Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bàn về sự tiến hóa tột bậc của kẻ ngu hiếu 2

Phiên bản Dịch · 2672 chữ

Giang Lưu nằm trên xe bò tiến hành tiếp nhận ký ức của nguyên thân, đồng thời xem xét nội dung nhiệm vụ ở thế giới này.

Nguyên thân là con cả trong nhà, đáng ra đây là đứa con được cha mẹ rất mực tin tưởng mới phải. Không may thay, lúc nguyên thân chào đời, bà Miêu gặp cơn khó sinh, suýt chết khi vượt cạn. Trong giai đoạn sơ sinh của mình, bà nội của nguyên thân vẫn đang khỏe mạnh, tự tay bà lo liệu hết mọi việc chăm sóc bế bồng. Bởi thế mà quan hệ của nguyên thân và mẹ càng thêm xa cách. Sau khi bà nội qua đời, mẹ của hắn - Miêu Thải Phượng đã sớm có đôi long phượng thai bầu bạn bên người, bà ta ghét cay ghét đắng đứa trẻ do mẹ chồng nuôi dưỡng, tất nhiên không thân thiết gì với hắn.

Ban đầu, cha của nguyên thân - Giang Truyền Căn vốn cũng xem trọng con trai cả, nhưng ngày ngày có người thì thầm bên tai, quạt gió thổi lửa, dần dần ông cũng thay đổi. Ông ta tin rằng đôi long phượng thai mang phúc lộc vào nhà, có tiền đồ hơn, cho ông nhiều quang vinh hơn con cả. Thêm nữa, con cả lấy vợ mười năm vẫn không con, mà con trai thứ là Giang Hải đã sinh cho ông hai cậu cháu trai. Dù chỉ xét đến vấn đề phía sau, Giang Truyền Căn cũng chẳng còn gửi gắm hy vọng gì vào đứa con cả, có khả năng đoạn tử tuyệt tôn rất cao này.

Hơn nửa đời của nguyên thân đã làm trâu làm ngựa cho người nhà. Hắn khao khát nhận được tình yêu thương và sự tôn trọng của cha mẹ, cũng trông chờ một bé trai chảy trong người huyết thống của mình. Đáng thương thay đến tận lúc hắn chết đi cũng chẳng chờ được hai nguyện vọng này trở thành sự thật.

Khán giả Giang Lưu xem xong cuộc đời của nguyên thân, không những không đồng tình mà còn cảm thấy thật đáng đời. Tình cảnh của nguyên thân so với thời thơ ấu của hắn còn không thể gọi là khó khăn. Cũng chỉ là cha mẹ và hai đứa em kết thành một đám hút máu thôi mà. Hắn có cả trăm cách vứt bỏ đám người không biết xấu hổ đó. Vậy mà tên đầu đất này không những ngây ngốc nghe lời, vâng theo thứ gọi là "ý tốt của người nhà", còn kéo theo vợ mình vô tư cống hiến.

Kết quả là giỏ trẻ múc nước công dã tràng, đến chết cũng chỉ nhận được vài giọt nước mắt cá sấu, uổng công bận lòng.

"Nhiệm vụ là gì?"

Giang Lưu đoán hệ thống đã chọn trói buộc hắn, bắt hắn nhập vào cơ thể nguyên thân, phỏng chừng sẽ yêu cầu hắn đấm đôi cha mẹ đặc sắc, đá mấy đứa em hút máu. Cuối cùng là nắm tay cô dâu khù khờ đi làm giàu.

Nể mặt hệ thống đã sắp xếp một cô dâu trẻ cho lão già ế vợ này, hắn đành miễn cưỡng chấp hành nhiệm vụ.

"Nội dung nhiệm vụ của thế giới này: Đạt được độ yêu thích tối đa của Giang Truyền Căn, Miêu Thải Phượng, Từ Tú Tú. Nhiệm vụ thành công: thưởng 1000 điểm tích lũy. Tiến độ hoàn thành của nhiệm vụ thấp hơn 2/3, kí chủ sẽ bị xóa sổ."

Sau khi cảm nhận được kí chủ thực tập đã tiếp nhận xong ký ức của nguyên thân, hệ thống 001 xuất hiện trong không gian ý thức của Giang Lưu, tiến hành thông báo nhiệm vụ của thế giới hiện tại.

"Đ* m*!"

