Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lời Tiên Đoán Tử Vong

Phiên bản Dịch · 1745 chữ

“Beverley sơn trang, xem ra lần này ngươi có một khách hàng lớn a, huynh đệ, chúc ngươi may mắn”

“Nơi này chính là chỗ ở tốt nhất của nhân loại sao? Thoạt nhìn rất bình thường, vì cái gì một ngôi mộ đều không có, nếu có người chết không phải rất phiền toái sao?”. Lão Hắc phiêu đãng bên người Trần Chiếu: “Ta cho rằng địa phương xa hoa nhất của nhân loại hẳn là có bãi tha ma”.

“Nếu như cái sông nhỏ kia có thể đổi thành sông nham tương thì tốt rồi”. Beelzebub nói.

“Không sai, trong không khí mùi lưu huỳnh hơi nặng một chút, hai bên lại trồng một ít gai độc, vậy thì càng hoàn mỹ”

“Ba người các ngươi tại sao lại ở chỗ này? Các ngươi lại lén trốn lên xe?”. Sắc mặt Trần Chiếu đen lại nhìn ba tên hỗn đản chỉ biết mạnh miệng này.

“Chúng ta nghe nói ngươi muốn đến địa phương xa hoa nhất của nhân loại cho nên chúng ta đặc biệt đến xem. Kết quả làm cho ta rất thất vọng”

Trần Chiếu vẻ mặt đầy hắc tuyến nhìn ba tên ác ma: “Các ngươi đừng đem tư duy Ác ma để nói về cuộc sống của nhân loại, nghe tiêu chuẩn của các ngươi đối với gia viên lý tưởng mà ta cảm giác nổi hết da gà”

Nghe lý giải của bọn hắn đối với khu vườn đối diện, trừ phi kiến tạo một ngọn núi lửa, bên cạnh khởi công xây dựng trang viên sau đó lại xây dựng một bãi tha ma như vậy mới thoả mãn nhu cầu của bọn hắn.

Khách hàng của Trần Chiếu lần này ở trong một trang viên, có cây xanh cùng hoa tươi bao quanh biệt thự, ven đường đều trải đá cuội, con đường bằng đá thông hướng ra một bãi biển, đây là bãi biển tư nhân a, hơn nữa lại là bãi biển tư nhân chất lượng cao.

Trần Chiếu khi đi vào trang viên thì đã thấy khách hàng của mình. Là một lão nhân tóc trắng, ăn mặc đơn giản, tay chống quải trượng, ánh mắt đục ngầu, nhìn qua giống như đã gần đất, xa trời.

“Tiên sinh, ngươi khoẻ, ta là bác sĩ Isen giới thiệu đến, xin hỏi ngươi là người bệnh của ta sao?”

“Người Châu Á? Cái tên môi giới kia làm việc quả không đủ tin tưởng, ngươi đi đi, nơi này không có bệnh nhân của ngươi”

Một điển hình của người Do Thái, hơn nữa trong lời nói đã cho thấy rõ sự kì thị chủng tộc.

Trần Chiếu ấn tượng đối với lão đầu Do Thái trong chớp mắt đã rơi xuống vực thẳm: “Đã như vậy, xin cáo từ”.

Đối với việc Trần Chiếu rời đi, lão đầu Do Thái không ngăn cản vẫn giữ nguyên thái độ kiêu ngạo.

Thời điểm này, Lão Hắc tiến đến bên cạnh Trần Chiếu nói thầm hai câu.

