Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngoài ý muốn

Tiểu thuyết gốc · 1546 chữ

Thiên địa vô sắc.

Vạn hoa điêu linh.

Đó là những gì Hắc Dương chứng kiến ngay lúc này đây, tất cả mọi thứ xung quanh hắn bao gồm cả vô số cự chưởng trước mắt đột nhiên như từ cát bụi cấu thành, dễ dàng gặp gió liền tung bay phủ bụi khắp nơi.

Mà giờ đây khi đạt được thời gian thở dốc, Hắc Dương mới có thể thấy được chân diện mục kẻ mình đang đối mặt là ai.

Một tôn nộ phật không biết cao bao nhiêu mét, xung quanh nổi lên vô số đỏ đen văn triện bao phủ khắp toàn thân.

Chỉ là mặc dù cho tôn phật trước mắt nhìn có hùng hổ áp bức cỡ nào đi chăng nữa thì giờ đây cũng phải nuốt hận mà hóa thành mảnh vụn điêu tàn theo gió... để lộ ra một bóng hình thiếu nữ ẩn giấu bên trong.

Nhưng mặc cho Hắc Dương có cỡ nào căng mắt nhìn hắn cũng không thể nhìn thấy được chân diện mục của đối phương, chỉ có thể từ bề ngoài cho ra đánh giá thiếu nữ này có dáng người tương đối mảnh, tựa như một cành hoa yếu ớt bất cứ lúc nào cũng có thể bị gió thổi lắc lư, chỉ là dù vậy tử vong áp lực toát ra từ trên người đối phương khiến Hắc Dương chưa từng có thể buông lỏng.

Nhất là thiếu nữ đôi mắt đỏ rực đang phát ra nhàn nhạt ánh quang kia, mỗi lần trực diện đều khiến Hắc Dương cả người bức rức, trái tim quặn đau vô cùng khiến hắn không thể dời ánh mắt xuống dưới cổ áo đối phương nhìn tạm.

Giờ đây giữa không gian tiêu điều suy sụp, chỉ có hai bóng người đứng đối diện nhau, án binh bất động mà chăm chú nhìn đối phương.

Chỉ là theo thời gian càng lâu Hắc Dương liền càng không có kiên nhẫn để kéo dài thêm nữa, chỉ thấy toàn thân căng cứng sẵn sàng ứng đối bất kỳ tình huống nào, sắc mặt nghiêm trọng hỏi:

"Ngươi là ai?"

Nhưng thiếu nữ đối diện cũng không trả lời Hắc Dương ngược lại đưa tay lên làm ra một cái thủ ấn kỳ quái, miệng lẩm bẩm thứ ngôn ngữ khiến Hắc Dương cảm thấy nửa hiểu nửa không, vừa quen vừa lạ kia:

" Vô hạn??? Hoa????!"

Đến rồi!

Lập tức toàn thân nổi lên vô số tím đen lôi xà uốn lượn quanh người chuẩn bị ứng đối động tác của đối phương.

Chỉ là lập tức Hắc Dương liền cảm giác được kỳ quái, bởi vì đột nhiên hắn liền không còn cảm giác được nguy cơ tử vong như lưỡi lê của tử thần trực chờ sau gáy, một sự an bình đến kỳ lạ khiến Hắc Dương ngơ ngác một lúc.

Chợt khi hắn giật mình vội nổi lên đề phòng thì trước mắt cảnh tượng đột nhiên xuất hiện biến hóa.

Trong tầm mắt của hắn giờ đây phấp phới vô số cánh hoa đỏ tươi trôi nổi xung quanh nhuộm lên sắc màu rực rỡ cho không gian đã trở nên tiêu điều trước đó.

"Đây... là thứ gì?"

Nhưng không cần đợi câu trả lời, Hắc Dương cũng có thể đoán được đám hoa này không thiện, vì vậy hắn lập tức khống chế lôi xà xung quanh mình bộc phát, toàn thân bạo nộ lao tới bóng người kia chuẩn bị cận thân vật lộn.

Chỉ là không để hắn lao đi được mấy bước, không gian xung quanh chợt mờ nhạt dần, thiếu nữ kia, cảnh tượng tiêu điều, hoa... tất cả đều bị chấn động rung lắc giữ dội thay thế nháy mắt liền bao trùm Hắc Dương khiến hắn chợt giật mình sắp tỉnh lại.

Chỉ là khoảnh khắc cuối cùng ấy hắn dường như nghe được âm thanh yếu ớt mơ hồ nào đó vất vướng bên tai:

"Xin ngươi... quên ta... đi."

...

"Ầm ầm!!"

Đột nhiên một trận kinh chấn khiến Hắc Dương đang nằm ngủ ngon say trên giường liền bị quẳng xuống đất, ngã cái cắm đầu chổng vó, mặt mũi khó chịu đến cực điểm.

"Móa, chuyện quỷ gì thế này?"

Mang theo khó chịu sắc mặt đứng lên, Hắc Dương một bên vừa soa vầng trán đỏ ứng vừa khó chịu đứng dậy đi tới cửa xem xét thử.

Chỉ là khoảnh khắc bàn tay sắp chạm tới tay nắm cửa thời khắc, đột nhiên Hắc Dương cả người liền chợt khựng lại, âm thầm lui về mấy bước.

