Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Battle City phần 1: Khai mạc

Tiểu thuyết gốc · 3868 chữ

Note: Lỡ tay xóa mất chương 86 :D, chương đấy khá dài nên bù sau vậy

Một điều hiếm thấy, Mai Valentine thức dậy lúc bình minh ló dạng.

Cô chưa từng thích thức dậy sớm, vì cảnh mặt trời mọc luôn làm cô khó chịu mà ko hiểu sao cô lại cảm thấy vậy. Ngay cả khi còn bé, cô đã xem mặt trời như thứ gì đó khó chịu. Tất nhiên cô ko ngại ánh nắng vì cô thích nằm trên bãi biển với một cuốn sách hay để làm rám nắng hoặc đi mua sắm với gió sau lưng và những tia nắng chiếu xuống tất cả những món đồ xinh đẹp mà cô ấy muốn mua.

Lý do khác khiến Mai ko thích dậy sớm vì cô là cú đêm. Cô thích thức dậy lúc nào tùy thích, mà ko có chuông báo thức bên tai, uể oải vào buổi sáng, chỉ thực sự hoạt động tích cực vào buổi chiều. Và đêm... à, đêm. Nó dành cho những người yêu và những giấc mơ và cô ấy. Khiêu vũ dưới những vì sao, ăn tối trong bóng tối đen như mực, chơi đùa dưới ánh trăng yêu thương... đó là điều Mai thấy tuyệt vời nhất trên đời.

Nhưng hôm nay đặc biệt. Có sự kiện đặc biệt.

Hôm nay khai mạc Battle CIty

Mai vươn vai mỉm cười trước khi đứng dậy đi vào phòng tắm để có dáng vẻ xinh đẹp nhất. Chỉ vì đây là giải đấu bài ko có nghĩa cô trông như con ma. Chỉ vì cô có bạn trai ko có nghĩa cô không ngại mọi người nhìn cô với ánh mắt khao khát.

" Mình luôn nói với Edwin rằng anh ấy cũng có thể làm như vậy," cô nghĩ khi bước ra khỏi phòng tắm, chiếc áo choàng tắm cuốn lụa quấn quanh cơ thể cô. " Anh ấy đôi khi quá giản dị và lôi thôi so với sở thích của mình. Khi nào anh ấy muốn nổi bật thì anh ấy mới chịu chỉnh chu." Mai thực sự muốn dẫn Edwin đi hẹn hò ở spa, làm móng tay, chăm sóc da mặt.... Edwin từ chối hết cả thẩy. Anh ấy chỉ chịu làm theo nếu cô cứ năn nỉ đủ lâu đủ nhiều chứ ko tự nguyện đi. Anh ấy thích mặc quần áo mua ở chợ hơn là từ những cửa hàng thời trang. Lúc thì để râu rồi lại cạo đi vì thấy ngứa ngáy.

Anh ấy.... thực sự... lừa biếng!

Bước vào căn bếp trong căn hộ thuê của mình, Mai mở tủ lạnh lấy thức ăn chuẩn bị sẵn rồi hâm nóng nó. Cô mới hâm nóng món khoai thì nghe thấy tiếng ho từ người bạn cùng phòng mới của cô.

“Mai,” Yuri Gardner nói, đứng nghiêm trang

" Cậu đừng hòng mặc như thế này," Mai nói

Yuri chớp mắt nhìn xuống bộ vest mình đang mặc. Đen, với áo sơ mi trắng và cà vạt đen. Rất chuyên nghiệp.

" Nghe này, tớ hiểu," Mai nói. " Chú của Edwin thuê cậu làm vệ sĩ cho tớ và cậu muốn bản thân trông thật chuyên nghiệp". Sau khi phát hiện ra Rare Hunter đang theo dõi Edwin trong lúc hẹn hò cùng Mai, thì chú chú Kipling quyết định tìm cho Mai 1 vệ sĩ riêng nhằm bảo vệ cháu dâu tương lai của ông, hơn nữa giảm tải cho Renard. Cộng kinh nghiệm làm cảnh sát của Yuri thì cô ấy là lựa chọn hoàn hảo. Battle City sẽ làm nhiệm vụ đầu tiên của Yuri... nhưng hiển nhiên Mai sẽ ko để người đi cùng cô trông giống như đặc vụ tình báo của cơ quan mật nào đó. " Cậu phải ăn mặc phù hợp với tớ."

" Nhiệm vụ của tôi là bảo vệ cậu," Yuri lạnh lùng.

