Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đấu tranh tư tưởng

Phiên bản Dịch · 1243 chữ

Đôi mắt Dư Văn dần dần mất tiêu cự, giống như lâm vào hồi ức xa xưa: "Nơi đó hết sức cằn cỗi, thứ hấp dẫn chúng tôi chỉ có tiền, mà chúng tôi vì tiền cũng tình nguyện làm bất cứ chuyện gì." Dừng một chút, cô ta cúi đầu lặp lại một lần nữa: "Tôi nói là... bất cứ chuyện gì."

Chu Thái Phúc cảm thấy tình huống phát triển có hơi sai sai, ông ta run giọng hỏi: "Dư... Dư tiểu thư, rốt cuộc cô muốn nói cái gì?"

"Không có gì." Dư Văn đưa tay vén sợi tóc sang thái dương.

Kỳ lạ là một động tác nữ tính như vậy nhưng cô ta thực hiện lại tràn ngập phong vị tiêu điều tựa như gió thu cuốn phăng lá rụng.

Đáy lòng chú ba lỗ và người đàn ông bên cạnh rét buốt.

"Chẳng qua tôi chỉ cảm thấy không công bằng." Cô ta ngẩng đầu, cảm giác lạnh như băng lại xuất hiện trong cặp con ngươi kia, cặp con ngươi đen như mực tựa hồ có thể nuốt chửng hết thảy ánh sáng.

"Tiền tài và quyền thế ở thế giới hiện thực có thể để các người muốn làm gì thì làm, nhưng làm ơn nhận định rõ ràng cho, nơi này là thế giới ác mộng, tất cả những thứ đáng khoe khoang, đáng kiêu ngạo mà các người có được tại thế giới hiện thực ở trong này còn không bằng rắm chó."

"Muốn sống sót chỉ có thể dựa vào cái này." Cô ta cong ngón tay chỉ chỉ vào đầu mình, bất thình lình bật cười: "Đó cũng là nguyên nhân tôi thích nơi này."

"Bởi vì ở đây có sự công bằng mà bên ngoài không có." Nói xong, một giây sau người phụ nữ ngồi thẳng người, phong thái trang nghiêm như một vị thẩm phán đang ở trên tòa án: "Cho nên mời các người tôn trọng nơi này, cũng như quy tắc vốn có của nó."

407.

Đồ ngủ khủng long run lẩy bẩy trốn ở trên giường, chăn mền hoàn toàn bao kín người cô ta, chỉ để lộ ra hai con mắt.

"Chị sườn xám…" Giọng cô ta run run cất lên: "Tiếng động kia vẫn còn, cứ như… cứ như chỉ cách chúng ta có một vách tường vậy."

Trên mặt sườn xám đã không còn giữ được bình tĩnh, ngay tại mười mấy phút trước, đồ ngủ khủng long bỗng nhiên nói với cô ta mình nghe được một tràng âm thanh ma sát cổ quái.

Chuyện này khiến cô ta lập tức nghĩ đến động tĩnh hai người phòng 405 nghe được trước đó.

Chẳng lẽ... vật kia đổi mục tiêu?

Trong ngực cô ta không khỏi căng thẳng.

Nhưng tỉnh táo ngẫm lại, hẳn là không phải, nếu như vật kia thật sự để mắt tới 405, dưới tình huống bình thường chắc sẽ không thay đổi mục tiêu.

Điều duy nhất làm sườn xám cảm thấy may mắn là cô ta không nghe thấy tiếng ma sát.

Thôi, nói thế nào thì trước mắt phòng 407 này cũng không thể ở lại được nữa, vật kia đã để mắt tới nơi này, mà xác suất cực lớn là con nhỏ bận đồ ngủ khủng long ngây thơ ngu ngốc trước mặt sẽ là người bị hại đầu tiên.

"Em gái này, " Sườn xám hỏi: "Hiện tại em vẫn có thể nghe thấy tiếng ma sát đó sao?"

Cô ta xác nhận lần cuối.

"Vâng…" Đồ ngủ khủng long gật đầu lia lịa, hiển nhiên sợ hãi tới cực điểm: "Nhưng không còn rõ ràng như lúc nãy, âm thanh đó luôn di động thì phải."