Giây phút bàn tay sắp động vào tay nắm cửa ấy, Hắc Dương liền chợt cảm nhận được một luồng rung động kỳ lạ mà hắn dám chắc đêm qua không có.

Mặc dù không biết được là thứ gì, nhưng Hắc Dương lấy tiêu chí vững vàng như bàn thạch làm đầu, không phải là vì có lý do bắt buộc trước đó, hắn liền sẽ không đi mạo hiểm.

Vì thế Hắc Dương liền từng bước từng bước lặng lẽ lui lại bên giường, quyết định án binh bất động chờ đợi đám người trong tiên tông giải quyết.

Phi toa này lớn như thế hẵn sẽ có không ít nhân viên thuộc tiên tông, hẵn là sớm thôi liền phát hiện vấn đề ở đây.

Chỉ là Hắc Dương muốn án binh bất động nhưng nguy hiểm lại không muốn như thế.

Không gian yên ắng hồi lâu thì đột nhiên tay nắm cửa chợt rục rịch tựa như có người ở phía sau thăm dò vặn thử, chỉ là bởi vì có khóa trong nên không thể đẩy cửa vào được.

Chỉ là dị biến nhỏ như thế cũng đủ khiến Hắc Dương sắc mặt trầm xuống đến cực điểm, âm thầm than:

"Không tốt, bên ngoài có người muốn xông vào sao?"

...

"Ầm"

Đột nhiên, một tiếng cửa gỗ nổ tung vang lên, ba tên mặc áo đen lập tức từ bên ngoài xông vào, từng cái ánh mắt sắc liệm tới cực điểm quan sát toàn bộ gian phòng.

Chỉ là khi nhìn thấy bên trong trống rỗng, từng cái đột nhiên gấp rút tới cực điểm.

"Người đâu? Rõ ràng "đầu lĩnh" nói xong khu chổ ở này có ba tên có tư chất nhập đạo mà?"

Một người trong đó gấp rút nghi hoặc, chỉ là tên áo đen ở giữa híp mắt lại liền đưa tay ra hiệu yên lặng.

Hắn nhấc chân nhẹ nhàng đi đến bên giường, nhìn mặt giường trống rỗng, tên áo đen yên tĩnh trong thoáng chốc liền chợt hất tấm nệm lên.

Nhìn thấy thứ phía dưới khiến cho tên áo đen bí ẩn ánh mắt chợt sáng lên một cổ thần thái quả nhiên.

Lập tức hắn liền đối với hai người đồng bọn phía sau phất tay tới đồng thời lên tiếng.

"Ở đây có cái thông đạo, hẵn là tên kia đã tiến vào, hắn hẵn còn không đi được xa đâu, cùng ta tiến vào!"

Nói xong liền không lại chần chờ nữa mà phi người xuống chiếc hố trước mắt.

Hai người còn lại cũng nhìn nhau một cái, ăn ý gật đầu liền cùng nhảy xuống theo.

Căn phòng chớp mắt liền lâm vào yên tĩnh tới cực độ, chỉ còn lại hố sâu yên ắng cùng trên nền đất vô số mảnh gỗ vụn bị phá nát.

Chỉ là qua mười phút sau, vốn yên ắng bất động tấm nệm bị hất văng sang một bên chợt nhiên liền có động tĩnh.

Từ bên trong, một cánh tay xuyên thủng lớp vải mỏng mà vươn ra, sau đó liền xé ra một kẽ hở vừa đủ một người ra vào.

Hơi ghé đầu quan sát thử xung quanh, xác định không có ai khác Hắc Dương mới thở phào một cái mà chui ra khỏi tấm nệm, thần sắc phức tạp vô cùng nhìn chổ hố sâu kia.

Hắn có chút không nghĩ được vì sao trước không có ngoài ý muốn, muộn không có ngoài ý muốn lại liên tiếp ngoài ý muốn xuất hiện tại cái thời điểm này, giây phút hắn sắp đặt chân vào tu tiên giới thời điểm.

"Ài, thôi có thể trốn được một kiếp liền xem như ta vận may không tệ rồi, chỉ là nhìn những tên này dường như có hiểu biết về Hư Đạo Thánh Tông phi toa này, cũng không biết là kẻ gian phương nào."

Mặc dù bằng vào linh cơ của mình trốn qua một kiếp, Hắc Dương vẫn là nhíu mày âm trầm, mặc dù không biết là đám người nào gan như thế, dám xâm nhập tiên tông phi toa không nói còn bạo như thế, động tác không một chút rụt rè.

Không khó nghĩ đám người này tuyệt đối cũng có bản sự không nhỏ, làm không khéo giờ đây tiên tông phi toa khắp nơi đều lâm vào tình cảnh hỗn loạn như vậy cũng nên.

"Được rồi trước tiên phải đi thám thính tình hình đi, cứ ở đây chờ chết cũng không phải ý tưởng hay."

Bạn đang đọc Bắt Đầu Với Trái Gura Gura No Mi, Ta Tay Không Đấm Vỡ Tu Tiên Giới sáng tác bởi Duckca
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Dfray
Thời gian
Lượt đọc 34

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.