" Ờ, đúng rồi," Mai đáp trả. " Ăn mặc như này sẽ làm cho lũ Rare Hunter chú ý đến cậu và tìm mọi cách loại bỏ cậu, hãy ăn mặc như bình thường để chúng lầm tưởng cậu ko phải mối đe dọa." Yuri mở miệng nhưng lại khép lại khi cô nhận ra Mai nói đúng theo một cách kì lạ. “Cậu có vali quần áo?”.

"?"

" Mang tới phòng ngủ của tớ. Chúng ta sẽ tìm bộ đồ thích hợp cho cậu" Yuri nhìn Mai còn Mai thì thở dài. " Đây khác với nhiệm vụ Yuri. Tớ đã nói với cậu lúc ở trung tâm thương mai là chúng ta là bạn, cậu ko chỉ là vệ sĩ. Thế nên, giờ hãy ngồi xuống ăn sáng cùng nhau sau đó thay đồ, make up rồi hướng tới Battle City. Chúng ta sẽ cùng nhau làm tóc, trang điểm... cho thật xinh đẹp."

Yuri gật đầu, thở dài, lấy ít bánh mì đi làm bánh mỳ nướng. " Tớ thật ngớ ngẩn, phải ko?"

" Có một chút," Mai trêu chọc, giữ ngón trỏ và ngón cái sát vào nhau." Cậu sẽ sớm quen thôi. Edwin cũng mất thời gian với Renard nhưng giờ thì ổn rồi. Tớ cũng muốn như vậy, thà có một người bạn-" lò vi sóng kêu leng keng và cô đứng dậy, lấy bữa sáng ngồi xuống, "-hơn là một vệ sĩ."

" Mai.... nghiêm túc đấy, cảm ơn vì tất cả." Yuri ngồi xuống bên cạnh Mai. "Tớ thực sự ko biết mình ở đâu nếu ko có cậu.... ý tớ là tớ vẫn sẽ ở căn hộ tớ thuê đến hết hợp đồng." Cô lắc đầu đầu còn Mai cười trước sự lan man này. " Tớ sẽ chìm vào bóng tối, bóng tối sâu thẳm."

Mai vui vẻ: “Vậy thì tớ mừng vì được làm ánh trăng nhỏ cho cậu."

Sâu thẳm trong tâm trí, Selene theo dõi cuộc trò chuyện và gật đầu hài lòng với diễn biễn của sự việc. "Tình yêu của ta đã có thanh kiếm, còn ta đã có được nữ tư tế đầu tiên. Cô ta cần được uốn nắn và dạy dỗ... theocách tinh tế vì những người phàm này bắt đầu quên đi thần linh. Yuri Gardner sẽ sớm trở thành người đứng đầu hoàn hảo cho đức tin của ta"

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

" Cái quái gì thế Joey!?" Tôi kêu lên, nhanh chóng tiến tới chỗ cậu ta. Tôi nhớ là trước Battle City cậu ta bị đánh, nhưng khi giải đấu bắt đầu thì cậu ta hoàn toàn ổn ko có tã như thế này. Joey có một vết bầm tím to ở mắt trái, một số vết xước đang lành trên mặt và rõ ràng rất đau cậu ta thở. " Ai làm cậu ra nông nỗi này?"

" Những gã hề tấn công cậu vài tuần trước đã quyết định tìm mục tiêu mới." Joey trả lời bằng nụ cười nửa miệng." Và tớ ko có Renard cứu tớ khỏi bọn chúng."

"Tôi xin lỗi," Renard nói, khoanh tay trước ngực.

" Nah, đừng như vậy anh bạn," Joey trả lời ,vẫy vẫy tay. " Tớ hồi phục nhanh thôi... Tớ ăn đòn nhiều lần rồi, lần này chưa là gì cả."

" Chắc chắn?" Tôi hỏi. " Bởi vì ko có gì xấu hổ khi đứng ngoài giải đấu trong tình trạng-"

" Thà chết chứ tớ ko đứng ngoài." Joey ngay lập tức cắt lời tôi. " Tên khốn đó lấy mất Red Eyes và tớ muốn lấy lại nó."

" Vậy thì tôi chúc cậu nói dc làm dc," tôi nói với một nụ cười, biết rằng Yugi sẽ lấy lại Red Eyes trả lại cho Joey. Tuy nhiên, cậu ta sẽ thi đấu tốt trong giải đấu này bằng những lá bài khác, chủ yếu là Jinzo.

