Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Điều kiện cần và đủ của Nguyệt Thạch

Tiểu thuyết gốc · 1530 chữ

"Cấp độ Hóa Thần mới có thể dùng? Tê⁓, ghê gớm vậy sao..."

"..."

"Ngươi không biết cấp độ Hóa Thần là gì đúng chứ."

"Ngươi xem thường ai đấy... Ta... không biết thật."

"..."

Thiếu nữ bí ẩn ánh mắt đầy bất đắc dĩ nhìn tên đần độn trước mắt, nội tâm có một luồng cảm xúc muốn đánh ra một chưởng đem đối phương đập chết tươi.

Chỉ là nhìn tới viên Nguyệt thạch kia nàng liền vừa giận vừa tiếc, cuối cùng là vẫn bất đắc dĩ thở dài phổ cập một khóa thường thức cho tên đần độn này:

"Con số chín là con số cực hạn của thiên địa, vì vậy trên con đường vấn đỉnh trường sinh cũng có chín bậc đại diện cho chín cảnh giới theo thứ tự là: Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, Phản Hư, Hợp Đạo, Độ Kiếp, Đại Thừa."

"Mỗi cảnh giới lại có chín tiểu cảnh, chỉn tiểu cảnh viên mãn liền có thể thử nghiệm đột phá cảnh giới tiếp theo, mặc dù không có cụ thể thời gian phán định chính xác để có thể đột phá một đại cảnh, nhưng tu tiên giới có một câu chuyên dành cho thiên kiêu đó là mười năm luyện khí, ngũ thập trúc cơ, bách niên kim đan, ngàn năm hóa thần."

"Mà một tông môn lớn như Hư Đạo Tông cũng không có mấy người đệ tử đạt danh hiệu thiên kiên, mặc dù không rõ con số nhưng ta đoán nhiều nhất cũng không vượt qua được số lượng hai tay."

"Nhưng trở thành thiên kiêu cũng chưa chắc có thể vấn đạo Hóa Thần, trên con đường tu đạo bất cứ chuyện gì cũng có thể xảy ra, dù thiên phú ngươi có kinh hãi thế tục cỡ nào đi chăng nữa, một ngày bị người giết thì kết quả cuối cùng chỉ là một nắm cát bụi, vì thế đặt chân cấp độ Hóa Thần là cỡ nào khó khăn liền có thể nghĩ, nhưng đồng thời một ngày nếu thành công ngươi cơ hồ đã có thể tung hoành một thời đại không có trở ngại, những kẻ ở dưới đánh không lại ngươi, những kẻ ở trên ngươi lại phải đối mặt với một cái vấn đề khác liên quan tới đạo đồ của bọn hắn, cũng sẽ không có tinh lực cùng thời gian đi để ý tới ngươi có kiêu ngạo cỡ nào."

Nói tới đây nàng liền như cảm giác được cổ họng có chút khô vì vậy thiếu nữ hơi liếc mắt nhìn lại thử xem tên đần này có tiếp thu được những gì không.

Chỉ là không nhìn thì thôi, vừa nhìn liền khiến nàng tức gần chết bởi thằng khốn này thế mà giờ đây ánh mắt chăm chú nhìn vào Nguyệt Thạch, thi thoảng làm mặt xấu để trêu đùa với Hóa thân bên trong, dường như không hề để ý chút nào những gì mà nàng nãy giờ nói khô cả họng.

"Ngươi con mẹ nó nãy giờ dám không nghe ta giải thích!"

Cả người bốc lửa, cô gái trước mắt sắc mặt nháy mắt chuyển sang phẫn nộ tới cực điểm khiến cho Hắc Dương cũng không khỏi giật nảy cả mình vội vàng bao biện... vội vàng giải thích:

"Bình tĩnh bình tĩnh nào cô nương, nãy giờ ta nghe rất kỹ a, tuyệt không bỏ lỡ những gì."

"Ồ, thế lặp lại Hóa Thần vì sao khó luyện xem?"

"Vì... cấp độ Hóa Thần rất cao..."

"..."

Mí mắt giật giật, thiếu nữ cảm giác chình mình lại đôi co với đối phương thêm nữa liền sẽ nhịn không được mà hỏng đại sự mất, vì vậy chỉ có thể cố gắng hạ hỏa để bình tĩnh lại.

"Xem như ngươi may mắn có Nguyệt Thạch làm bình phong đi, lúc bình thường ta tuyệt đối đã sớm đem ngươi cho đốt sống."

"Hah, có lẽ đi."

Đối với ngoan thoại này Hắc Dương đã không biết nên đáp lại như thế nào nữa, chỉ là đột nhiên ánh mắt hắn nhìn Nguyệt Thạch hồi lâu liền đề ra nghi vấn.

"Nhưng ta có chút nghi vấn này, ngươi..."

Nhìn Hắc Dương sắc mặt khó xử, cô gái bí ẩn liền biết hắn khó nói chuyện gì liền khoanh tay dựa lưng ra sau nói:

"Gọi ta Nguyệt là được."

"Ừm vậy Nguyệt tiểu thư này, ngươi nếu muốn Nguyệt Thạch như thế vì sao không dùng a mà lại giấu ở chổ kia cuối cùng để ta nhặt chổ tốt?"