Trần Chiếu đột nhiên dừng bước, quay lại nhìn lão đầu Do Thái: “Lão đầu, hi vọng một giờ sau, thời điểm ngươi lên cơn đâu tim bên người nhớ chuẩn bị cứu tâm hoàn (chắc thuốc trợ tim ^^)”

“Ngươi cho rằng ngươi là ai? Một tiểu tử Châu Á giả thần giả quỷ, ta không cần một người trình độ thấp như ngươi, ta muốn người đến trị liệu cho ta là một bác sĩ tinh anh, người da trắng mà không phải loại như ngươi”

“Ta nhớ kỹ lời ngươi nói, lão đầu Do Thái, hi vọng lần sau thời điểm chúng ta gặp mặt lần nữa, ngươi tốt nhất nên chuẩn bị đầy đủ tiền mặt”

“Nếu như ngươi còn không cút ra khỏi trang viên của ta, ta sẽ cho cảnh sát mang ngươi ra ngoài. Cút ra ngoài, ngươi ở nơi này hít thở một ngụm không khí cũng đều thuộc về ta, còn con chó đê tiện ngươi mang đi nếu nó dám ở chỗ này đại tiện, tiểu tiện, ta cũng để cho ngươi ăn hết”

Mẹ kiếp, lão tử xem như phí công.

Trần Chiếu rời khỏi trang viên nhưng không có lập tức rời đi Beverly sơn trang, mà ngồi trên ghế ven đường.

“Nhân loại, để ta tiêu diệt tên hỗn đản kia, ta sẽ để cho đồ chơi của nó trong một tháng thời gian không thể mềm xuống”

“Ta nghĩ hắn sẽ rất vui lòng bời vì đồ chơi của hắn đã sớm không dùng được, hơn nữa hắn không chịu đựng nổi qua hôm nay, ngươi còn muốn cho hắn tạm thời vui vẻ một lần, ta thực hoài nghi ngươi có phải hay không để ý đến ta”. Trần Chiếu bắt lấy cái cổ thon dài của Raymond.

Lão Hắc đã nói lão đầu Do Thái kia sống không qua hôm nay, nguyên nhân chết là do cơ tim tắc nghẽn.

Bất quá mặc dù nếu không bị tắc nghẽn cơ tim thì sinh mệnh lực của hắn cũng không duy trì được qua ba ngày, thân thể của hắn đã toàn diện suy yếu, hơn nữa hắn hai ngày đã không ăn uống gì.

Đây cũng là lý do hắn tìm bác sĩ, bệnh kén ăn của hắn đối với bất kỳ đồ ăn gì đều không muốn ăn.

Lasfa vô cùng tức giận, một tiểu tử da vàng đê tiện, cư nhiên để cho hắn làm bác sĩ.

Với tư cách là một người da trắng luôn đề cao chủ nghĩa chủng tộc, Lasfa bài xích hết thảy các chủng tộc trừ người da trắng.

Hắn cho phép các chủng tộc da màu khác làm những chức nghiệp đê tiện nhưng không cách nào tiếp nhận việc những người này làm bác sĩ.

Quan điểm của hắn, bác sĩ chỉ có những người da trắng tinh anh mới có thể làm, mà không phải những người màu da khác làm.

Nghĩ tới đây, Lasfa càng kích động, hắn cảm giác nhịp tim của mình có chút nhanh, hô hấp bắt đầu khó khan.

Bất quá Lasfa tận lực duy trì hô hấp, tâm trạng buồn bực dần trở lại bình thường. Nhưng Lasfa còn chưa hết giận, hắn gọi điện thoại cho Isen mắng cho một trận.

“Tiên sinh, bữa tối ngươi muốn ăn món gì?

“Không cần,… Được rồi, ta cho một phần bò bít tết”. Lasfa suy nghĩ một chút, hai ngày nay mình không có ăn cái gì, dù cho không muốn ăn cũng phải ăn một chút gì đó.

Hắn sở dĩ liên lạc với Hắc môi giới vì muốn tìm một bác sĩ phi pháp, cũng bởi vì gần đây trong công ty tranh đấu kịch liệt, thậm chí các cố vấn bên người cũng do cổ đông khác an bài đến.

Một khi để cho những hệ phái khác trong công ty biết tình huống thân thể mình nhất định sẽ lấy đó làm cái cớ để phát động công kích với mình, đây là việc hắn không cho phép.

