Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nộp hung khí gây án

Tiểu thuyết gốc · 1349 chữ

"Hắn đánh chỗ này?....

Hồ Vương đang vuốt ve âm động của Hắc Nguyệt với vẻ mặt vừa giận dữ lại có chút gì đó thương sót như kiểu đồ của mình bị người khác làm hỏng vậy

"Không phải... Không có...ta?...ta ...cũng không rõ, hắn là dùng cái thứ của hắn, giống như cây gậy... cái thứ thật cứng, thật nóng đưa vào..ta...ta còn..còn chảy cả máu...còn...còn có chút đau...rồi thì...có gì đó ngứa..sướng..... Và rồi hắn...hắn...phun thứ nước đó vào...đúng là thứ này......

@@

Hắc Nguyệt thơ ngây kể về cái quy trình sản xuất baby của nàng và Dương Quân, hóa ra là một tờ giấy trắng tinh mơ, đâu có hiểu biết gì về hoan lạc, về nam nhân đâu

"Hắn nói.. Thứ nước này sẽ....sẽ có thể có bảo bảo...

@@

Hắc Nguyệt nàng ta thơ ngây thì còn chấp nhận được chứ đến Hồ Vương lão luyện ma mỵ, lẳng lơ tao nhã, có hẳn một nữ nhi lớn tướng là Hồ Tuyết Ni rồi, ấy vậy mà hóa ra cũng gà mờ trong chuyện này

"Cái thứ này là hắn dùng cái gậy ...phun nước vào sao?"

"Sao cái thứ nước này có thể sinh được tiểu hồ ly?"

....

"Không phải, ta đâu có sẽ sinh hồ ly, ta là nhân tộc mà"

....

Hồ Vương xoa hai ngón tay nghịch cái chất lỏng lấy ra từ âm động Hắc Nguyệt, nàng ta như đang muốn nghiên cứu xem nó ra sao vậy, có ngửi, có nhìn, thẩm chí là đưa vào miệng nếm thử ( mịa về sau Dương Quân cho nàng ta nếm no thì thôi)...

Cũng phải thôi, tưởng Hồ Vương lão luyện ư...cũng chỉ cảnh giới cao, uy vọng vương vị cao bá đạo ngang tàng chứ đâu có hiểu nhân sinh là gì..nếu không thì cũng đâu có sinh ra Hồ Tuyết Ni bằng phương pháp đặc thù bí pháp của hồ tộc, tự mang thai tự sinh sản, Hồ Tuyết Ni đâu có phụ thân, hoàn toàn là một mình Hồ Vương làm theo bí pháp mà sinh ra, có hài tử mà vẫn trong trắng là thế này sao?....

"Hừ...tên đó đúng là đáng chết, ta cho hắn nữ tử hầu hạ, hắn lại đánh ngươi như này"

"Mai ta sẽ tìm cách đập cho hắn một trận"

"Thôi, đi ngủ thôi, để ta giúp ngươi chỗ này bớt đỏ"

Hồ Vương và Hắc Nguyệt lại một lần nữa ôm ấp vuốt ve theo đúng cái nghĩa bách hợp, vẫn chỉ là mơn chớn thụt ngón tay ra vào, dùng miệng lưỡi làm cho nhau lên đỉnh Hồ Vương còn là dùng miệng chăm sóc tiểu muội muội của Hắc Nguyệt, Dương Quân hắn mà biết chắc trợn mắt á khẩu quá...nàng ta đang gián tiếp ăn ..tinh khí của hắn nha...Hắc Nguyệt đâu có tẩy rửa đi, và Hồ Vương đâu có hiểu thứ đó chính xác là gì.

Cũng may mắn khi Hồ Vương chửi bới đòi mai tìm lại công đạo cho Hắc Nguyệt và cái sự tình ăn gián tiếp này Dương Quân không có biết cũng là phúc là họa gì thì mai mới biết được vì giờ hắn trở vào Âm Dương Thiên Cung rồi, hắn để Ngọc Châu ở trong đó, chỉ khi di chuyển mới để nàng ta theo cùng, dù sao thì nàng ta vẫn đang cần không gian yên tĩnh để tu luyện.

Còn Dương Quân hắn giờ trở vào vì vài hôm thu âm khí chúng nữ mà giờ có chút tăng tiến cần tĩnh lặng mà củng cố một chút, vẫn là chân tiên cảnh, chỉ nhích thêm vài bậc nhỏ. Hắn muốn thử xem ở hẳn trong Âm Dương Thiên Cung xem có thể cảm nhận thấy Hồ Tuyết Ni không, nhưng là vẫn như lúc nàng ta bị bắt cóc ở Điện Châu thành, vẫn là không cảm giác ra vị trí hay chút gì đó hữu dụng, vậy mới biết rằng nàng ta đang ở rất xa hắn.