"... Ài, này còn phải hỏi sao, nếu dùng được ta đã sớm đem ngươi đập chết nào còn có thể nằm đỏ đắc ý."

Vừa nói sắc mặt Nguyệt liền lại càng khó chịu nhìn Hắc Dương, tựa như hắn đoạt đi thứ quý giá nhất của mình, hiện tại để lại cũng thua thiệt chính mình nhưng đập chết liền càng thua thiệt.

Vì vậy nàng chỉ có thể dời mắt sang chổ khác, mắt không thấy tim không đau bắt đầu giải thích.

"Nguyệt Thạch thứ này rất là kỳ diệu, như đã nói, mặc dù nó chỉ là thiên địa kỳ vật cấp độ Luyện Khí, nhưng tác dụng của nó có thể sánh vai ngang hàng với bảo vật cấp độ Hóa Thần, ngươi biết vì sao lại có chênh lệch giá lớn như thế không?"

"Vì sao?"

"Vì thứ này rất chảnh."

"..."

Nghe vậy Hắc Dương cũng không biết phải nói gì, cô nương này, đầu óc thật sự có bệnh rất nặng.

Nhìn ra Hắc Dương ánh mắt kỳ quái vô cùng, Nguyệt cũng không quan tâm mà tiếp tục tiến hành giải thích:

"Mặc dù có thể dễ dàng dùng Nguyệt Thạch vào những việc như đúc khí, vẽ phù... nhưng muốn khai phá ra giá trị lớn nhất của Nguyệt Thạch thì lại cần nó chủ động chấp nhận ngươi mới được."

"Thiên địa kỳ vật mặc dù đa phần không có thần trí nhưng linh tính thì lại rất cao, nó sẽ theo bản năng lựa chọn người hoặc sinh vật mà nó cảm thấy có lợi nhất cho nó khi cộng sinh."

"Cụ thể ở đây là những người có tâm trí rắn rỏi, cực kỳ rắn rỏi, mới được, nhưng tâm trí mạnh mẽ chỉ là điều kiện cần, điệu kiện đủ yêu cầu tâm tính của ngươi phải phù hợp với Nguyệt Thạch thì mới có thể có hi vọng thành công khiến nó chủ động cộng sinh, mà Nguyệt Thạch thiên tính ôn hòa bình tĩnh, nên người cộng sinh với nó cũng phải có tâm tính tương tự, và chính cái điều kiện đủ này đã chặn phần lớn tu tiên giả ngoài cửa khiến bọn hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn bảo vật trên tay nhưng chỉ có thể dùng như phế vật lợi dụng."

"Hả? Vì sao lại thế, nhìn điều kiện nó cũng đâu hà khắc lắm đâu a, chẳng lẽ tu tiên giới không có người ôn hòa bình tĩnh?"

"Có."

"Thế vì sao..."

"Vì loại người ấy chết gần hết rồi."

"Ách, ác như thế?"

Mặc dù ngoài miệng nói vậy nhưng Hắc Dương mơ hồ cũng nghĩ thông suốt được một chút.

Dù sao thời đại này tôn sùng đạo lý "vật cạnh thiên tranh", mặc dù người có tâm trí rắn rỏi hẵn là không ít nhưng người tốt mà không có thực lực thì rất khó sống ở nơi này, nhưng muốn có thực lực thì ngươi cần tu luyện, mà tu luyện cần tài nguyên, muốn tài nguyên thì phải đi tranh, một ngày đã tranh đấu chém giết thì không còn có chuyện ôn hòa ở đây nữa.

Một cái vòng lập ác tính ấy khiến một bảo vật giá trị cực cao như Nguyệt Thạch chỉ có thể bất đắc dĩ hao mòn xuống làm vật liệu cấp độ Luyện Khí.

Chỉ là đột nhiên Hắc Dương liền cảm giác có chút không đúng, chình mình thế nào lại được xem là người ôn hòa đây? Hắn con mẹ nó vừa đem ba người đánh cho thi thể không nguyên vẹn đây.

"Bộ không có trường hợp đặc biệt nào sao? Ta mẹ nó không cảm giác chính mình là cái người ôn hòa như ngươi nói."

"Có, có trường hợp khác có thể vận dụng tối đa giá trị của Nguyệt Thạch."

"Hah, ta biết mà, chính ta làm sao có thể..."

"Chính là phương pháp luyện hóa thân đặc biệt của ta, chỉ là bị thằng khốn nhà ngươi phá hỏng rồi."

"Có sao?"

Nghi hoặc thoáng qua, Hắc Dương sắc mặt liền trở nên có chút quái dị cùng xấu hổ.

Nghĩ lại hình như là có thật.

Đối phương khi ấy cố ý để thi thể đã được đặc biệt xử lý nằm lên Nguyệt Thạch sợ là không chỉ để ẩn giấu bảo vật mà còn là có ẩn ý riêng đi.

Chỉ là bị hắn phá mất hắc hắc.

Bạn đang đọc Bắt Đầu Với Trái Gura Gura No Mi, Ta Tay Không Đấm Vỡ Tu Tiên Giới sáng tác bởi Duckca
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Dfray
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.