Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mua bán lớn

Phiên bản Dịch · 1521 chữ

Thời điểm này một cô gái tóc vàng mặc áo khoác trắng đi tới: “Xin chào, ta là Jinna, phân cục pháp y Los Angeles”

“Xin chào, ta có thể giúp gì cho ngươi?

Hai người bắt tay với nhau, Jinna mở miệng nói: “Ta nghe nói người cùng hung thủ và nạn nhân đã từ có tiếp xúc với nhau, phải không?”

“Bọn họ đăng ký thuê phòng khách sạn là do ta tiến hành làm thủ tục, lúc ấy ta giúp đỡ lão bản của khách sạn trông tiệm”

“Xin hỏi, hung thủ có phải là nữ nhân đó không?”. Jinna lấy điện thoại di động ra và cho Trần Chiếu xem một bức ảnh của nữ nhân.

“Tóc dường như có phần không đúng, ta nhớ được nữ nhân kia có mái tóc xù, còn trên tấm ảnh là tóc vàng”

Trần Chiếu đối với khuôn mặt của người Mỹ có ấn tượng không cao, giống như người Âu Mỹ nhìn người Á Châu đều giống như vậy.

Lúc đó, Trần Chiếu cũng không nhìn kỹ gương mặt của nữ nhân kia, chỉ là liếc qua một chút, ngược lại Trần Chiếu đối với dáng người của nàng nhớ rất rõ.

Bất quá, lúc ấy nữ nhân kia tựa hồ cũng nạn nhân cử chỉ luôn thân mật, không có chủ động lộ gương mặt.

Lúc đó Trần Chiếu không để ý nhưng bây giờ nhớ lại có lẽ nữ nhân kia cố ý làm như vậy.

Hơn nữa từ dáng dấp hai người thoạt nhìn có vẻ thân mật nhưng trên thực tế nạn nhân lúc ấy đang chĩa súng vào nữ nhân, cho nên hai người bọn họ ôm ấp nhau cùng một chỗ, trên thực tế là hành động cưỡng ép.

Nguyên nhân chính là như vậy nên Trần Chiếu lúc ấy mới cảm thấy bọn họ có phần không được tự nhiên. Jinna đảo mắt xung quanh, mỉm cười đem Trần Chiếu kéo qua một bên, hành động này của nàng giống như là tránh đi những cảnh sát khác.

“Tiên sinh, nếu như ngươi có manh mối gì khác có thể hay không trước tiên cung cấp cho ta biết”

“Hảo, nếu như ta có đầu mối gì, trước tiên ta sẽ thông báo cho cảnh sát”

“Không, ta nghĩ ngươi vẫn chưa hiểu ý tứ của ta, ý của ta là cho ta biết”

“Xin lỗi tiểu thư, ta không rõ trong chuyện này có gì khác biệt, hơn nữa ngươi tựa hồ là nhân viên pháp y, chẳng lễ nhân viên pháp y của Mỹ còn cần chủ động phá án để thăng công trạng sao?”

“Trần, ta nghe nói ngươi là một bác sĩ tự do a?”

“Ta bây giờ không có việc làm”. Trần Chiếu đương nhiên sẽ không thừa nhận, huống chi đối với người không quen thuộc.

“Ta có thể trả cho ngươi một ít thù lao, hơn nữa ta biết một ít phương pháp có thể giúp ngươi nhận được nhiều khách hàng”.

“Cảm ơn, ta cảm thấy cách sống hiện tại của ta cũng không tệ lắm”

“Haha.. Gặp được ngươi thật cao hứng, có thời gian ra ngoài uống một chén, ta biết một nhà hàng rất tốt”

“Hảo, nếu có thời gian, ta sẽ phụng bồi”

Trần Chiếu không hiểu nổi vị tiểu thư pháp y này làm cái chiêu số gì, bất quá xem ra nàng đối với vụ án này tựa hồ đặc biệt quan tâm.

Trên thực tế, một nhân viên pháp y sẽ ít tham dự đến chủ thể của bên trong một vụ án, cho dù là tham dự, tối đa cũng chỉ cung cấp một ít ý kiến tham khảo, bất kể quốc gia nào cũng đều như vậy.

Jinna nhiệt tình như vậy, lại còn biểu đạt ra ý muốn Trần Chiếu cung cấp thông tin nên làm cho Trần Chiếu càng đề phòng.

Trần Chiếu cũng không nhận thấy mình có thể khiến cho một cô gái tóc vàng, mắt xanh yêu thương nhung nhớ a.

Hơn nữa nghề nghiệp của chính mình có tính đặc thù cho nên Trần Chiếu vẫn cảm thấy chính mình hẳn là cách xa nàng một chút.

Bị giữ lại ở hiện trường hỏi cái nọ xong lại hỏi cái kia, tới tới lui lui hơn một tiếng đồng hồ đến khi cảnh sát khiêng thi thể kia đi, Trần Chiếu lúc này mới được giải thoát.

Uông

“Tên Câu Hồn sứ giả này là sao? Nhân loại, ngươi lại ở sau lưng ta triệu hồi Ác ma mới tới sao? Chẳng lẽ ta cùng với con rệp kia vẫn không thể thỏa mãn ngươi? A…”

“Ngươi nói ai là con rệp?”. Raymond phẫn nộ cắn Beelzebub.