Giang Lưu cho rằng mình bị ảo giác, cái hệ thống ngu xuẩn này vừa nói gì cơ, việc làm cho Từ Tú Tú yêu thích hắn cũng dễ hiểu thôi. Dù sao người ta cũng là một cô gái tốt bị gả vào nhà này, không hưởng được chút tốt đẹp nào, cả đời chịu tội. Dùng cả đời để bù đắp cho cô cũng chưa đủ.

Nhưng Giang Truyền Căn và Miêu Thải Phượng là sao chứ, Giang Lưu hận đám người lớn không làm tròn trách nhiệm nhất. Theo đánh giá của hắn, hai người này không khác gì người mẹ đã cầm tiền chạy theo đàn ông của hắn ngày xưa. Cùng lắm là họ đã nuôi lớn nguyên thân, nhưng khi trưởng thành, nguyên thân đã làm trâu làm ngựa trả công, đã trả hết nợ rồi.

Giờ đây bắt hắn phải lấy lòng hai kẻ đó, đạt được độ yêu thích tối đa của họ, hắn phải ti tiện đến độ nào?

"Kí chủ dùng lời lẽ thô tục, sử dụng từ ám chỉ hành động giao cấu để xúc phạm hệ thống. Việc làm này đã gây ra tổn thương cho hệ thống về mặt tinh thần, và vi phạm quy tắc của thánh phụ. Lần đầu vi phạm chỉ cảnh cáo bằng lời nói, nếu không khắc phục sau ba lần cảnh cáo, hệ thống sẽ tiến hành trừng phạt bằng phương pháp giật điện."

001 là hệ thống đầu tiên mà Chủ Thần tạo ra, hiện tại có nhiều chương trình vẫn đang trong quá trình sửa chữa và hoàn thiện. Nó không có cảm xúc như con người, rất nhiều hành động đều dựa trên những hướng dẫn và quy tắc nghiêm ngặt của chương trình.

"Ha ha ha... Lấy lòng hai người thôi ấy mà, có gì to tát đâu, tao hiểu rồi, hiểu rồi mà."

Giang Lưu lăn lộn dưới đáy xã hội nhiều năm, biết rõ khi nào nên nhún nhường. Hắn thấy hệ thống này không phải loại dễ nói chuyện, chưa gì đã đe dọa dùng điện giật, tạm thời chỉ đành ngoan ngoãn làm nhiệm vụ.

"Quy tắc của hệ thống thánh phụ là đứng ở trung tâm vũ trụ kêu gọi tình yêu, bất kể là người tốt hay kẻ xấu, cảm hóa bọn họ là mục tiêu tối cao của kí chủ."

001 máy móc truyền đạt mệnh lệnh.

"Tao hỏi mày một vấn đề thôi, chỉ cần kết quả cuối cùng thành công là được phải không? Trong quá trình thực hiện, Giang Truyền Căn và Miêu Thải Phượng căm ghét tao cùng cực thì có sao không?"

Giang Lưu nghĩ đường thẳng không thông thì đi đường vòng thôi, hắn không có tài cán gì, giỏi nhất là đi đường ngang ngỏ tắt. Hệ thống cứng ngắc thì có chỗ tốt của cứng ngắc, hắn nhất định phải khai thác sơ hở này.

"Thời gian để hoàn thành nhiệm vụ là đến thời điểm ngay trước khi kí chủ rời khỏi thế giới này."

Quả cầu lơ lửng trên không trung, ánh sáng lập lòe nhấp nháy, có vẻ đang tự hỏi, một lúc sau 001 mới trả lời bằng giọng máy móc.

Giang Lưu đoán không sai, hệ thống chỉ cần một kết quả. Hắn chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ trước thời điểm cơ thể này tử vong là được.

"Phải rồi, điểm thưởng được dùng để làm gì?"

Giang Lưu nhớ mang máng lúc công bố nhiệm vụ, hệ thống có nhắc đến điểm thưởng, còn về hình phạt bị xóa sổ khi thất bại, Giang Lưu lại không mấy để tâm. Dù sao hắn đã chết một lần rồi. Bây giờ hắn chỉ vụng trộm chút may mắn để sống tiếp qua ngày. Sống lâu một ngày là đang chiếm dụng thêm một ngày của tạo hóa, còn gì phải lo sợ.

"Khi kí chủ đạt được 1000 điểm, hệ thống sẽ mở chức năng mua sắm. Kí chủ có thể dùng điểm để mua bất cứ sản phẩm nào trong trung tâm mua sắm của hệ thống."