"Hồ Vương, người dậy thôi, đội ngũ của ta thấy chút thông tin về Công chúa rồi"

Công chúa mà Hắc Nguyệt gọi tất nhiên là Hồ Tuyết Ni rồi, và giờ này sáng sớm nhận được tin tức truyền đến là Hắc Nguyệt muốn nói ngay với Hồ Vương, dù sao thì chuyện của Hồ Tuyết Ni vẫn đang là quan trọng nhất

"Ừm...sao rồi, tin tức như nào? Có vị trí không? "

Hồ Vương vươn vai tỉnh dậy, cả thân trên trắng trẻo không mảnh vải phơi bày ra khi tấm chăn bị trôi xuống, dù sao hai người này cũng đều khỏa thân khi ngủ với nhau, cảnh tượng cả hai không xa lạ lắm...nếu có ai thấy mới lạ..Dương Quân hắn mà thấy thì nước miếng cứ phải gọi là tuôn trào.

"Không phải.. Chỉ là có chút thông tin có người thấy công chúa có bị dẫn đi bởi một đám thú tộc rất hung dữ và có chút vị thế "

"Có ưng tộc, có á long, có cẩu binh, có thêm cả bằng tộc dẫn đầu"

...

"Khốn nạn, không lẽ hoàng tộc làm ra?"

"Bọn này không phải là ưng khuyển binh của hoàng triều sao?"

"Long tộc? Bọn hỗn long hỗn xà hoàng tộc dám gây hấn với Hồ tộc của ta?"

"Hừ...

"Ta đi hoàng tộc xem sao"

"Ngươi ở lại, khi rảnh rỗi ta lại đến bầu bạn cùng ngươi "

@@

Hồ Vương ra quyết định, cũng đã có mặt ở đại sảnh mà thông báo cho Dương Quân, cả đội quân tiếp tục cuộc viễn chinh này. Dương Quân hắn cũng thèm muốn nếu mà mang theo Hắc Nguyệt trong cuộc hành quân này thì tốt biết mấy, nhưng nàng ta còn cả một dong binh đoàn cần điều hành, và lại hắn cũng không dám mở lời này nó vì không khí có chút lạ, Hồ Vương nói chuyện với hắn mà như quân thù vậy, lườm nguýt, âm trầm, còn cọc cằn như muốn ăn tươi nuốt sống hắn vậy....hắn không hiểu tại sao nữa...ta có làm gì sai đâu?.......

"Đi thôi"

Cái chặng đường tiếp theo Dương Quân chỉ biết là đi tới hoàng thành Thiên Yêu, xe ngựa thì để hồ binh điều khiển, Tiểu Châu của hắn trong Âm Dương Thiên Cung rồi, nàng ta đang đến mấu chốt tu luyện, Hồ Vương thì...lạ lắm...khi lên xe cũng lầm lì không tiếp chuyện hắn, hắn cũng không dám tiếp chuyện nữa...biết đâu lỡ chọc tổ ong thì bỏ mịa. Cả hai người ngồi đối diện không một câu nói, cũng trả có nhìn nhau, Dương Quân thì cúi đầu không phải vì sai trái tủi hổ, mà là không dám nhìn Hồ Vương nhiều kẻo lửa trong người nó bùng phát, còn Hồ Vương thì nhắm mắt dưỡng thần nên cũng mặc kệ hắn liếc ngang ngó dọc thẩn thơ ở đó...

@@

"Con mịa nó, ta?...ta thấy cái gì kia????

Dương Quân thầm nghĩ mà suýt bật miệng lên, mới có "con mịa nó " là kịp phát ra tiếng

"Ngươi nói cái gì?"

Hồ Vương mở đôi thần mâu đầy tà mị lườm Dương Quân hỏi

"Không... Không có gì"

"Nhạc mẫu người cứ nghỉ ngơi đi....hắc hắc...người cứ an tâm dưỡng thần đì ạ"

....

"Hừ....

Hồ Vương lần nữa nhắm mắt lại. Biết sao Dương Quân bật thốt không?...mịa hắn thấy hàng nóng....Hồ Vương để đôi chân gác lên đệm kê trước mặt, vẫn là đôi chân trắng đẹp đùi căng đó, vẫn gót chân trần, nhưng là gió nhẹ thổi qua tà váy mỏng mà Dương Quân thấy đám có non sâu bên trong giữa hai chân nha...hóa ra nàng ta vẫn thói quen không mặc nội khố mà giờ Dương Quân mới để ý thấy...

"Ngươi, nhìn ngó cái gì?"

"Mà ngươi, mau nói xem, hôm qua ngươi sao lại đánh Hắc Nguyệt? "

"Dùng thứ gì đánh?"

....

.....

"Mau nộp ra đây"

...

Nộp????

(Nộp hung khí gây án).....há há há há

Bạn đang đọc Âm Dương Thiên Cung sáng tác bởi Huyetcongtunb
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Huyetcongtunb
Thời gian
Lượt thích 10
Lượt đọc 244

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.