Cơm tối được dọn lên bàn, Lasfa nhìn thịt bò tươi mới được nhập khẩu, đầu bếp là người hắn mời đến với mức lương một năm mười vạn dollar, hắn làm đồ ăn lúc nào cũng hợp khẩu vị của mình. Nhưng hôm nay hắn thật sự không có cách nào động dao dĩa.

Nhìn thấy thịt bò đã cảm thấy buồn nôn, Lasfa bắt đầu cầm dao nĩa thế nhưng vẫn không có cắt xuống thịt bò, trước ngực đột nhiên cảm giác có một cơn đau tim.

“Nhanh…. Nhanh đưa ta thuốc…. thuốc của ta….”

Khá may mắn là bên người tuỳ tùng của hắn luôn mang theo thuốc Lasfa thường dùng. Tên tuỳ tùng cuống quýt cho Lasfa uống thuốc.

Cảm giác đau tim chậm rãi giảm bớt, mỗi lần phát bệnh đều làm hắn cảm giác chính mình vừa đi qua Địa ngục một chuyến.

Người càng già lại càng sợ chết, Lasfa tựa lưng vào ghế.

“Tiên sinh, hiện tại cảm thấy tốt hơn chưa?”

Lasfa sắc mặt âm tình bất định, trong đầu hồi tưởng lại lời nói của tên tiểu tử da vàng, nhìn lại thời gian.

Vừa đúng một giờ đồng hồ!

Tiểu tử da vàng có nhãn lực tốt như vậy?

Hắn có thể tính thời gian chuẩn như vậy, đoán ra mình sẽ ở trong vòng một giờ đồng hồ phát bệnh?

Lasfa có chút không dám tin: “Gọi điện thoại, ta muốn tìm tên bác sĩ Châu Á vừa rồi”.

Tên tuỳ tùng mắt nhìn Lasfa, vừa rồi ngay trước mặt hắn nói những lời cay nghiệt, hiện tại còn muốn mời hắn về, hắn nguyện ý mới là lạ.

Bất quá với tư cách là tuỳ tùng, hắn chỉ có thể làm theo yêu cầu của Lasfa.

Đầu tiên gọi điện tới một người phụ trách liên lạc bằng điện thoại di động, sau đó người này liên lạc với Isen, cuối cùng mới đem tin tức nói cho Trần Chiếu.

Trần Chiếu một mực vẫn chưa rời đi, vẫn luôn ở tại Beverly sơn trang, hắn chính là đợi tin tức này.

Hắn đến đã mất hơn một trăm dollar tiền xe, hắn không thể nào làm vụ mua bán lỗ vốn.

“Isen, báo cho lão già kia, mời hắn chuẩn bị tốt mười vạn dollar, hoặc là quan tài”

“Trần, cái gì chứ, đây chính là một khách hàng lớn, nếu như ngươi cùng hắn quan hệ tốt, rất dễ dàng quen biết càng nhiều kẻ có tiền”

“Hắn là một tên da trắng đề cao chủ nghĩa phân biệt chủng tộc, ta không cho rằng ta cùng hắn có thể bảo trì quan hệ tốt, hơn nữa ta cũng không có ý định bảo trì quan hệ với hắn, mười vạn dollar là bồi thường cho việc hắn lúc trước nhục mạ ta, nói cho hắn biết, nếu như ta không thấy tiền, như vậy hắn chờ chết đi”.

“Hảo, ta sẽ truyền đạt lời của ngươi”

Isen cũng rất bất đắc dĩ, chẳng qua nếu là mười vạn dollar thì hắn cũng có thể cầm được hai vạn dollar a, hắn vô cùng vui long tiếp nhận cái giá này.

Việc đối phương tiếp nhận hay không chịu tiếp nhận không phải hắn có thể khống chế.

Bạn đang đọc Ác Ma Ngay Bên Người (Bản Dịch) của Hán bảo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanShy
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.