001 giải thích xong thì lập tức biến mất ngay trước mắt Giang Lưu. Hắn còn chưa kịp hỏi thêm gì thì bên tai đã vang lên giọng nói quen thuộc.

"Đến bệnh viện rồi, vợ Giang Lưu này, cháu và Phong Thu cùng nhau nâng Giang Lưu xuống xe đi, chú đi tìm bác sĩ."

Hóa ra đã đến bệnh viện, Giang Lưu tạm gác vấn đề điểm thưởng sang một bên, thong thả thoải mái làm tròn vai diễn bệnh nhân của mình.

Có lẽ do tiếp nhận ký ức của nguyên thân đã tiêu tốn rất nhiều năng lượng, giả vờ một lúc, Giang Lưu thật sự ngủ say. Thậm chí đến lúc bác sĩ khâu vết thương mà hắn cũng không bị đánh thức.

Lúc Giang Lưu hoàn toàn tỉnh táo thì Quản Đại Ngưu và Quản Phong Thu đã đánh xe bò về từ sớm. Chỉ còn một mình Từ Tú Tú ở lại bệnh viện chăm sóc hắn.

Bác sĩ nói vết thương của Giang Lưu phải nằm viện quan sát ba bốn ngày, xem não bộ có gặp phải di chứng gì hay không. Quản Đại Ngưu là đội trưởng, có rất nhiều việc không thể xử lí được khi ông vắng mặt trong đội, tất nhiên không thể ở lại bệnh viện. Vì vậy ông cho Từ Tú Tú mấy phiếu gạo đủ để hai vợ chồng ăn mấy hôm, rồi cùng con trai về nhà.

"Mình tỉnh rồi!"

Từ Tú Tú đang kê tay sát mép giường, ngả đầu chợp mắt, nhưng tinh thần cô căng thẳng, Giang Lưu chỉ vừa khẽ cử động cô đã lập tức mở mắt, vội vàng nhìn hắn.

"Sao mình không lên giường nằm?"

Do không uống nước trong một thời gian dài, giọng nói của Giang Lưu có hơi khàn, nói dứt câu, hắn liếm láp đôi môi đã có phần khô nứt.

"Em đi vội vàng, chưa kịp thay quần áo sạch, sao lại không biết xấu hổ mà nằm lên nệm giường sạch sẽ được? Như vậy sẽ phiền hà người khác."

Từ Tú Tú là một người phụ nữ tinh ý, cô thấy Giang Lưu khát nước, vội vàng rót cho Giang Lưu một ly nước từ bình nước nhận được ở trạm y tá. Sau đó dùng một tay đỡ sau gáy hắn, giúp Giang Lưu uống nước.

Hiện tại bệnh viện đều là phòng bốn người cơ bản, sắp xếp gọn gàng, chăn bông được gấp vuông như miếng đậu hũ. Giang Lưu thấy phòng này chỉ có một bệnh nhân duy nhất là mình, còn ba giường trống. Từ Tú Tú có thể nằm trên giường bên cạnh ngủ một lát, không ngờ vù sợ làm bẩn gối chăn của người ta mà cô cứ thế ghé vào mép giường ngồi ngủ cả đêm.

"Khoan đã, mình biết chúng ta đang ở đâu à?"

Đút nước cho Giang Lưu xong, cô chợt nhận ra một vấn đề. Rõ ràng Giang Lưu luôn hôn mê bất tỉnh, hắn không biết bản thân đang ở đâu mới phải. Vậy mà vừa tỉnh lại, câu đầu tiên hắn hỏi là sao cô không lên giường nằm, theo lý hắn nên thắc mắc mình đang ở đâu chứ.

"Tuy trước đó tôi không tỉnh táo, nhưng lạ là mọi người nói gì tôi cũng nghe thấy hết. Kể cả việc ba mẹ và chú Quản bàn bạc về việc đưa tôi đến bệnh viện, tôi cũng nghe thấy."

Giang Lưu nở một nụ cười cay đắng, rồi chăm chú nhìn Từ Tú Tú: "Cảm ơn mình, Giang Lưu tôi có lỗi với mình."

Giờ phút này, gương mặt Giang Lưu lộ rõ vẻ đau buồn mất mát của một người bị cha mẹ từ bỏ, đồng thời cũng mang theo vài phần biết ơn và áy náy với người vợ hiền. Nhìn biểu hiện của Giang Lưu, Từ Tú Tú không khỏi ngây người.

