm răng chỉ có toàn lợi ra, cười tới mặt mày cong cong.

Nữ nhi của nàng, suýt chút nữa đã bị hại ngay dưới mí mắt nàng.

【 Mẫu thân đúng là đại mỹ nhân… phải nhìn thật kỹ… Mẫu thân dán dán… 】

Nàng nghe được giọng nói… Là nghe nhầm ư?

Giọng nói kia gián đoạn, hệt như không quá rõ ràng, còn hơi mơ hồ.

Chỉ thỉnh thoảng mới có thể nghe được, thỉnh thoảng lại nghe không rõ.

Nàng cẩn thận quan sát vẻ mặt của nha hoàn, dường như chỉ có một mình nàng nghe được.

【 May là nương đã cứu ta, nếu không người phải nuôi nữ nhi của tình địch rồi, sau đó bị đối phương chọc tức chết… 】

Trong nguyên tác, việc nàng vừa sinh ra đã là tử anh cũng thành tâm bệnh trong lòng Hứa thị, cho nên Hầu gia mới ôm nữ chính về nhà, để Hứa thị nuôi dưỡng bên người.

Chứng cứ mưu phản cũng là nữ chính vu oan cho Hứa gia.

Cũng chính là nữ chính đã thọc Hứa thị một đao sâu nhất!

Hứa thị chỉ mơ hồ nghe thấy mấy chữ nữ nhi của tình địch, chọc tức chết, giật mình tới mức suýt chút nữa ném đứa bé ra ngoài.

Nàng vểnh tai lên cố gắng lắng nghe thêm, nhưng lại không nghe được gì nữa.

Hứa thị ngẩng đầu, hỏi: “Sao lão gia còn chưa về?”

Mấy nha hoàn lục tục bưng bát súp tới, cũng có người tưới tắm cho Lục Triêu Triêu. Nhưng Hứa thị lo lắng, không cho phép nha hoàn ôm đứa bé rời khỏi tầm mắt mình, chỉ có thể tắm rửa ở bồn tắm nhỏ trong phòng này.

Đăng Chi cười nói: “Lúc ngài mới chuyển dạ đã có người di mời lão gia, lão gia hiểu rõ phu nhân nhất, chỉ sợ là lão gia bị chuyện gì đó níu chân.”

Trong kinh thành này, có ai mà không hâm mộ Trung Dũng Hầu phủ.

Lão Hầu gia chết trận sớm, một tay lão phu nhân nuôi nấng mấy đứa con. Đường đường là Hầu phủ cuối cùng lại thành cái võ rỗng.

Cũng may Lục Viễn Trạch nỗ lực, kiến công lập nghiệp, kế thừa tước vị.

Điều ngoài ý muốn duy nhất chính là năm đó biểu muội bà con xa của Lục gia tới nương nhờ.

Có người nói đối phương đã ngưỡng mộ Lục Viễn Trạch từ lâu, còn nằng nặc nói không phải hắn thề không kết hôn.

Lúc đó Lục Viễn Trạch đã đính hôn với Hứa gia, cho nên đưa cô biểu muội kia lấy chồng tha hương xa xứ.

Việc này đã thành đề tài lúc trà dư tửu hậu trong thành.

Hứa thị là nữ nhi danh môn, sau khi gả cho Trung Dũng Hầu, có nhà vợ giúp đỡ, Trung Dũng Hầu phủ nhanh chóng quật khởi.

Lục Viễn Trạch và Hứa thị cũng là cặp phu thê ân ái nổi tiếng thủ đô, cầm sắt hòa minh, tình cảm tốt vô cùng.

Ngược lại Hứa thị, vì Lục Viễn Trạch không thích nên nàng dần xa cách nhà mẹ đẻ.

Lúc này Hứa thị mới mỉm cười gật đầu: “Ngươi nói đúng lắm, có lẽ lão gia đã bị chuyện quan trọng gì đó làm chậm trễ.” Hứa thị không nghi ngờ chút nào.

“Tiểu tiểu thư của chúng ta có thể tới Lục gia đúng là có số hưởng phúc. Hầu gia với phu nhân ân ái vô cùng, mẹ chồng con dâu cũng hòa thuận, ngay cả người cao ngạo như tiểu cô nãi nãi của Lục gia cũng thật lòng thật dạ đối tốt với phu nhân.”

Đăng Chi nghĩ, có lẽ phu nhân nhà nàng là người đáng được hâm mộ nhất kinh thành này.

Lục Triêu Triêu mới vừa tắm xong, hai bàn tay nhỏ bé đang quơ quơ, miệng y y nha nha, trông có vẻ rất tức giận.

Bạn đang đọc Cả Nhà Nghe Lén Lòng Ta Phát Điên Rồi, Còn Ta Chỉ Việc Uống Sữa (Dịch) của Hạ Thanh Thanh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vânkhinh
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.