Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngoại thất?

Phiên bản Dịch · 746 chữ

Chương 4: Ngoại thất?

【 Lừa đảo, lừa đảo! Phụ thân là kẻ lừa đảo! 】

Hắn vẫn luôn lừa dối mẫu thân đó.

Nương thật đáng thương…

【 Phụ thân là tên khốn nạn! Hắn đang ở trong tiểu viện ở góc cuối hẻm Thanh Vũ chờ ngoại thất sinh con đây… 】

Âm sữa mang theo tiếng nức nở truyền tới.

Hứa thị dần đờ ra.

Hẻm Thanh Vũ?

Chờ ngoại thất sinh con?!

Nàng ở trong phủ cửu tử nhất sinh, hắn lại đang lo cho an nguy của ngoại thất?

Tình cảm ân ái bao nhiêu năm, cuối cùng cũng bị xé toạc!

【 Người trong lòng hắn đang sinh con cho hắn đây… 】

Trong lòng Hứa thị rất hoang mang, thậm chí còn thấy mờ mịt.

Nàng muốn nghe thêm về việc của ngoại thất, nhưng nữ nhi còn nhỏ, tiếng lòng không rõ ràng, lại thêm nữ nhi có tư duy khác người, Hứa thị chỉ có thể cố gắng hết sức để lọc được tin tức hữu dụng từ những chuyện kia.

Chuyện hôm nay gần như đã phá vỡ tất cả nhận tri của nàng.

Nữ nhi vừa sin ra đã bị bóp cổ, nàng thì có thể nghe được tiếng lòng của nữ nhi.

Cùng với…

Tướng công của nàng đang chờ ngoại thất sinh con!

Trong lòng Hứa thị rất hoảng. Từ khi được gả qua đây tới hiện tại, đã mười mấy năm, nàng và Lục gia chưa bao giờ cãi nhau ầm ĩ hay có mâu thuẫn gì với nhau.

Nàng tự cho rằng mình đã gả cho một nam nhân tốt nhất thế giới này.

Nhưng hiện tại, đột nhiên biết được hắn có ngoại thất, phản ứng đầu tiên của nàng là chống cự.

Vị tướng công mà nàng coi như báu vật trong tay, vậy mà lại lừa nàng ư?

“Phu nhân, ngài làm sao vậy? Có phải ngài thấy lạnh không? Sao cả người lại run rẩy hết lên…”

Đăng Chi nhìn xung quanh một lượt, rõ ràng cả cửa chính lẫn cửa sổ đều đang đóng chặt, cũng không có gió lậu vào.

Môi Hứa thị run rẩy, cố nén cảm xúc nói: “Kêu nhũ mẫu tới đây cho đứa bé bú sữa.”

Nhũ mẫu đã được chuẩn bị từ trước đó, tổng cộng ba nhũ mẫu.

Nhưng khiến người ta kinh ngạc là, đứa bé chỉ nâng mí mắt lên nhìn thoáng qua, sau đó đột ngột phun ra.

Hết nôn sữa rồi tới ho khan, dọa mấy nhũ mẫu sợ tới mức quỳ rạp trên mặt đất.

“Phu nhân, không hiểu tiểu tiểu thư bị sao mà không chịu bú sữa của nô tỳ.” Nhũ mẫu gấp gáp tới mức trán túa mồ hôi lạnh.

Đứa bé không chỉ kháng cự việc bú sữa mẹ, mà ngay cả đút uống cũng phun ra hết.

【 Hu hu hu… 】

【 Khụ khụ… Sữa dê sữa bò, ta không muốn sữa người… 】

Lục Triêu Triêu gào khóc thảm thiết, nhưng trong mắt lại không có lấy một giọt nước mắt nào.

Hứa thị thử thăm dò: “Hay lấy sữa dê sữa bò tới thử xem?”

Trong phủ có sẵn sữa dê, sau khi khử đi vị tanh, mùi vị cũng không tệ.

Đăng Chi lập tức sai bảo hạ nhân đi chuẩn bị.

Chẳng bao lâu, đứa bé đã được ôm tới phòng bên cạnh.

Chỉ nghe nha hoàn báo lại: “Tiểu tiểu thư uống mười mấy muỗng, vừa uống vừa ngủ gà ngủ gật, hiện tại đã ngủ rồi.”

Hứa thị thở phào nhẹ nhõm.

Đứa bé lại được đưa về phòng của nàng, nàng không dám để đứa bé rời xa tầm mắt mình.

Lục Triêu Triêu ngáp dài một cái.

Hiện tại nàng là trẻ sơ sinh, lại vừa gặp đại nạn, lúc này nàng đã buồn ngủ tới cùng cực rồi.

Nàng phun bọt biển lầm bầm hai tiếng, sau đó ngủ mất.

“Đăng Chi, người ta có thể tin tưởng được chỉ có ngươi.” Hứa thị ngồi trước gương, vẻ mặt có chút khó đoán.

Nàng không muốn nghi ngờ tướng công của mình, nhưng tiếng lòng của nữ nhi hôm nay đã góp thêm cho nàng một chút dũng khí.

“Phu nhân, ngài làm sao vậy?” Đăng Chi hơi bất an. Nàng là nha hoàn hồi môn của phu nhân, cũng có tình cảm rất sâu đậm với phu nhân.

Bạn đang đọc Cả Nhà Nghe Lén Lòng Ta Phát Điên Rồi, Còn Ta Chỉ Việc Uống Sữa (Dịch) của Hạ Thanh Thanh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vânkhinh
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.