Cô ta dùng ngón tay mô phỏng vị trí tiếng ma sát, dọc theo bên tường, từng chút một chỉ đến gần sườn xám.

"Chị ơi…" Đồ ngủ khủng long giống như sắp khóc: "Hình như nó… nó phát ra từ trên đầu chị…"

"Cái gì?!!"

Sườn xám ngẩng phắt đầu lên cao, nhưng bên trên trống rỗng.

Nghĩ lại thì đến tận bây giờ cô ta vẫn không nghe được bất cứ âm thanh gì, đó không phải may mắn mà đáng hãi hùng nhất.

Đêm, màng nhĩ cô ta yên tĩnh như chết.

Trong đầu nhanh chóng tự hỏi, liệu có phải ngay từ đầu mình đã phán đoán sai, nghe được tiếng ma sát không phải là điềm báo quỷ sẽ giết người, mà người không nghe được mới là mục tiêu chân chính!

Càng nghĩ cô ta càng cảm thấy đáng tin.

Lý do rất đơn giản, nếu như người nghe được tiếng ma sát là mục tiêu quỷ lựa chọn, kẻ chết trước hẳn phải là hai người bên phòng 405 mới đúng.

Nói cách khác, nếu như 405 có người chết rồi, tối nay sẽ không có người nào chết tiếp, tại sao quỷ lại làm chuyện dư thừa, để tiếng ma sát tìm tới bọn họ?

Sườn xám cũng không ngồi yên được nữa, đứng lên đi đến cửa.

"Chị sườn xám…" Đồ ngủ khủng long quá sợ hãi, kêu cô ta ở lại một mình trong phòng, cho vàng cô ta cũng không dám: "Chị muốn đi đâu?"

Cô ta lập tức nhảy xuống giường, giày cũng không buồn mang, để chân trần đứng trên nền đất xi măng lạnh buốt, dùng ánh mắt hết sức tội nghiệp nhìn sườn xám.

"Chị đi hỏi thăm những người khác xem có phát hiện cái gì dị thường không." Sườn xám giả bộ an ủi đồ ngủ khủng long: "Em yên tâm, chị hỏi xong là quay về ngay."

Dường như đồ ngủ khủng long cũng sợ đi ra hành lang yên tĩnh u ám ngoài kia, nghĩ ngợi giây lát rồi đành nói: "Vậy chị đi nhanh nhanh nhé, em ở một mình sợ lắm."

"Được, chị hứa với em."

Sườn xám hít sâu một hơi, chậm rãi kéo cửa ra, nhưng chỉ mở hé một khe hở rất nhỏ.

Ngoài hành lang hoàn toàn yên tĩnh, nếu như không biết mấy phòng gần đây có người, cô ta còn tưởng nơi này chỉ mỗi cô ta và đồ ngủ khủng long.

Không phát giác điều gì dị thường, cô ta đi ra khỏi phòng, rồi quay người lại cấp tốc đóng cửa.

Không sai, cô ta vốn không định trở về.

Không những thế, cô ta còn để lại một cái khe nhỏ ở cửa phòng 407.

Thứ nhất là khi gặp được nguy hiểm, cô ta có thể lập tức quay về ngay.

Thứ hai, cho dù bản thân được những phòng khác thu lưu, như vậy cửa phòng 407 lỏng lẻo không thể nghi ngờ là mục tiêu dễ bị quỷ tập kích nhất.

Lúc này sườn xám đã suy nghĩ rõ ràng, mục tiêu của cô ta là phòng 404.

Mấy người 405 cũng nghe được tiếng ma sát quỷ dị, không cần biết âm thanh đáng sợ đó đại biểu cho cái gì, cô ta không muốn mạo hiểm.

Nhất là hai thằng cha bên đó nhìn cũng không giống người tốt.

Sườn xám có kiến thức rộng rãi, sớm đã qua cái độ tuổi trông mặt mà bắt hình dong, cho nên cô ta không tài nào cảm được cái điệu bộ giả tạo của người đàn ông bận âu phục.

Bạn đang đọc Ác Mộng Kinh Tập (Dịch) của Ôn Nhu Khuyến Thụy Sư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mymythapcuu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.