Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mai trắng hay mai đỏ

Tiểu thuyết gốc · 1312 chữ

Dương Quân đang hành nghề... Là hành vị nhạc mẫu hồ ly tinh mỹ miều, dù nàng ta có đang ngờ ngợ cái thắc mắc là nàng ta là nhạc mẫu của hắn sao hắn có thể thượng lên nàng ta như thế

"Hắc hắc...nhạc mẫu à, cái này có phải rất sướng không? "

"Sướng hơn nàng với Hắc Nguyệt phải không? "

"Hai bách hợp này, ta làm đều sướng rên cả lên"

"Về sau có ta, không cần hai nữ khổ sở cặm cụi nữa nghe chưa?"

Ứ ứ...á...không.. Vẫn là như kia...như này thật sự ra cũng sướng....

"Mà...á...ta hỏi..ta là nhạc mẫu của ngươi... Là mẫu thân của Tuyết Ni... Ngươi á....đừng...đừng đội vào...ta...thốn...căng quá....

Dương Quân nghe cái gì mà nhạc mẫu rồi mẫu thân càng kích thích, dương vật càng bành trướng mà dồn dập ra vào trong âm động trơn tuột đầy có giãn

"Nhạc mẫu à, đó là đạo lý của nhân loại, ngươi là yêu thú cũng cần sao?"

"Mà..ta có đến vài nữ nhân là mẫu nữ.. Nàng cần gì phải quan tâm...

Phạch phạch bạch bạch

"Chỉ cần biết là ...óp..ọp.ọp..bẹp.bẹp..có sướng không thôi....

"Phạch phạch... Sướng không.... Phạch phạch... Có sướng không.....

Ứ...ớ....ta...ợ.....

Mỗi câu hỏi sướng không là Dương Quân lại dội như dã gạo vào sâu bên trong người Hồ Vương những cú húc như muốn phá tan cái động ẩm ướt, Hồ Vương chỉ có há miệng rên rỉ, đến rên rỉ cũng ngắt quãng vì bị dập vào

"Sướng... Hay không sướng... Nhạc mẫu?...

....

"Sướng.. ...ta sướng.... Ngươi.... Ta...ta...không chịu được.... Ta...ta...chưa...có...thế...này. Bao giờ...

Phạch phạch phạch phạch bạch bạch

"Ta ra đây....ta...bắn...vào....a.a.a.a.

".....á.......nóng.... Nóng...quá.......phun nước chết ta.......

Á........

Nhát cuối cùng tinh khí Dương Quân bắn vào như tích nước vỡ bờ vậy, trong âm động Hồ Vương vì lần thứ nhất bắn vào vẫn bị Dương Quân bịt lỗ hổng, chưa kịp chảy ra đã bị Dương Quân dồn vào lại, đến giờ lần thứ hai không còn chỗ đẩy nữa bị dồn nén mà ầm ầm phun ra ngoài, Hồ Vương như sụi lơ nằm úp bệt trên giường như con ếch vậy, đùi ếch trắng trẻo vẫn phơi bày ra đó, giữa hai đùi đùn ra dịch thể chảy xuống cả giường. Dương Quân hắn rút cây gậy ra nằm úp lên trên lưng Hồ Vương mặc kệ mọi chuyện, Hồ Vương mệt, hắn cũng vậy, hắn vận động ầm ầm sao không mệt..nhưng mệt này thì....( ta cũng muốn)@@@

"Sướng chứ? Nhạc mẫu....

Ừm... Hừ..hừ...

Trả lời Dương Quân vẫn chỉ là thở dốc rên rỉ, dư âm của lần đầu nếm trải mùi vị thật sự của hoan ái này Hồ Vương đúng là sẽ nhớ đời, thứ vui vẻ này hơn nhiều với nàng ta cùng Hắc Nguyệt

"Nhạc mẫu à, nói xem sướng không? Cảm giác này tốt hơn nhiều chứ?"

...

Hừ..

"Sướng muốn chết, cái chỗ đó giờ còn đau rát, thật là...nó có bị thương không?

Dương Quân cúi xem cái thứ đó mà Hồ Vương nói, nó vẫn còn tràn ra dịch thể, có chút đỏ lên, căng lên như bị sưng nhưng không có gì khác cả, vẫn hấp dẫn chí mạng như kiểu mấy cây thực vật ăn thịt như cây nắp ấm hay gì gì đó, vẫn úp mở mời chào con mồi xa vào

"Nó vẫn tốt, vẫn hấp dẫn nha...

Ứ.....

Dương Quân hơi động chạm vào làm Hồ Vương giật giật, người giật giật, những thớ thịt đỏ hồng nơi đó cũng giật giật

"Đừng...đừng.chạm...để nó yên...ngươi đánh nó chư đủ sao"

....

