Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hung án sát vách

Phiên bản Dịch · 1485 chữ

Sự thật cùng với phỏng đoán của Trần Chiếu cũng không sai biệt lắm, nhân viên cảnh sát bị thương kia làm mất súng, lại không dám báo cáo cho nên chính mình đi điều tra.

Kết quả gặp được tên trộm súng của mình, còn bị hắn dùng súng đả thương.

Đồng nghiệp của hắn hiển nhiên không muốn hắn gặp chuyện không may cho nên gọi Trần Chiếu qua.

Tình huống không quá phức tạp tuy nhiên không nên để lộ ra.

Đương nhiên, loại chuyện này nếu có thể to có thể lớn hóa nhỏ nếu có đồng sự giúp đỡ đem súng tìm trở về, như vậy mọi chuyện đều dễ nói.

Nếu như cây súng này xuất hiện ở một hiện trường vụ án nào đó hoặc gây ra thương vong gì thì vấn đề liền trở nên vô cùng nghiêm trọng.

Cho nên người cảnh sát kia mới có thể khẩn trương như vậy, một mình tự đi tìm.

Bất quá, có thể mở rộng mối quan hệ của mình, hơn nữa lại là cảnh sát, Trần Chiếu ngược lại rất cao hứng.

“Ngươi còn có việc gì không?”

“Ngươi quyết định đi nơi nào ăn cơm chưa?”

“Tìm một cái nhà hàng nào cho sủng vật đi cùng”

Hai người đi tìm một cái nhà hàng, sau khi ăn xong liền đi thẳng về khách sạn. Thế nhưng là, thời điểm hai người chuẩn bị hành sự thì một tiếng súng vang lên làm cắt đứt thời gian vui sướng của hai người.

“Bên cạnh truyền đến”. Trần Chiếu biến sắc: “Tớ nhớ là ở bên cạnh là một đôi nam nữ”.

Jess một lần nữa mặc y phục vọt tới trước cửa phòng bên sát vách, một cước đạp bật cửa phòng ra.

“Không được nhúc nhích.. Bỏ vũ khí xuống!” Jess không có trực tiếp vọt vào mà cầm súng đứng sát mép cửa.

Trần Chiếu đừng tại cạnh cửa phòng mình, Jess ra hiệu Trần Chiếu không được qua đây. Trần Chiếu có cảm giác mình như đang sinh hoạt trong phim ảnh, trong thời gian mười ngày, Trần Chiếu gặp được bốn người bị thương do súng, còn có bắt được một kẻ giết người như ngóe.

Bây giờ ở bên cạnh mình lại phát sinh đấu súng. Mà khi còn ở quốc gia cũ, hơn hai mươi năm Trần Chiếu vẫn không có đứng gần nơi phát sinh đấu súng.

Vết thương do súng gây ra thì đã gặp qua nhưng có thể nói là tần suất ít.

Trong căn phòng sát vách không có động tĩnh gì, Jess cẩn thận từng li từng tí tiến vào. Giống như trong các cảnh phim hành động, thời điểm cảnh sát tiến nhập các gian phòng đều cẩn thận từng li từng tí họng súng chĩa vào các chỗ hẻo lánh, mỗi động tác đều tràn ngập cảnh giác.

Bất quá rất nhanh, Jess liền bỏ vũ khí xuống, gian phòng vốn không lớn cho nên không chỗ nào có thể che dấu. Trên mặt đất có một cỗ thi thể, cửa sổ bị mở ra. Trần Chiếu đi cũng đi vào trong phòng, nhận ra người này chính là nam nhân trước kia thuê phòng.

“Nữ nhân kia không thấy đâu”. Trần Chiếu nói.

“Đặc điểm nữ nhân như thế nào?”

“Trên dưới hai mươi tuổi, mái tóc xù, cao khoảng một mét bảy, D.. D cup (ngực đó ^^)”

Đúng vào lúc này, một cái bóng đen xuất hiện, lão Hắc?

Lão Hắc như thế nào chạy tới đây?

Chỉ thấy liêm đao trong tay lão Hắc hướng về thi thể trên mặt đất vẽ một cái, lôi ra linh hồn của nam nhân này.

“Lão Hắc, ngươi như thế nào chạy đến đây? Nơi này không phải địa bàn của ngươi a?”

“Ta là tới tìm ngươi nói chuyện phiếm, gần quảng trường của ta không có con mồi nào, cho nên vừa tới nơi này của ngươi, kết quả là gặp được người này. Đi theo bên cạnh ngươi quả nhiên liền có thu hoạch, cũng không tệ”

“Cứu ta…cứu ta… cứu ta…. Ta không muốn chết… Hắn là Tử thần sao?”

Người chết đã là trạng thái linh hồn, hắn điên cuồng muốn tránh thoát khỏi thủ chưởng của lão Hắc, muốn hướng Trần Chiếu cùng Jess cầu cứu.