" Này các cậu!" Yugi gọi, bước tới cùng với Tea, Mai và Yuri. Mai và Yugi mặc bộ đồ y hệt trong truyện tranh còn Tea mặc bộ đồ mà cô có dc từ trái đất-2 . Còn Yuri, tương tự nhưng thay đổi chiếc áo sơ mi. thêm một vài chiếc vòng tay, và gây sốc nhất là cô ấy đã cắt tóc thành kiểu punk cực ngắn với một chiếc kẹp tóc giả nhỏ có đầu màu trắng mờ.

Thấy tôi nhìn cô ấy, trong giây lát Yuri chuyển sang lo lắng trước khi có thứ gì đó thắt chặt bên trong trấn an cô ấy. " Cuộc sống mới. Diện mạo mới."

" Cô trông dc đấy, thám tử"

" Cảm ơn, cậu cũng như vậy,"

" Trời ạ, chị cũng tham gia à, Yuri?" Joey phàn nàn

Cô thám tử nhìn xuống duel disc của mình. " Chị ko biết mình có đấu hay ko nhưng chị sẽ giúp Mai nếu cậu ấy bị dồn vào đường cùng."

Joey lắc đầu. " Dường như ai cũng quyết định trở thành bài thủ." Cậu ta hướng đầu về đám đông, nơi mà Tristan đang đứng. Cậu ấy thấy chúng tôi nhưng khi nhìn thấy Joey thì lại quay đi. " Tớ hi vọng cậu ấy ko bị loại quá sớm."

" Cậu ấy có thể thi đấu tốt tại giải đấu này," Yugi nói, " cậu ko thể biết trước được."

" Tớ rất vui vì cậu có niềm tin dành cho Tristan... nhưng tớ thì ko có xíu nào hết." Joey nhìn Tea. " Còn cậu thì sao? Vẫn kịp để rút lui đấy"

Tea nhếch mép cười đáp lại Joey. Cậu ta muốn cô thua thì cô lại càng muốn giành chiến thắng. Với những kiến thức cùng bộ bài từ Aiden, cô tự tin mình ko còn yếu đuối cần sự giúp đỡ mọi lúc mọi nơi nữa, cô sẽ đánh bại tất cả nhằm chứng minh bản thân. " Tớ cũng định nói với cậu điều tương tự, Joey"

" Đáp trả hay lắm," tôi khen ngợi, Mai thích thú ôm chặt lấy cánh tay tôi. " Nhưng làm ơn, hãy dành những câu trash talk này cho đối thủ sắp tới chứ đừng nhắm vào bạn mình."

Joey cùng Tea cúi đầu xuống.

" Yugi! Ta thấy ngươi vo ve xung quanh"

Cả nhóm chúng tôi quay đầu về phía âm thanh thấy Weevil đang tiến tới với khuôn mặt nhăn nhó. Tôi hài lòng khi thấy Rex ko đi cùng thằng rác rưởi này, có lẽ sau lần gặp mặt tại Duelist Kingdom cậu ta đã thay đổi. Weevil là tên bẩn thỉu... Rex chỉ tự mãn. Cậu ta ko nên bị gộp với cái loại này.

" Ngươi dám sỉ nhục ta tại Duelist Kingdom, Yugi, nhưng lần này ngươi sẽ không may mắn như vậy! Heheh!"

“Công bằng mà nói,” tôi uể oải nói, “tao sỉ nhục mày trước."

Weevil lườm tôi. " "Ta không biết ngươi đang nói cái gì!"

Ồ vậy ư?" Tôi hỏi, thích thú. " Có nên làm cuộc thăm dò ở đây có bao nhiêu người đã nghe nói tới việc tao lôi mày ra khỏi phòng sinh hoạt chung trên thuyền, rồi dọa mày khiến mày vãi ra quần?"

" Tao ko có vãi ra quần."

" Nhận đi, chối làm sao được," tôi nói với một nụ cười toe toét, " thằng nhóc Weevil sợ vãi cả ra quần."

"Grrrrr," Weevil gầm gừ. "Im! Mày chẳng khác gì một con bọ chét thảm hại! Khó chịu , nhưng dễ bị nghiền nát!"

" Này, sao cái gì mày cũng chơi chữ ẩn dụ liên tưởng về sâu bọ thế hả?" Tôi thắc mắc. " Mai có ẩn dụ chơi chứ với Hapie đâu?"

