Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đừng! Sao dùng nó đánh ta

Tiểu thuyết gốc · 1447 chữ

"Mau nộp ra đây"

...

Nộp????

Dương Quân ngơ ngác vì câu nói đầy bất ngờ của vị Hồ Vương nhạc mẫu này, quên cả cái danh lam thắng cảnh ẩn hiện trong tầm mắt của hắn khi Hồ Vương đảo chân. Dương Quân đang có một thắc mắc to lớn là hôm qua khi Hắc Nguyệt xong chuyện với hắn rồi chạy về phía Hồ Vương thì đã nói những gì

"Nói mau, ngươi dũng cái gì đánh chỗ đó của Hắc Nguyệt, để nàng ta đỏ bừng cả lên"

"Còn có cái thứ chất lỏng kia, có độc không?"

@@

Con mịa nó không nói nên lời rồi, Dương Quân đang có ý định muốn chạy trốn khỏi con người này... À con hồ ly tinh này, nhưng rồi tự dưng hắn lại có một suy nghĩ táo bạo, vị nhạc mẫu này có vẻ hơi ngốc trong cái chuyện này thì phải, không hiểu sinh ra Hồ Tuyết Ni là làm sao ra được, mặc dù có nghe thoáng qua Hồ Tuyết Ni từng nói là mẫu thân nàng ta sinh nàng ta bằng cách gì đó đặc biệt, Hồ Tuyết Ni không có phụ thân.

"Nhạc mẫu đại nhân à, đó là thứ đặc biệt chỉ nam nhân như ta mới có, không có độc"

"Cái này người không biết sao?"

Dương Quân vẫn phải lên chút câu dò xét, nhỡ đâu vị nhạc mẫu đại nhân của hắn dở trò gì thì xong, bởi đâu có ai lại mù tịt về nhân sinh, về cấu tạo của nam nhân như vậy, dù sao thì nàng ta cũng không có ít tuổi đâu nhá, một hồ ly cảnh giới cao thì đâu có thể it tuổi

"Biết? Biết gì? Ngươi có đưa ta xem bao giờ đâu mà biết đồ của ngươi là gì?"

"Mau mau mang ra đây"

@@

Thật con mịa nó không biết gì a...????..

"Không thể nha, đây là pháp bảo quan trọng của ta, đâu có thể cho ai xem cũng được "

"Cái này chỉ để dành cho người nhà.....là nữ nhân của ta mới xem được "

Dương Quân chối ngoay ngoảy, hắn từng bước dụ dỗ đánh thức sự tò mò của Hồ Vương

"Hừ...cái gì mà chỉ người nhà nữ nhân mới xem được? "

"Không phải ngươi lấy ra đánh Hắc Nguyệt sao?"

"Nàng ta đâu có thân thích với ngươi? "

"Còn dám lừa ta? Không cho xem thì thôi, ta mà tìm được nữ nhi thì ta đòn về"

"Đừng hòng mà đòi nó đi theo ngươi nữa"

Dương Quân trắng nhã mắt với một tính tình hoàn toàn mới lạ này của Hồ Vương, nàng ta giờ không phải bá đạo uy nghiêm, mà đầy hờn dỗi nhí nhảnh như thiếu nữ, cũng biết hờn dỗi như đám người ít tuổi như Hồ Tuyết Ni hay Đường Ánh Viên nha

"Thì...thì cho xem được chưa?"

"Nhưng là xem một chút thôi, đừng nghịch ngợm làm hỏng đó"

@@

"Tốt... Chỉ xem một chút xem nó là thần khí bảo bối gì mà ngươi lại quý trọng như vậy

@@

Dương Quân từ từ giải khai đai quần và nội khố xuống, thứ bảo bối quý nhất của hắn bật tưng ra đung đưa như cờ lau đón gió, hùng phong sừng sững chĩa về phía Hồ Vương

"A...cái này lạ quá?... Giống đực có cái này sao? Không như giống cái bọn ta nha"

"Nó có dùng để đi tè như chúng ta không? "

"Sao nó cứng vậy, còn nóng nữa?"

"Ý..có chút chật lỏng tụ trên đỉnh này"

Dương Quân hắn cũng lần đầu tiên gặp tình huống này, người này thật là không có một chút kiến thức về vấn đề này nha..cái gì mà giống cái, giống đực, toàn câu nói kinh điển mà cũng chỉ nàng ta và Hồ Tuyết Ni thừa hưởng ra mới nói được. Giờ này Hồ Vương đang chạm chạm, vuốt nhẹ, chăm chú nhìn ngắm tìm hiểu và nghiêm cứu.Dương Quân hắn thì sắp hỏng rồi, thứ đó nàng ta không mạnh mẽ phá nên không sao, chứ hắn thì bị hành động vuốt ve của nàng làm hỏng, cả người như muốn bùng nổ khó chịu vô cùng....