Bất quá hắn không nghe được đoạn đối thoại giữa Trần Chiếu cùng lão Hắc, Trần Chiếu đưa mắt nhìn linh hồn nam tử.

Linh hồn nam tử tiếp xúc với ánh mắt của Trần Chiếu, giống như là bắt được cây cỏ cứu mạng.

“Ngươi có thể thấy được ta? Cứu ta…. Cứu ta…. Van cầu ngươi, cứu ta a… Ta có tiền, ta có thể cho ngươi, chỉ cần ngươi cứu ta”

Nếu như hắn còn sống, Trần Chiếu không ngại cứu hắn một mạng, thế nhưng lúc này đến óc của hắn đều rơi vãi ra, Trần Chiếu cũng không có khả năng khải tử hồi sinh, dù cho lão Hắc cũng không làm được, cho nên lực bất tòng tâm.

“Ngươi có cái gì muốn hỏi hắn sao? Ta có thể cho hắn nói cho ngươi một chút tin tức, bất quá nhanh lên một chút, bởi vì thời gian chết đi càng dài, ký ức tiêu thất càng nhiều”.

“Giúp ta hỏi hắn, là ai giết hắn, có phải hay không là nữ nhân ở cùng hắn”

“Đúng, là nữ nhất chết tiệt kia”

“Nàng tại sao phải giết ngươi? Các ngươi có quan hệ như nào? Còn có ngươi là ai?”

“Ta là Bounty Hunter (thợ săn tiền thưởng), nàng không phải là bạn gái của ta mà là con mồi của ta, nàng gạt ta, nàng lừa gạt ta”. Linh hồn vô cùng kích động, mặt mũi tràn đầy dữ tợn nói.

Hắn đối với việc chính mình tử vong hiển nhiên vô cùng khó có thể tiếp nhận.

Cho nên vào thời điểm trả lời nói năng lộn xộn.

Bất quá rất nhanh, Trần Chiếu liền từ trong miệng hắn biết được sự thật.

Nữ nhân kia là một tội phạm bị truy nã, bất quá nàng tự nguyện tìm đến nam tử này thế nhưng nam tử cũng không tính đem nàng giao cho cảnh sát, mà định đem nàng cho một Hắc bang thủ lĩnh, cho nên nữ nhân kia giết hắn rồi đào tẩu.

Trong chuyện này có một vài điểm đáng ngờ, nữ nhân kia vì cái gì mà chủ động đưa đến tay nam tử, nếu như nàng muốn tự thú vì cái gì không trực tiếp đi cục cảnh sát mà giao cho một thợ săn tiền thưởng.

Thợ săn tiền thưởng tại xã hội Mỹ thuộc về tồn tại tương đối phổ biến, bọn họ không phải cảnh sát, có thể bọn hắn so với cảnh sát có quyền hạn lớn hơn, không, phải nói là so với cảnh sát không bị hạn chế.

Phạm vi công tác của bọn họ là lùng bắt đào phạm, sau đó nhận lấy giải thưởng.

Bất quá việc này thu nhập so với cảnh sát cao hơn nhưng đồng dạng cũng nguy hiểm hơn.

Tuy từ linh hồn đó đạt được không ít tin tức thế nhưng Trần Chiếu vô pháp nói trực tiếp với Jess. Chung quy, nếu nói cho Jess những tin tức này, khó tránh khỏi việc Jess hoài nghi Trần Chiếu.

Mà mấu chốt nhất là, hắn khi còn sống không có ý định giao nữ tội phạm truy nã kia cho cảnh sát mà muốn giao cho Hắc bang lão đại với một cái giá cao, hắn khi chết cũng không có nói ra hoặc là nói hắn đã quên.

Linh hồn rời khỏi cơ thể sẽ dần dần mất đi ký ức, chỉ nhớ rõ một ít sự tình khắc sâu hoặc chấp niệm.

Cũng chính lần này sau khi hỏi xong, lần sau tìm linh hồn hắn đem ra hỏi đoán chừng hắn cũng không nhớ rõ.

Không bao lâu sau, cảnh sát đã tới, Jess đang cùng với mấy đồng nghiệp nói chuyện.

Người cảnh sát da đen trước kia đi đến bên người Trần Chiếu: “Tiểu tử, lại gặp mặt, ta là Melson, Tổ trưởng tổ trọng án”.

“Ta là Trần Chiếu, ngươi có thể gọi ta là Trần, ta tựa hồ đắc tối với Thượng Đế, gần đây luôn gặp phải những chuyện như này”

“Nơi này là Hợp chủng quốc Hoa Kỳ, ngươi nên học thói quen gặp được loại sự tình này”

“Có lẽ vĩnh viễn không nên thành thói quen”

“Người cùng Jess đến hiện trường trước tiên, có phát hiện gì không?”

“Không phát hiện gì, ta cũng không phải cảnh sát mà chỉ là một bác sĩ, mà còn không phải là chính quy”.

Bạn đang đọc Ác Ma Ngay Bên Người (Bản Dịch) của Hán bảo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanShy
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.