" Theo em thấy thì ko có mấy câu ẩn dụ về Hapie cả." Mai chỉ ra.

Weevil lườm 2 chúng tôi. " Chúng mày nghĩ mình thông-"

" Cảm ơn đã khen, " tôi vui vẻ nói.

" -Nhưng mày ko cười đc lâu nữa đâu."

Weevil chưa kịp nói hết câu thì giọng của Seto Kaiba vang lên khắng quảng trường được coi là điểm bắt đầu của giải đấu. " Xin chào các bài thủ . Chào mừng đến với Battle City." Mọi người nhanh chóng nhìn xung quanh chỉ để ai đó gọi to và chỉ lên trời và tôi nghiêng đầu, ngạc nhiên khi thấy KaibaCorp Blimp với khuôn mặt to lớn đang nhếch mép của Kaiba trên màn hình TV lớn được treo ở phía dưới.

"Là Kaiba!" Yugi kêu lên.

" Đã đến lúc kiểm tra kĩ năng đấu bài của tất cả mọi người. Ta hi vọng mấy người ko tham gia giải này với mục đích giao hữu vui vẻ. Battle City sẽ là một cuộc chiến thực sự!"

Điều đó đã nhận được sự tán thành từ những bài thủ xung quanh chúng tôi.

"Trước khi giải đấu Battle City bắt đầu, ta nên thông báo cho mọi người biết tham gia giải vì điều gì... phòng trường hợp có kẻ nào muốn rút lui ngay bây giờ. Bắt đầu bằng duel disc. Bất cứ ai đủ giỏi để tham gia đều nhận dc 1 chiếc"

" Hoặc tôi quyết định," tôi tự nhủ. Tôi tự hỏi liệu Kaiba có nhận ra rằng là thành viên duy nhất của ban quản trị, nghĩa là tôi có tiếng nói ngang với hắn. Tôi âm thầm điền tên Tristan, Tea, Yuri tham gia giải đấu.

"Với chúng, mọi người có thể đấu mọi lúc, mọi nơi. Và bên trong chứa con chip cho phép ta theo dõi mọi hành động của mọi thí sinh tham dự."

" Thú vị đấy," Mai nói

" Đáng sợ," Yuri lẩm bẩm.

"Tiếp theo, hãy nói về quy tắc quan trọng nhất: quy tắc đặt cược. Người chiến thắng trong mỗi trận có quyền lấy một lá bài từ bộ bài của đối thủ. Kẻ thua KO có quyền ý kiến. Nếu sợ hãi mất lá bài hiếm của mình, từ bỏ bây giờ vẫn còn kịp."

" Nghĩa là ta sẽ có thêm nhiều lá bài hiểm." Weevil kích động

" Đó là cách mình giành lại Red Eyes!" Joey hô to

" Chuẩn bị 'lá bài hiếm' chưa? Tôi hỏi Mai

" Đã xong, em còn đưa cho Yuri 1 lá nữa. Renard, anh sẵn sàng?"

" Tôi sẵn sàng"

"Và đối với những người tò mò, có rất nhiều bài thủ mạnh mẽ thi đấu trong giải đấu này... bao gồm cả ta. Nhưng đừng có hy vọng có thể lấy dc 1 trong những lá bài của ta. Ta sẽ là nhà vô địch giải đấu." Kaiba cực kì tự tin. " Nhắc tới chiến thắng, 16 bài thủ mạnh nhất sẽ tiến tới vòng chung kết."

"16?" tôi ngạc nhiên.

" Edwin?" Mai hỏi.

Tôi lắc đầu. " Có 8 thôi mà nhỉ... vì mình mà mọi thứ lại thay đổi." Tôi ngước nhìn màn hình lớn. " Mọi chuyện sẽ vui lắm đây."

" Nơi tổ chức vòng chung kết là một nơi bí mật."

" Eh, vậy làm thế nào tới dc đó?" Joey phàn nàn.

" Tớ nghĩ cậu ta nói bây giờ đây, Joey" Tea trả lời cùng lúc Kaiba giơ lên tấm bài trong suốt.

" Để lọt vào vòng tiếp theo cần có thẻ định vị này. Khi 6 tấm thẻ dc đặt vào trong duel disc, nó sẽ cung cấp vị trí vòng tiếp theo. Nhưng cảnh báo trước là dù có 16 vị trí cho vòng tiếp theo, nhưng ko đồng nghĩa rằng 16 vị trí này sẽ dc lấp đầy vì vòng loại chỉ có 12 tiếng."