“Giới thiệu cho các ngươi một chút, Câu Hồn sứ giả, lão Hắc, hắn và các ngươi bất đồng”

“Có cái gì không giống nhau?”

“Các ngươi là tay sai của ta còn hắn là đồng bọn hợp tác, nói như vậy các ngươi đã hiểu chưa?”

“Nhân loại, một ngày nào đó ngươi xuống Địa ngục, đến lúc đó ta sẽ cho ngươi nếm sự đáng sợ của Địa ngục”

“Ta có thể đem linh hồn hai tên này đi được không? Ta muốn hai linh hồn ác ma làm nơi cất chứa vật phẩm của ta”

Giữa Ác ma với nhau tựa hồ vĩnh viễn chỉ có tranh đấu, dù cho lão Hắc không ở cùng một nơi với hai tiểu hỗn đản nhưng thời điểm đối mặt cùng Beelzebub và Raymond cũng biểu hiện địch ý.

“Câu Hồn sứ giả, có tin hay không ta diệt tộc các ngươi?”. Raymond uy hiếp nói.

“Câu Hồn sứ giá, ngươi là ưa thích vị Chocolate còn là Chocolate vị Shi (??? chỗ này ta không hiểu là vị gì  )? Trong một đoạn thời gian dài trong tương lai ta có thể thỏa mãn vị giác của ngươi”. Beelzebub cũng không cam chịu tụt lại đằng sao nói ra.

Trên thực tế, hai người bọn hắn ở nhân gian cấp bậc chỉ cao hơn sủng vật một chút, loại này Trần Chiếu chỉ cần một cước có thể đạp chết.

Về phần lão Hắc, Tử Thần!

Nghe thì rất trâu bò nhưng khi chân chính tiếp xúc liền phát hiện hắn mới là yếu ớt nhất.

Hắn gần như vô pháp chủ động can thiệp vào nhân gian, thậm chí ngay cả uống một chén Cocktail cũng không làm được.

Cũng chỉ có Trần Chiếu thấy được hắn, hắn mới có thể đến giao lưu.

Đối với hai tên Beelzebub và Raymond có được thực thể mà nói, bọn hắn cũng chỉ có thể dùng miệng lưỡi mà cãi nhau.

Trần Chiếu phát hiện, thời điểm lần đầu tiên triệu hồi Ác ma hắn cảm giác giống như phim kinh dị.

Lần thứ hai triệu hồi Ác ma, thời điểm hai ác ma ở cùng một chỗ giống như là hài kịch điện ảnh.

Mà ba ác ma ở cùng một chỗ đã biến thành một hồi khôi hài.

Ba ác ma, từng người đều nói về lĩnh vực rất đỗi mạnh mẽ của mình nhưng điểm yếu là chỉ nói chuyện không động thủ.

Trần Chiếu thật sự muốn nhìn thấy Thần Ma đại chiến, kết quả tự nhiên để cho hắn rất thất vọng.

Đúng lúc này, Trần Chiếu nhận được điện thoại của Isen.

“Isen, ngươi còn chưa trở lại sao? Trong khách sạn của ngươi phát sinh án mạng, ngươi vẫn còn tâm tư ở ngoài chơi sao?”

“Trần, có một vụ mua bán lớn, chuẩn bị một chút, địa chỉ tại Beverly sơn trang”.

Beverly sơn trang, chỗ đó chính là chỗ tụ tập của những kẻ có tiền và minh tinh, có thể ở đây đều có không ít tiền.

“Giá cả bao nhiêu”

“Một vạn dollar”

“Lập tức gửi địa chỉ cho ta”

Tắt điện thoại của Isen, Trần Chiếu lại gọi cho Vincent: “Nếu như ngươi có thể trong 10 phút đến khách sạn, ta cho ngươi một trăm dollar”

Có tiền, chính là tùy hứng như vậy!

Không bao lâu sau, xe Vincent đã đến ở dưới lầu.

“Này Vincent, mặt mày ngươi như thế nào ủ rũ như vậy?”

“Ta đi xe quá tốc độ bị lĩnh hóa đơn phạt một trăm dollar”

“Ta bình thường khuyên bảo ngươi lái xe phải cẩn thận không được trái với quy tắc giao thông, nhưng ngươi vẫn không vâng lời”

“Ngươi có thể giúp ta thanh lý hóa đơn phạt này không?”

“Chính mình sai lầm thì tự gánh chịu, đừng trông cậy vào người khác”

“Ngươi có biết trước kia sự tình một nhà đi làm công ty không?”. Vincent đột nhiên đổi chủ đề.

“Ngươi muốn nói cái gì?”

“Về sau bởi vì kẹt xe mà bị đuổi việc”

“Sau đó thì sao?”

“Nếu như ngươi không giúp ta thanh lý hóa đơn, ta sẽ khiến ngươi cảm nhận được sự kẹt xe đáng sợ ở Los Angeles”

“Ngươi thắng”

Bạn đang đọc Ác Ma Ngay Bên Người (Bản Dịch) của Hán bảo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanShy
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.