"Cũng chỉ có thế, ta còn tưởng là ghê gớm lắm, đâu có chống lại được đao kiếm hay pháp thuật, nếu như Hắc Nguyệt nói nó phun được nước cũng vậy đâu thể dùng để tấn công"

"Cũng chỉ như của bọn ta dùng đi tè, của bọn ta còn làm lâng lâng kỳ lạ hơn"

@@

Con mịa nó đây là cái định lý định nghĩa gì vậy trời, Dương Quân hết nói được với một người thân hình nảy lửa, cảnh giới cao, uy phong hiểm hách nhưng lại nhồi cho một tâm hồn đầy trắng sáng này. Đúng là bảo bối này không thể chống đỡ đao kiếm rồi, đũng là có thể dùng đi 'tè' rồi, nhưng là nó sẽ dùng vào việc khác mà. Hồ Vương kiểu như hết hứng tò mò nên buống tay ra không có nghịch nữa, nàng ta đứng lên không có nghịch ngợm tiểu bảo bối của Dương Quân nữa mà quay về đối diện nằm xuống như muốn nghỉ ngơi không thèm quan tâm. Dương Quân thì sao? Hắn bị hồ lộng một phen, dục hỏa như muội bốc lên đầu, đang có một bàn tay vuốt ve thì giờ tự dưng trống vắng, ấy thế giờ nàng ta còn nằm sấp đối diện ngúng nguẩy hai cái chân như trêu ngươi hắn, hai chân đong đưa trong không trung kết hợp với gió nhẹ thổi chân váy nhỏ tốc lên cao làm lộ ra con đường đi đến....đi đến âm động, mà còn đường thì ở trước mắt Dương Quân còn tầm nhìn của hắn thì đang dõi thẳng tới cửa hang hồng hào bóng bẩy đó....

"Bọp...ọp.pực......á..á.aaaaa..

"Ngươi? Ngươi làm cái gì vậy?

Dương Quân chịu không nổi rồi, hắn bất ngờ tiến tới sau mông Hồ Vương mà thúc thằng dương vật vào âm động giữa hai bờ mông đó, một phát lút cán luôn. Cảm giác thốn, bị nong ra bất ngờ và có chút đau rát làm Hồ Vương giật mình giẫy giụa, nhưng là Dương Quân đã gim cây dương vật vào trong rồi có giẫy giụa cũng đâu có tuột ra được

"Ta...xin lỗi nhạc mẫu a...ta chịu hết nổi rồi.... Tại ngươi khiêu khích ta....

"Cái này ....cái bảo bối này còn có công dụng như thế đó....

"Là đâm vào đây....là khớp với chỗ này của nàng, nhạc mẫu đại nhân ạ...

Phạch bạch bạch bạch

"Á...đau...ngươi..?.... Ngươi lấy nó ra...nó...nó đánh ta đau...á...đứng...đứng...xé rách cái hang của ta ra mất.....

Phạch phạch ọp ọp

..á...á...ứ....

"Nhạc mẫu à..nàng đúng là không có hiểu biết nhân tình thế thái....

"Nhưng..nàng ? Sao lại có máu?...nàng còn trinh?.....

"Sao nhỉ?...sinh Tuyết Ni rồi mà?....

Phạch phạch phạch ọp ọp ẹp

Dương Quân tuy hỏi trong sự thắc mắc nhưng hành động vẫn không trì trệ, vẫn cứ thúc mạnh ra vào trong âm động tươi mới của vị nhạc mẫu này....

"Ta...đau...cái đó..sinh Tuyết Ni thì sao?...đâu.có liên quan đến chỗ đó của ta?"

"Sao ngươi lại dùng bảo bối đánh nó?...

@@

Trời ơi.....

"Nữ nhân sình còn bằng đường này, và thứ bảo bối này của ta giúp sinh con..

Phạch phạch ọp ọp

Ứ...ư..á....ấ......

"Chỉ cần làm như này... Rồi sịt...á.....phụt....

Dương Quân vội vã, thèm khát mà Hồ Vương lại đầy khiêu gợi trong cái động nhầy nhụa bởi lần đầu mà khít khao co thắt làm cho hắn không có kịp phấn đấu đã bị đánh bại mà phun đầy tinh khí vào trong. Nhưng hắn vẫn chưa có hạ hỏa và tiểu huynh đệ vẫn hùng phong không giảm nên vân cứ ra vào ầm ầm

Phạch phạch phạch bạch bạch

"Đó..nếu phun thứ đó vào sẽ có thể mang thai và sinh hài tử... Hiểu chưa?...cảm nhận thấy thứ đó phun vào chưa....nó không có độc...chỉ cỏ thể làm lớn bụng...

...

"Á...á....ta...ta..thấy... Ta...thấy...nó...nóng...nó đang tràn đầy trong đó...

"...cái này...là...ta...có..chút...thấy...thấy...sướng... Đừng...mạnh...đừng ...đánh mạnh...căng qquá.....trướng...quá....

"Ta...ta đâu có biết sinh hài tử là cách này...á..đâu có đau đâu....có cần phải người giúp...ta là một mình sinh ra mà......không có như kiểu có phụ thân....

...

...nhưng...nếu... Á...ngươi.. Sao..lại..lại...đánh..ta....ta là mẫu thân của Tuyết Ni mà...

Như này.... Như nhân loại các ngươi.... À...như bình thường thì....ngươi đòi...ngươi thế này muốn...muốn làm...làm..phụ thân...

....

Ý.....Hình như là khôn lên một chút rồi này..... Hiểu hiểu vấn đề rồi này......

Bạn đang đọc Âm Dương Thiên Cung sáng tác bởi Huyetcongtunb
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Huyetcongtunb
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 272

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.