"12 giờ?!" Tea kêu lên. "Không đủ thời gian."

" Đủ nếu cậu biết cách đấu," Mai nói.

" Hoặc mạo hiểm cược lớn để giành lấy ." Yuri nói với em gái.

" Đó là lý do anh bảo em mang theo đồ ăn vặt." tôi nói, chỉ vào chiếc vali mà Renard kéo trong đó có quần áo, đồ dùng và các thứ lung tung khác của anh ấy và tôi. Yuri mang một cái tương tự cho Mai.

" Hãy nhớ rằng chỉ có 1 người trở thành bài thủ số 1 thế giới."

" Ngon..." tôi nhận xét. " Ko lấy đi danh hiệu vua trò chơi của Yugi thì ko còn đáng lo ngại gì nữa, quậy hết mình."

" Giải đấu Battle City bắt đầu."

Đám đông hò reo và tôi nhìn quanh đám đông, cố gắng quyết định xem mình muốn đối đầu với ai trước. " Ko thể như ở Duelist Kingdom mà từ từ chọn đối thủ. 12 tiếng, 6 thẻ định vị, chưa kể tính thời gian đi bộ tìm đối thủ đang tản ra khắp thành phố. Mình phải end nhanh còn nghỉ ngơi."

"Xin lỗi?" một giọng nói nhỏ vang lên và tôi quay lại thì thấy một đứa trẻ với mái tóc màu xanh đậm và chiếc áo khoác màu đỏ đang vội vàng chạy đến, chìa ra một cuốn sách có chữ ký. "Anh có phải là Yugi Muto, Vua trò chơi không ạ?"

" Đúng là anh," Yugi cười tươi.

" Anh có thể cho em xin chữ kí dc ko ạ? Anh là bài thủ em hâm mộ nhất!"

" Cảm ơn em," Yugi nhanh chóng kí tặng.

" Anh ơi, duel disc này trông thật ngầu." Thằng nhóc nhìn chằm chằm vào duel disc với ánh mắt tò mò. " Anh cho em đeo thử được ko? 1 giây thôi?"

" À thì..." Yugi nói khi đám đông bắt đầu tản đi. " Anh nghĩ ko có vấn đề gì." Cậu ấy đưa duel disc cho thằng bé. " Nhưng cẩn thận em nhé."

" Vâng em sẽ..." thằng nhóc quay gót định chạy đi....

.... được 2 bước thì bị tôi kéo lại và thằng nhóc hét lên.

" Thằng nhãi ranh ăn trộm bẩn thỉu," tôi gầm lên, nhận ra ngay từ khoảng khắc thằng nhãi đòi sờ vào duel disc.

" Thả tôi ra," thằng nhóc kêu lên. " Cứu! Cứu với!"

" Đéo ai cứu thằng trộm cắp như mày," tôi gầm gừ.

" Anh Edwin dừng lại," Yugi kêu lên. " Thằng bé ko..."

" Nó có!" Yuri lạnh lùng nói, khoanh tay trước ngực. " Chào Benny."

Thằng nhóc tái mặt. " "Uh... chào thám tử Gardner. Kiểu tóc mới?"

" Chị biết thằng nhóc này," Tea hỏi.

" Thằng móc túi ở khu vực này và là tên trộm vặt," Yuri nói. " Nó thường ăn trộm tiền lẻ hay mấy thứ vặt vãnh. Đôi khi có những tên tội phạm trả tiền sai khiến thằng nhóc này ăn trộm. " Cô ấy nhìn xuống tên nhóc tôi đang giữ, Yugi thì lấy lại dc chiếc duel disc của cậu ấy. " Dũng cảm thật đấy Benny."

" Tôi phải kiếm sống," Benny cười trừ. " Ko có làm hại ai cả, phải chứ?"

Tôi bóp chặt vai thằng nhãi.

" OW!"

" Anh Edwin, dừng lại!" Yugi yêu cầu

"Bỏ thằng nhóc ra," Joey cũng tương tự.

" Ko," tôi đáp trả rõ ràng. " Tôi ko thích phường trộm cướp." Tôi dùng sức mạnh chìa khóa ngàn năm biến đổi màu mắt dọa cho thằng nhóc sợ hãi phát khóc. " Tôi sẽ thả nó nếu nó chỉ đích danh kẻ nào sai khiến nó làm trò này."