"Ngốc nghếch này...đó không phải là đánh, nói thế nào nhỉ.....à đó như các ngươi kêu là giao phối đó"

Dương Quân tìm lời giải thích cho hành động đó, tuy theo nhân loại có rất khá câu nói nhưng Dương Quân nhớ đến Hồ Tuyết Ni từng bật ra câu kinh điển này, đúng là dễ giải thích hơn với bên thú tộc nha...

"Hứ...thì ra là thế... Ngươi sao không có nói cho rõ việc này là như thế...

"Vậy tức là sẽ có tiểu chút chít rồi....

@@

Thôi ! Dương Quân ôm lấy Hồ Vương nghỉ ngơi một chút, hắn không dám nói nhiều điều với nàng, không thì cái bộ tộc thú yêu này lại xổ ra vài câu kinh điển thì não hắn không kịp tiếp thu

......

"Vương à, chúng ta sắp tới cửa thành hoàng thành rồi"

...

Hai người Dương Quân cùng Hồ Vương đang say giấc thì nữ binh hô một tiếng vọng vào báo cáo đã sắp tới Hoàng Thành

"Nhạc mẫu, tới nơi, dậy thôi "

..

"Ta..ta chư có ngủ đủ...

"Hờm...oái...

Hồ Vương ngáp một cái ngồi dậy nhưng chư kịp ngồi ngay ngắn thì bất trợt ngã xoài người vào lòng Dương Quân

"Sao vậy?

...

"Sao gì? Tại ngươi đó, chỗ này còn đau rát, nó tê dại, đi không vững...

....

"Nhạc mẫu à, ta cứ gọi nhạc mẫu hoài sao?"

"Nàng tên là gì? Tuyết Ni cũng không có nói tên nàng bao giờ"

..

Dương Quân cũng muốn hỏi một chút chứ cứ mở miệng Hồ Vương, mở miệng nhạc mẫu thì mệt lắm, dù bên trong hay bên ngoài thì cũng có cái xưng hô rõ ràng một chút

"Ta?...ta là Hồ Bạch Mai.....

..

"Bạch Mai... Hoa mai trắng? Nàng cũng như Tuyết Ni, hóa bản thể thì màu trắng sao?"

Hồ Vương hóa bản thể thật, nhưng không có to lớn mà như con mèo nhỏ với bảy cái đuôi xòe ra lượn lờ như quét trên người Dương Quân rồi lại hóa trở lại. Dương Quân chỉ kịp chiêm ngưỡng một vài giây thôi, đúng là trắng như tuyết, và...cái bộ phận mà hắn quần thảo kia vẫn hiện hữu nhưng hơi phồng lên ửng đỏ hắn kịp liếc thấy trong tích tắc nha..

"Hắc hắc, nhạc mẫu, không phải hoa mai trắng, hoa mai đỏ thắm mà"

@@

Hồ Bạch Mai xững người một lúc rồi chợt hiểu ra

"Khốn nạn, vô lại, con không phải tại ngươi "

"Ngươi đó, ta là mẫu thân của Tuyết Ni ngươi cũng dám khi dễ, rồi sau này còn ra sao nữa "

Dương Quân ôm lấy cái vưu vật động lòng này vào người, so sánh để nói thì Hồ Bạch Mai đúng thật rất xinh đẹp hấp dẫn, nàng toát ra thứ mỵ hoặc nào đó làm Dương Quân khá là say mê

"Chúng ta sắp đến Hoàng Thành rồi kìa"

"Giờ làm sao đây? "

"Ta vẫn chưa có cảm nhận gì vị trí của Tuyết Ni "

Hử

"Ngươi có thể cảm giác được Tuyết Ni? "

Hồ Bạch Mai chưa có biết về Âm Dương Thiên Cung nên đâu có hiểu Dương Quân có những phương pháp thần kỳ như thế nào

"Ta có thể cảm nhận được vị trí các nữ nhân của ta trong một phạm vi gần, nếu là nữ nhân đã tiếp xúc với ta là đều có thể "

"Bao gồm cả nàng giờ này nữa "

"Cái tiếp xúc đó nàng mới được trải qua "

Hắc hắc hắc...

Hồ Bạch Mai đập nhẹ Dương Quân một cái rồi không thèm để ý đến hắn nữa, nàng hé cửa sổ nhìn ra ngoài. Phía trước đã là tường thành của hoàng triều thiên yêu, nó được dựng từ những khúc cây cổ thụ to lớn, tuy không nguy nga đẹp mắt như của Thiên Nam hay Nhật Nguyệt nhưng lại đồ sộ to lớn cao vút rất hùng vĩ.

"Hồ Vương phía trước sao?"

"Ngươi đến có việc gì? "

"Sao lại rời đất phong mà đến, để thân binh buông khí giới rồi mới được vào thành"

"""""

"Thằng cẩu nhỏ nào dám oai phong trước mặt bổn vương?"

Bạn đang đọc Âm Dương Thiên Cung sáng tác bởi Huyetcongtunb
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Huyetcongtunb
Thời gian
Lượt thích 9
Lượt đọc 308

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.