Cô không ngờ Giang Lưu lại nghe thấy tất cả, dường như sau khi trải qua biến cố này, người trước mặt có vẻ đã sinh lòng xa cách với cha mẹ chồng. Có khi hắn đã không còn tin tưởng bọn họ vô điều kiện, không còn cho rằng mọi việc cha mẹ làm đều vì tốt cho vợ chồng mình.

Liệu cô có thể hy vọng sau khi chồng mình khỏe lại sẽ thay đổi, không còn ngây thơ cung phụng cho gia đình kia nữa.

"Có gì mà phải cảm ơn, mình là chồng của em mà."

Từ Tú Tú đã thất vọng quá nhiều lần rồi, cũng chẳng phải cha mẹ chồng chưa từng làm việc gì gây tổn thương cho chồng cô. Nhưng bọn họ chỉ cần nói vài lời êm tai là người đàn ông này lại ngây ngốc bị lừa.

Nhiều lần cô cho rằng đã nhìn thấy ánh mai hy vọng, để rồi niềm tin cứ lần lượt bị dập tắt, cô đã thôi trông chờ vào chồng mình. Sự cố lần này nghiêm trọng hơn trước đây, nhưng rồi sẽ thế nào? Đó là cha mẹ ruột của người đàn ông này, là loại quan hệ vĩnh viễn không thể chặt đứt.

"Mình ngại nằm trên giường khác thì lên đây nằm với tôi."

Giang Lưu biết hết những chuyện ngu xuẩn mà nguyên thân đã làm, dù hắn nói ngon nói ngọt thế nào thì Từ Tú Tú cũng khó lòng tin được hắn. Dù sao ngày tháng còn dài, bây giờ cô không tin thì một ngày nào đó cũng sẽ phải tin.

"Không sao đâu, thế này là được rồi."

Từ Tú Tú lắc đầu, giường của bệnh viện không rộng, hai người cùng nằm có hơi chen chúc, Giang Lưu vẫn chưa khỏe hẳn, cô sợ chạm phải miệng vết thương của hắn.

"Còn phải ở thêm vài ngày nữa, mình cứ thế này là sao nghỉ ngơi cho lại sức, mình không đủ sức thì làm sao chăm sóc cho tôi?"

Cái cớ này của Giang Lưu làm Từ Tú Tú không từ chối được. Đêm đã về khuya, chờ đến hừng đông phải còn vài tiếng nữa, cô cân nhắc, cuối cùng cũng đồng ý.

Đây là lần đầu tiên Giang Lưu nằm cạnh một người phụ nữ. Trên công trường, quan hệ nam nữ hỗn loạn, đa số là chồng hờ vợ góa bắt cặp tạm bợ. Cạnh công trường cũng có một vài cửa hàng mát-xa chào đón công nhân, có không ít gái bán hoa giá rẻ.

Trước đây, có không ít đồng nghiệp xúi giục Giang Lưu đi tìm một cô để thư giãn, chỉ là hắn luôn từ chối. Quan điểm của Giang Lưu là nếu đối tượng thân mật không phải vợ mình thì không có gì vui thú. Hắn là một người đàn ông bình thường, xem phim cấm cũng biết đó là loại hoạt động tiêu hao rất nhiều thể lực, đặc biệt đau eo. Không lý gì mà lại phung phí sức lực như vậy, đến cùng thì các cô hưởng thụ xong rồi, hắn còn phải trả tiền nữa.

Giang Lưu keo kiệt xem loại hoạt động giải trí của đám đàn ông công trường là mua bán lỗ vốn. Mà bây giờ hắn đã có một người vợ hợp pháp, tất nhiên là suy nghĩ phải khác.

Đương nhiên thân hắn là một tên trai tân gà mờ, cũng e ngại lần đầu tiên tự thân ra trận. Cũng may nhờ vết thương trên đầu đã tạm thời giải quyết được rắc rối này. Chờ vết thương lành rồi, hắn và Từ Tú Tú tìm hiểu lẫn nhau xong thì mọi chuyện sẽ đâu vào đấy.

Từ Tú Tú nào biết hắn đang nghĩ gì, cẩn thận thu hẹp diện tích giường nệm mà bản thân đang chiếm cứ xuống thấp nhất. Nhưng cô đã quá mệt mỏi, nằm trên giường nệm êm ái sạch sẽ không bao lâu đã chìm vào giấc ngủ sâu.

Bạn đang đọc [Bản Dịch]Bàn Về Sự Sụp Đổ Của Thánh Phụ của Đả Tự Cơ N Hào
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi EthanGong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.