" Weevil!" Benny kêu to. " "Weevil Underwood!" nó chỉ vào Weevil đang lẩn trốn vào đám đông. " Hắn bảo tôi lấy duel disc của Yugi rồi bỏ lá bài này vào trong đó. Nếu Yugi ko mắc bẫy thì tôi phải chọn mục tiêu khác."

" Ai?" Mai hỏi.

" “Cô,” Benny thừa nhận. "Joey Wheeler. Edwin Chaos. Rex Raptor. Seto Kaiba-"

" Seto Kaiba?" Renard tham gia. " Dũng cảm đấy nhóc"

" Đưa lá bài đấy đây!" Tôi giật Parasite Paracide khỏi tay Benny. " Tao cho mày 3 giây để chạy trước khi tao đổi ý"

Benny chạy thục mạng trong hoảng loạn.

" Anh có cần thiết làm như vậy?" Yugi phàn nàn

Yuri lên tiếng bảo vệ tôi. " Benny là ung nhọt. Cảnh sát thường bỏ qua cho nó vì luôn nghĩ nó ko phải là mối đe dọa." Cô lắc đầu ngán ngẩm. " Đó quả là một sai lầm."

Tôi liếc nhìn xung quanh và nhận thấy rằng không có sự phân chia rõ ràng giữa chúng tôi. Renard, Mai và Yuri tất nhiên theo phe tôi. Joey ko lên tiếng, chỉ quan tâm tới duel disc, trong khi Tea rõ ràng là mâu thuẫn, rõ ràng những kí ức ở trái đất-2 nhắc nhổ em ấy rằng ko phải ai cũng có thể cứu rỗi.

" Bây giờ..." Tôi nói, sử dụng kĩ năng đã học được khi biểu diễn trên sân khấu. Một tiếng nói vang vọng toàn bộ quảng trường và cắt ngang mọi cuộc trò chuyện, thách thức và khoe khoang. " THẰNG CHÓ WEEVIL LĂN RA ĐÂY CHO TAO!"

Đám đông tách ra trong một giây, tạo thành một hành lang mở ra cho phép tôi thấy thằng sâu bọ đang lẻn đi.

"Ồ ... heheh," Weevil lo lắng nói, hắn đứng thẳng lên nhìn chằm chằm vào tôi. "Edwin Chaos."

" Mày đây rồi." tôi lạnh lùng

" Nếu muốn tìm tao mày ko cần làm trò như vậy."

" Ko chơi bẩn thì mày thấy khó chịu? Dùng cả thủ đoạn ăn cướp duel disc"

Weevil lắp bắp. " Tao ko có làm vậy."

" Thằng nhãi con kia đã thú nhận rồi," Joey lên tiếng, tay nắm chặt nắm đấm.

" Mày tin lời thằng nhãi đó? Một tên ăn trộm? Tất cả lời nói của nó đều là dối trá!"

Mai nói. " Nó lén thêm vào bộ bài Yugi một lá bài hệ côn trùng"

" Rất nhiều người sử dụng bài hệ côn trùng" Weevil tự tin. " Đừng có đổ tại cho ta vì có ai đó muốn loại bỏ Yugi. Cậu ta là vua trò chơi, cậu ta hiển nhiên có nhiều kẻ thù." Hắn đưa duel disc của hắn ra. " Còn ta đang muốn trả thù-"

Tôi can thiệp trước khi Weevil nói hết hay Yugi chấp nhận lời thách thức. " Ồ ko ko ko... nhà vua còn có việc phải giải quyết. Nhưng đừng lo. Nếu mày muốn, tao chiều."

" Mày?" Weevil ngạc nhiên.

" TAO!" tôi nói.

" Hm... tao muốn đấu với Yugi hơn" Weevil nói.

Tôi ko nói gì... dùng tay xé Parasite Paracide làm hai

" KO!" Weevil hoảng loạn.

"Anh Edwin!" Yugi sửng sốt. đám đông xì xào kinh ngạc. Nhưng chưa xong, tôi xé rồi vứt toẹt xuống đất, lấy chân dẫm lên đến khi lá bài ko còn là lá bài nữa.

" Hả? Có phải bài của mày đâu mà tiếc." Tôi chọc Weevil đang quẫn trí.

" Mày... mày"

" Chiến" Tôi kích hoạt duel disc của mình. " Lần này tao tự tay sút mày ra khỏi giải đấu. Bắt đầu đi!"

Bạn đang đọc Yu-Gi-Oh : Edwin Chaos sáng tác bởi vongoladex
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vongoladex
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.